“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5103: Các lão tổ cũng hiện thân rồi sao?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng chuyện sau đó hiển nhiên bọn họ không có đủ khả năng hỏi thăm được.Giang Ngạo Tuyết đứng trong đám người.Thần Vũ của nhà họ Thần bỏ mình.Đường Dục của nhà họ Đường bỏ mình.Hai đại gia tộc sao có khả năng chịu để yên."Ta phải vào xem", Tiên Hàm chợt mở miệng nói."Tiên Hàm, dừng lại".Giang Hồng Nhạc chẳng biết đã xuất hiện bên cạnh người Giang Ngạo Tuyết và Tiên Hàm từ lúc nào, thấp giọng quát: "Con gái của ta thích ngươi, ta vốn không đồng ý, nhưng Tĩnh lão đã gật đầu nên ta đành tiếp nhận ngươi"."Lần này là bởi vì Tần Ninh, nếu ngươi lại dính vào thì không chỉ chính ngươi, Ngạo Tuyết cũng sẽ bị liên lụy"."Huống hồ, bây giờ ngươi đi vào thì có thể làm cái gì?"Tiên Hàm nghe vậy, hai tay nắm chặt.Tất cả đều do hắn ta mà ra.Nhưng hắn ta lại không thể giúp đỡ, ra sức vì Tần Ninh."Tiên Hàm...", Giang Ngạo Tuyết nắm chặt bàn tay Tiên Hàm, nói: "Yên tâm đi, không có việc gì, chàng quên trong dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì rồi à?"Nghe được lời này, Tiên Hàm nhất thời khẽ giật mình.Không sai!Đại ca đi vào Võ Môn chính vì để điều tra ma tộc, lần này lớn chuyện rồi, các lão tổ hiện thân, chẳng phải là điều đại ca muốn thấy sao?Ánh mắt Giang Hồng Nhạc mơ hồ.Dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì?Thế mà con gái không nói cho mình!Chỉ là lúc này hiển nhiên không phải thời điểm hỏi thăm những chuyện này.Trong sơn cốc, tĩnh mịch tối tăm.Phệ Thiên Giảo đứng trước người Tần Ninh, nhìn chằm chằm bốn phía.Ôn Hiến Chi cũng đang đứng bên cạnh Tần Ninh.Mà bên kia, ba vị tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu, Đường Mặc, Phụng Trường Minh đứng chung một chỗ.Đường chủ Tuyết Phi Yến dẫn hai người Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đứng một bên.Bầu không khí có vẻ rất kỳ lạ.Mà từ ven rìa sơn cốc mờ tối kia, sáu bóng dáng chợt nhao nhao xuất hiện.Nhưng dưới ánh sáng lờ mờ, không nhìn thấy rõ dáng vẻ của sáu bóng người kia.
Nhưng chuyện sau đó hiển nhiên bọn họ không có đủ khả năng hỏi thăm được.
Giang Ngạo Tuyết đứng trong đám người.
Thần Vũ của nhà họ Thần bỏ mình.
Đường Dục của nhà họ Đường bỏ mình.
Hai đại gia tộc sao có khả năng chịu để yên.
"Ta phải vào xem", Tiên Hàm chợt mở miệng nói.
"Tiên Hàm, dừng lại".
Giang Hồng Nhạc chẳng biết đã xuất hiện bên cạnh người Giang Ngạo Tuyết và Tiên Hàm từ lúc nào, thấp giọng quát: "Con gái của ta thích ngươi, ta vốn không đồng ý, nhưng Tĩnh lão đã gật đầu nên ta đành tiếp nhận ngươi".
"Lần này là bởi vì Tần Ninh, nếu ngươi lại dính vào thì không chỉ chính ngươi, Ngạo Tuyết cũng sẽ bị liên lụy".
"Huống hồ, bây giờ ngươi đi vào thì có thể làm cái gì?"
Tiên Hàm nghe vậy, hai tay nắm chặt.
Tất cả đều do hắn ta mà ra.
Nhưng hắn ta lại không thể giúp đỡ, ra sức vì Tần Ninh.
"Tiên Hàm...", Giang Ngạo Tuyết nắm chặt bàn tay Tiên Hàm, nói: "Yên tâm đi, không có việc gì, chàng quên trong dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì rồi à?"
