“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5129: "Cửu Long Phục Thiên Trận".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Võ Bình Tiêu vừa dứt lời liền cầm một cây trường thương trong tay, trong nháy mắt đã đâm về phía Giang Ngạo Tuyết.Mà nhìn thấy trường thương đánh tới, Giang Ngạo Tuyết lại xoay lưỡi đao, phóng ra một đao khí."Trực Đao Pháp Thuật!"Trên sân quan sát, giờ phút này Diệp Bắc Phong vô cùng kinh ngạc."Phi Yến, là ngươi...""Không phải ta".Tuyết Phi Yến lắc đầu nói: "Là tiên sinh truyền thụ cho".Diệp Bắc Phong và Liễu Vạn Quân đều khẽ giật mình."Cô ta và thanh niên tên là Tiên Hàm kia chính là một cặp, mà hình như Tiên Hàm lại rất quan trọng với tiên sinh..."Nghe thấy vậy, hai người đều đã hiểu.Diệp Bắc Phong cười nói: "Tuy năm đó tiên sinh vẫn luôn ngông cuồng, thế nhưng nhìn kỹ lại sẽ thấy rất có tình cảm...""Ta còn nhớ rõ năm đó Vạn Quân..."Diệp Bắc Phong nhìn đường chủ Liễu Vạn Quân một chút, cười: "Nhà họ Liễu vươn lên, tiên sinh vô cùng thích ngươi, chỉ là về sau nhà họ Liễu gặp nạn, tiên sinh lúc nào cũng nghĩ về ngươi, liền không hề chần chờ mà bôn ba vạn dặm tìm được ngươi trong phế tích nhà họ Liễu..."Liễu Vạn Quân nghe vậy thì mỉm cười."Đúng vậy... Khi đó nhìn thấy tiên sinh, ta chỉ cảm thấy... giống như là chiến thần, cả đời này cũng không có cách nào xóa đi đoạn ký ức kia".Cuồng Võ Thiên Đế chỉ nhận một đồ đệ là Diệp Nam Hiên, được người ta gọi là Cuồng Vương.Mà mấy đệ tử như Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến cũng được coi như ba trụ cột của Võ Môn trong thánh vực Đại Võ.Danh tiếng bây giờ đều nhờ có Cuồng Đế năm đó.Giờ phút này bên trong võ trường, trận tỷ thí của Võ Bình Tiêu và Giang Ngạo Tuyết đã đến hồi gay cấn.Tài dùng thương của Võ Bình Tiêu có thể nói là vô cùng xuất sắc, rất có khí thế.Mà đao pháp của Giang Ngạo Tuyết lại càng thiên biến vạn hóa, mỗi lần quan trọng đều có thể ngăn cản được Võ Bình Tiêu.Tuyết Phi Yến thấy cảnh này, trong lòng vô cùng tán thưởng.Cô ấy hiểu rất rõ về sức mạnh của Trực Đao Pháp Thuật.Năm đó, tiên sinh truyền thuật pháp này cho cô ấy, có thể nói đã khiến cô ấy được lợi cả đời.Võ Bình Tiêu mãi vẫn không bắt được Giang Ngạo Tuyết, trong lòng đã vô cùng tức giận.Hắn ta hét lên một câu, ngay sau đó từng khí tức cực nóng liền tràn ngập ra."Chúc Long Võ Quyết!"

Võ Bình Tiêu vừa dứt lời liền cầm một cây trường thương trong tay, trong nháy mắt đã đâm về phía Giang Ngạo Tuyết.

Mà nhìn thấy trường thương đánh tới, Giang Ngạo Tuyết lại xoay lưỡi đao, phóng ra một đao khí.

"Trực Đao Pháp Thuật!"

Trên sân quan sát, giờ phút này Diệp Bắc Phong vô cùng kinh ngạc.

"Phi Yến, là ngươi..."

"Không phải ta".

Tuyết Phi Yến lắc đầu nói: "Là tiên sinh truyền thụ cho".

Diệp Bắc Phong và Liễu Vạn Quân đều khẽ giật mình.

"Cô ta và thanh niên tên là Tiên Hàm kia chính là một cặp, mà hình như Tiên Hàm lại rất quan trọng với tiên sinh..."

Nghe thấy vậy, hai người đều đã hiểu.

Diệp Bắc Phong cười nói: "Tuy năm đó tiên sinh vẫn luôn ngông cuồng, thế nhưng nhìn kỹ lại sẽ thấy rất có tình cảm..."

