“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5121: Mọi người quen thuộc với bốn vị hộ pháp này hơn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hôm nay, hỡi thiên kiêu các phương, mong rằng các ngươi hãy dốc hết toàn lực và thể hiện bản thân trên lôi đài”.Diệp Bắc Phong nói vài câu đơn giản, rồi cười tiếp: “Sáu vị đường chủ đang chuẩn bị bất ngờ cho mọi người, tin rằng người đạt hạng nhất lần này sẽ khó quên cả đời”.Lúc này, Ôn Hiến Chi ngồi bên ghế Giang gia bĩu môi nói: “Đúng là khó quên cả đời thật...”“Tiếp theo đây sẽ do bố vị hộ pháp chủ trì, ba người chúng ta tọa trấn nơi đây, hy vọng các vị tuân thủ quy tắc, thể hiện bản thân”.Nói xong, tứ đại hộ pháp lần lượt lao ra vùn vụt, rơi xuống bốn phía võ trường.Ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến thì lần lượt ngồi xuống.Diệp Bắc Phong nhìn sáu chiếc ghế trống, thở dài.“Phi Yến, thật sự phải đến nước này à?”Diệp Bắc Phong không khỏi nói.“Tiên sinh đã nói là giao cho ngài ấy xử trí, còn bên ngoài thì để ba người chúng ta mà”, Tuyết Phi Yến thản nhiên nói.Diệp Bắc Phong lẩm bẩm: “Cần gì phải như vậy... Võ Môn đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, thánh vực Đại Võ khó có được vài vạn năm như thế này, sao phải như vậy...”“Diệp Bắc Phong”.Tuyết Phi Yến cau mày: “Tiên sinh nói huynh quá mức lương thiện, lương thiện là tốt, nhưng cũng không tốt”.“Nếu tính cách của huynh không như vậy thì người được trở thành đệ tử duy nhất của tiên sinh đã là huynh chứ không phải huynh trưởng Diệp Nam Hiên của huynh rồi”.Diệp Bắc Phong nghe vậy thì hơi sững sờ.Liễu Vạn Quân mới từ từ nói: “Chuyện đã đến nước này, không còn cách khác nữa đầu. Nhưng ra tay với người chuyện trò vui vẻ với mình từ xưa đúng là không dễ chút nào”.“Nhưng ta cũng không cho phép người khác phá hoại Võ Môn, càng không cho phép tâm huyết của tiên sinh bị hủy hoại trong chốc lát”.“Ừm!”Ba vị đường chủ mở miệng bàn luận.Cách đó không xa chính là nhóm thái thượng, tộc lão của lục đại gia tộc.Nhưng bọn họ lại không nghe thấy ba người nói gì.Lúc này, chỗ ba vị thái thượng của Võ gia.Võ Sơn Lãnh nhìn Võ Sơn Minh và Võ Sơn Khuynh, không dám nói một lời, càng không dám dùng hồn niệm để giao lưu.Dù sao ba vị đường chủ sẽ đều dễ dàng biết được bọn họ đang nói chuyện gì.Nhóm thái thượng, tộc lão của Thần gia, Phụng gia, Khúc gia, Đường gia, Giang gia cũng đều yên lặng không nói.Mọi người đều đặt sự chú ý vào võ trường.Với những người không rõ chân tướng thì đây là một lần Đại Võ Tài vô cùng phồn hoa.

“Hôm nay, hỡi thiên kiêu các phương, mong rằng các ngươi hãy dốc hết toàn lực và thể hiện bản thân trên lôi đài”.

Diệp Bắc Phong nói vài câu đơn giản, rồi cười tiếp: “Sáu vị đường chủ đang chuẩn bị bất ngờ cho mọi người, tin rằng người đạt hạng nhất lần này sẽ khó quên cả đời”.

Lúc này, Ôn Hiến Chi ngồi bên ghế Giang gia bĩu môi nói: “Đúng là khó quên cả đời thật...”

“Tiếp theo đây sẽ do bố vị hộ pháp chủ trì, ba người chúng ta tọa trấn nơi đây, hy vọng các vị tuân thủ quy tắc, thể hiện bản thân”.

Nói xong, tứ đại hộ pháp lần lượt lao ra vùn vụt, rơi xuống bốn phía võ trường.

Ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến thì lần lượt ngồi xuống.

Diệp Bắc Phong nhìn sáu chiếc ghế trống, thở dài.

“Phi Yến, thật sự phải đến nước này à?”

Diệp Bắc Phong không khỏi nói.

“Tiên sinh đã nói là giao cho ngài ấy xử trí, còn bên ngoài thì để ba người chúng ta mà”, Tuyết Phi Yến thản nhiên nói.

Diệp Bắc Phong lẩm bẩm: “Cần gì phải như vậy... Võ Môn đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, thánh vực Đại Võ khó có được vài vạn năm như thế này, sao phải như vậy...”

“Diệp Bắc Phong”.

Tuyết Phi Yến cau mày: “Tiên sinh nói huynh quá mức lương thiện, lương thiện là tốt, nhưng cũng không tốt”.

