“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5065: Cuồng Đế đại nhân biết Võ Sơn Lãnh?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng.Vị kia, đã trở về?Đây quả thực là tin tức động trời có thể khiến cho toàn bộ thánh vực Đại Võ hoàn toàn chấn động.Tần Ninh mỉm cười, tiếp tục: "Chúc Long Vũ Quyết dùng võ làm gốc, lấy nóng làm thuẫn, lấy tâm để thủ..."Tần Ninh nói ra từng câu từng chữ, sau khi nói gần một nén nhang mới dừng lại.Bịch bịch!Lúc này cả người Võ Sơn Lãnh ngã rầm xuống đất, nằm rạp trên mặt đất."Tiểu nhân có mắt không tròng, không nhận ra đại nhân, mong đại nhân thứ tội!"Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng dậy, đi đến chỗ bậc thang trước đình nghỉ mát, thản nhiên ngồi xuống nhìn về phía Võ Sơn Lãnh gần trong gang tấc, cảm thán: "Ngươi cũng già rồi..."Võ Sơn Lãnh rơi nước mắt đầy mặt, nói: "Có thể nhìn thấy Cuồng Đế đại nhân lần nữa khi còn sống là phúc phận ba đời của tiểu nhân".Nghe ông ta nói vậy, Tần Ninh cười khổ: "Lời này của ngươi, ta đã không phân biệt ra thật giả nữa rồi".Nghe thấy lời này, cả người Võ Sơn Lãnh lại run lên.Tần Ninh tiếp tục nói: "Sơn Lãnh à... bây giờ ta chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, không còn thực lực như năm đó nữa, ta trở về lần nữa, nhìn thấy thánh vực Đại Võ vui vẻ phồn vinh thì rất vui mừng"."Là đại nhân năm đó có phương pháp giáo dục", Võ Sơn Lãnh vội vàng nói."Thế nhưng...", Tần Ninh lại tiếp: "Thế nhưng vài vạn năm phồn hoa này chỉ là biểu tượng, phía dưới sự phồn hoa chính là sóng ngầm cuồn cuộn"."Sơn Lãnh à...", Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh, thản nhiên nói: "Tại sao nhà họ Võ lại muốn phản bội lại Võ Môn?"Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc như rơi vào trong hầm băng."Đại nhân!"Võ Sơn Lãnh đột nhiên dập đầu xuống đất phát ra những tiếng bốp bốp bốp, không dám thở nói: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn".Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh thật sâu, đôi mắt trong suốt mà bình tĩnh, chậm rãi nói: "Ngươi hãy nhìn vào mắt ta, lặp lại lần nữa".Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh ngẩng đầu, trên trán ứ máu nhưng cũng không dám nói gì."Sơn Lãnh... Lặp lại lần nữa".Giờ phút này sắc mặt Võ Sơn Lãnh trắng bệch, hùng hồn: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn"."Tốt!"

Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Vị kia, đã trở về?

Đây quả thực là tin tức động trời có thể khiến cho toàn bộ thánh vực Đại Võ hoàn toàn chấn động.

Tần Ninh mỉm cười, tiếp tục: "Chúc Long Vũ Quyết dùng võ làm gốc, lấy nóng làm thuẫn, lấy tâm để thủ..."

Tần Ninh nói ra từng câu từng chữ, sau khi nói gần một nén nhang mới dừng lại.

Bịch bịch!

Lúc này cả người Võ Sơn Lãnh ngã rầm xuống đất, nằm rạp trên mặt đất.

"Tiểu nhân có mắt không tròng, không nhận ra đại nhân, mong đại nhân thứ tội!"

Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng dậy, đi đến chỗ bậc thang trước đình nghỉ mát, thản nhiên ngồi xuống nhìn về phía Võ Sơn Lãnh gần trong gang tấc, cảm thán: "Ngươi cũng già rồi..."

Võ Sơn Lãnh rơi nước mắt đầy mặt, nói: "Có thể nhìn thấy Cuồng Đế đại nhân lần nữa khi còn sống là phúc phận ba đời của tiểu nhân".

Nghe ông ta nói vậy, Tần Ninh cười khổ: "Lời này của ngươi, ta đã không phân biệt ra thật giả nữa rồi".

Nghe thấy lời này, cả người Võ Sơn Lãnh lại run lên.

Tần Ninh tiếp tục nói: "Sơn Lãnh à... bây giờ ta chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, không còn thực lực như năm đó nữa, ta trở về lần nữa, nhìn thấy thánh vực Đại Võ vui vẻ phồn vinh thì rất vui mừng".