Nghe được lời này, Tiên Hàm nhất thời khẽ giật mình.
Không sai!
Đại ca đi vào Võ Môn chính vì để điều tra ma tộc, lần này lớn chuyện rồi, các lão tổ hiện thân, chẳng phải là điều đại ca muốn thấy sao?
Ánh mắt Giang Hồng Nhạc mơ hồ.
Dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì?
Thế mà con gái không nói cho mình!
Chỉ là lúc này hiển nhiên không phải thời điểm hỏi thăm những chuyện này.
Trong sơn cốc, tĩnh mịch tối tăm.
Phệ Thiên Giảo đứng trước người Tần Ninh, nhìn chằm chằm bốn phía.
Ôn Hiến Chi cũng đang đứng bên cạnh Tần Ninh.
Mà bên kia, ba vị tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu, Đường Mặc, Phụng Trường Minh đứng chung một chỗ.
Đường chủ Tuyết Phi Yến dẫn hai người Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đứng một bên.
Bầu không khí có vẻ rất kỳ lạ.
Mà từ ven rìa sơn cốc mờ tối kia, sáu bóng dáng chợt nhao nhao xuất hiện.
Nhưng dưới ánh sáng lờ mờ, không nhìn thấy rõ dáng vẻ của sáu bóng người kia.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng chuyện sau đó hiển nhiên bọn họ không có đủ khả năng hỏi thăm được.Giang Ngạo Tuyết đứng trong đám người.Thần Vũ của nhà họ Thần bỏ mình.Đường Dục của nhà họ Đường bỏ mình.Hai đại gia tộc sao có khả năng chịu để yên."Ta phải vào xem", Tiên Hàm chợt mở miệng nói."Tiên Hàm, dừng lại".Giang Hồng Nhạc chẳng biết đã xuất hiện bên cạnh người Giang Ngạo Tuyết và Tiên Hàm từ lúc nào, thấp giọng quát: "Con gái của ta thích ngươi, ta vốn không đồng ý, nhưng Tĩnh lão đã gật đầu nên ta đành tiếp nhận ngươi"."Lần này là bởi vì Tần Ninh, nếu ngươi lại dính vào thì không chỉ chính ngươi, Ngạo Tuyết cũng sẽ bị liên lụy"."Huống hồ, bây giờ ngươi đi vào thì có thể làm cái gì?"Tiên Hàm nghe vậy, hai tay nắm chặt.Tất cả đều do hắn ta mà ra.Nhưng hắn ta lại không thể giúp đỡ, ra sức vì Tần Ninh."Tiên Hàm...", Giang Ngạo Tuyết nắm chặt bàn tay Tiên Hàm, nói: "Yên tâm đi, không có việc gì, chàng quên trong dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì rồi à?"Nghe được lời này, Tiên Hàm nhất thời khẽ giật mình.Không sai!Đại ca đi vào Võ Môn chính vì để điều tra ma tộc, lần này lớn chuyện rồi, các lão tổ hiện thân, chẳng phải là điều đại ca muốn thấy sao?Ánh mắt Giang Hồng Nhạc mơ hồ.Dãy núi Giang Hung xảy ra chuyện gì?Thế mà con gái không nói cho mình!Chỉ là lúc này hiển nhiên không phải thời điểm hỏi thăm những chuyện này.Trong sơn cốc, tĩnh mịch tối tăm.Phệ Thiên Giảo đứng trước người Tần Ninh, nhìn chằm chằm bốn phía.Ôn Hiến Chi cũng đang đứng bên cạnh Tần Ninh.Mà bên kia, ba vị tộc trưởng Thần Vĩnh Khiếu, Đường Mặc, Phụng Trường Minh đứng chung một chỗ.Đường chủ Tuyết Phi Yến dẫn hai người Lương Triêu Kiếm và Thanh Đại Vân đứng một bên.Bầu không khí có vẻ rất kỳ lạ.Mà từ ven rìa sơn cốc mờ tối kia, sáu bóng dáng chợt nhao nhao xuất hiện.Nhưng dưới ánh sáng lờ mờ, không nhìn thấy rõ dáng vẻ của sáu bóng người kia.