“Nếu tính cách của huynh không như vậy thì người được trở thành đệ tử duy nhất của tiên sinh đã là huynh chứ không phải huynh trưởng Diệp Nam Hiên của huynh rồi”.

Diệp Bắc Phong nghe vậy thì hơi sững sờ.

Liễu Vạn Quân mới từ từ nói: “Chuyện đã đến nước này, không còn cách khác nữa đầu. Nhưng ra tay với người chuyện trò vui vẻ với mình từ xưa đúng là không dễ chút nào”.

“Nhưng ta cũng không cho phép người khác phá hoại Võ Môn, càng không cho phép tâm huyết của tiên sinh bị hủy hoại trong chốc lát”.

“Ừm!”

Ba vị đường chủ mở miệng bàn luận.

Cách đó không xa chính là nhóm thái thượng, tộc lão của lục đại gia tộc.

Nhưng bọn họ lại không nghe thấy ba người nói gì.

Lúc này, chỗ ba vị thái thượng của Võ gia.

Võ Sơn Lãnh nhìn Võ Sơn Minh và Võ Sơn Khuynh, không dám nói một lời, càng không dám dùng hồn niệm để giao lưu.

Dù sao ba vị đường chủ sẽ đều dễ dàng biết được bọn họ đang nói chuyện gì.

Nhóm thái thượng, tộc lão của Thần gia, Phụng gia, Khúc gia, Đường gia, Giang gia cũng đều yên lặng không nói.

Mọi người đều đặt sự chú ý vào võ trường.

Với những người không rõ chân tướng thì đây là một lần Đại Võ Tài vô cùng phồn hoa.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hôm nay, hỡi thiên kiêu các phương, mong rằng các ngươi hãy dốc hết toàn lực và thể hiện bản thân trên lôi đài”.Diệp Bắc Phong nói vài câu đơn giản, rồi cười tiếp: “Sáu vị đường chủ đang chuẩn bị bất ngờ cho mọi người, tin rằng người đạt hạng nhất lần này sẽ khó quên cả đời”.Lúc này, Ôn Hiến Chi ngồi bên ghế Giang gia bĩu môi nói: “Đúng là khó quên cả đời thật...”“Tiếp theo đây sẽ do bố vị hộ pháp chủ trì, ba người chúng ta tọa trấn nơi đây, hy vọng các vị tuân thủ quy tắc, thể hiện bản thân”.Nói xong, tứ đại hộ pháp lần lượt lao ra vùn vụt, rơi xuống bốn phía võ trường.Ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến thì lần lượt ngồi xuống.Diệp Bắc Phong nhìn sáu chiếc ghế trống, thở dài.“Phi Yến, thật sự phải đến nước này à?”Diệp Bắc Phong không khỏi nói.“Tiên sinh đã nói là giao cho ngài ấy xử trí, còn bên ngoài thì để ba người chúng ta mà”, Tuyết Phi Yến thản nhiên nói.Diệp Bắc Phong lẩm bẩm: “Cần gì phải như vậy... Võ Môn đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, thánh vực Đại Võ khó có được vài vạn năm như thế này, sao phải như vậy...”“Diệp Bắc Phong”.Tuyết Phi Yến cau mày: “Tiên sinh nói huynh quá mức lương thiện, lương thiện là tốt, nhưng cũng không tốt”.“Nếu tính cách của huynh không như vậy thì người được trở thành đệ tử duy nhất của tiên sinh đã là huynh chứ không phải huynh trưởng Diệp Nam Hiên của huynh rồi”.Diệp Bắc Phong nghe vậy thì hơi sững sờ.Liễu Vạn Quân mới từ từ nói: “Chuyện đã đến nước này, không còn cách khác nữa đầu. Nhưng ra tay với người chuyện trò vui vẻ với mình từ xưa đúng là không dễ chút nào”.“Nhưng ta cũng không cho phép người khác phá hoại Võ Môn, càng không cho phép tâm huyết của tiên sinh bị hủy hoại trong chốc lát”.“Ừm!”Ba vị đường chủ mở miệng bàn luận.Cách đó không xa chính là nhóm thái thượng, tộc lão của lục đại gia tộc.Nhưng bọn họ lại không nghe thấy ba người nói gì.Lúc này, chỗ ba vị thái thượng của Võ gia.Võ Sơn Lãnh nhìn Võ Sơn Minh và Võ Sơn Khuynh, không dám nói một lời, càng không dám dùng hồn niệm để giao lưu.Dù sao ba vị đường chủ sẽ đều dễ dàng biết được bọn họ đang nói chuyện gì.Nhóm thái thượng, tộc lão của Thần gia, Phụng gia, Khúc gia, Đường gia, Giang gia cũng đều yên lặng không nói.Mọi người đều đặt sự chú ý vào võ trường.Với những người không rõ chân tướng thì đây là một lần Đại Võ Tài vô cùng phồn hoa.

Chương 5121: Mọi người quen thuộc với bốn vị hộ pháp này hơn.