"Là đại nhân năm đó có phương pháp giáo dục", Võ Sơn Lãnh vội vàng nói.

"Thế nhưng...", Tần Ninh lại tiếp: "Thế nhưng vài vạn năm phồn hoa này chỉ là biểu tượng, phía dưới sự phồn hoa chính là sóng ngầm cuồn cuộn".

"Sơn Lãnh à...", Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh, thản nhiên nói: "Tại sao nhà họ Võ lại muốn phản bội lại Võ Môn?"

Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc như rơi vào trong hầm băng.

"Đại nhân!"

Võ Sơn Lãnh đột nhiên dập đầu xuống đất phát ra những tiếng bốp bốp bốp, không dám thở nói: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn".

Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh thật sâu, đôi mắt trong suốt mà bình tĩnh, chậm rãi nói: "Ngươi hãy nhìn vào mắt ta, lặp lại lần nữa".

Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh ngẩng đầu, trên trán ứ máu nhưng cũng không dám nói gì.

"Sơn Lãnh... Lặp lại lần nữa".

Giờ phút này sắc mặt Võ Sơn Lãnh trắng bệch, hùng hồn: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn".

"Tốt!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng.Vị kia, đã trở về?Đây quả thực là tin tức động trời có thể khiến cho toàn bộ thánh vực Đại Võ hoàn toàn chấn động.Tần Ninh mỉm cười, tiếp tục: "Chúc Long Vũ Quyết dùng võ làm gốc, lấy nóng làm thuẫn, lấy tâm để thủ..."Tần Ninh nói ra từng câu từng chữ, sau khi nói gần một nén nhang mới dừng lại.Bịch bịch!Lúc này cả người Võ Sơn Lãnh ngã rầm xuống đất, nằm rạp trên mặt đất."Tiểu nhân có mắt không tròng, không nhận ra đại nhân, mong đại nhân thứ tội!"Nghe thấy lời này, Tần Ninh đứng dậy, đi đến chỗ bậc thang trước đình nghỉ mát, thản nhiên ngồi xuống nhìn về phía Võ Sơn Lãnh gần trong gang tấc, cảm thán: "Ngươi cũng già rồi..."Võ Sơn Lãnh rơi nước mắt đầy mặt, nói: "Có thể nhìn thấy Cuồng Đế đại nhân lần nữa khi còn sống là phúc phận ba đời của tiểu nhân".Nghe ông ta nói vậy, Tần Ninh cười khổ: "Lời này của ngươi, ta đã không phân biệt ra thật giả nữa rồi".Nghe thấy lời này, cả người Võ Sơn Lãnh lại run lên.Tần Ninh tiếp tục nói: "Sơn Lãnh à... bây giờ ta chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng nhất văn, không còn thực lực như năm đó nữa, ta trở về lần nữa, nhìn thấy thánh vực Đại Võ vui vẻ phồn vinh thì rất vui mừng"."Là đại nhân năm đó có phương pháp giáo dục", Võ Sơn Lãnh vội vàng nói."Thế nhưng...", Tần Ninh lại tiếp: "Thế nhưng vài vạn năm phồn hoa này chỉ là biểu tượng, phía dưới sự phồn hoa chính là sóng ngầm cuồn cuộn"."Sơn Lãnh à...", Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh, thản nhiên nói: "Tại sao nhà họ Võ lại muốn phản bội lại Võ Môn?"Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh chỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc như rơi vào trong hầm băng."Đại nhân!"Võ Sơn Lãnh đột nhiên dập đầu xuống đất phát ra những tiếng bốp bốp bốp, không dám thở nói: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn".Tần Ninh nhìn về phía Võ Sơn Lãnh thật sâu, đôi mắt trong suốt mà bình tĩnh, chậm rãi nói: "Ngươi hãy nhìn vào mắt ta, lặp lại lần nữa".Hắn vừa dứt lời, Võ Sơn Lãnh ngẩng đầu, trên trán ứ máu nhưng cũng không dám nói gì."Sơn Lãnh... Lặp lại lần nữa".Giờ phút này sắc mặt Võ Sơn Lãnh trắng bệch, hùng hồn: "Nhà họ Võ tuyệt đối không có suy nghĩ phản bội Võ Môn"."Tốt!"

Chương 5065: Cuồng Đế đại nhân biết Võ Sơn Lãnh?