"Ta còn nhớ rõ năm đó Vạn Quân..."

Diệp Bắc Phong nhìn đường chủ Liễu Vạn Quân một chút, cười: "Nhà họ Liễu vươn lên, tiên sinh vô cùng thích ngươi, chỉ là về sau nhà họ Liễu gặp nạn, tiên sinh lúc nào cũng nghĩ về ngươi, liền không hề chần chờ mà bôn ba vạn dặm tìm được ngươi trong phế tích nhà họ Liễu..."

Liễu Vạn Quân nghe vậy thì mỉm cười.

"Đúng vậy... Khi đó nhìn thấy tiên sinh, ta chỉ cảm thấy... giống như là chiến thần, cả đời này cũng không có cách nào xóa đi đoạn ký ức kia".

Cuồng Võ Thiên Đế chỉ nhận một đồ đệ là Diệp Nam Hiên, được người ta gọi là Cuồng Vương.

Mà mấy đệ tử như Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến cũng được coi như ba trụ cột của Võ Môn trong thánh vực Đại Võ.

Danh tiếng bây giờ đều nhờ có Cuồng Đế năm đó.

Giờ phút này bên trong võ trường, trận tỷ thí của Võ Bình Tiêu và Giang Ngạo Tuyết đã đến hồi gay cấn.

Tài dùng thương của Võ Bình Tiêu có thể nói là vô cùng xuất sắc, rất có khí thế.

Mà đao pháp của Giang Ngạo Tuyết lại càng thiên biến vạn hóa, mỗi lần quan trọng đều có thể ngăn cản được Võ Bình Tiêu.

Tuyết Phi Yến thấy cảnh này, trong lòng vô cùng tán thưởng.

Cô ấy hiểu rất rõ về sức mạnh của Trực Đao Pháp Thuật.

Năm đó, tiên sinh truyền thuật pháp này cho cô ấy, có thể nói đã khiến cô ấy được lợi cả đời.

Võ Bình Tiêu mãi vẫn không bắt được Giang Ngạo Tuyết, trong lòng đã vô cùng tức giận.

Hắn ta hét lên một câu, ngay sau đó từng khí tức cực nóng liền tràn ngập ra.

"Chúc Long Võ Quyết!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Võ Bình Tiêu vừa dứt lời liền cầm một cây trường thương trong tay, trong nháy mắt đã đâm về phía Giang Ngạo Tuyết.Mà nhìn thấy trường thương đánh tới, Giang Ngạo Tuyết lại xoay lưỡi đao, phóng ra một đao khí."Trực Đao Pháp Thuật!"Trên sân quan sát, giờ phút này Diệp Bắc Phong vô cùng kinh ngạc."Phi Yến, là ngươi...""Không phải ta".Tuyết Phi Yến lắc đầu nói: "Là tiên sinh truyền thụ cho".Diệp Bắc Phong và Liễu Vạn Quân đều khẽ giật mình."Cô ta và thanh niên tên là Tiên Hàm kia chính là một cặp, mà hình như Tiên Hàm lại rất quan trọng với tiên sinh..."Nghe thấy vậy, hai người đều đã hiểu.Diệp Bắc Phong cười nói: "Tuy năm đó tiên sinh vẫn luôn ngông cuồng, thế nhưng nhìn kỹ lại sẽ thấy rất có tình cảm...""Ta còn nhớ rõ năm đó Vạn Quân..."Diệp Bắc Phong nhìn đường chủ Liễu Vạn Quân một chút, cười: "Nhà họ Liễu vươn lên, tiên sinh vô cùng thích ngươi, chỉ là về sau nhà họ Liễu gặp nạn, tiên sinh lúc nào cũng nghĩ về ngươi, liền không hề chần chờ mà bôn ba vạn dặm tìm được ngươi trong phế tích nhà họ Liễu..."Liễu Vạn Quân nghe vậy thì mỉm cười."Đúng vậy... Khi đó nhìn thấy tiên sinh, ta chỉ cảm thấy... giống như là chiến thần, cả đời này cũng không có cách nào xóa đi đoạn ký ức kia".Cuồng Võ Thiên Đế chỉ nhận một đồ đệ là Diệp Nam Hiên, được người ta gọi là Cuồng Vương.Mà mấy đệ tử như Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân, Tuyết Phi Yến cũng được coi như ba trụ cột của Võ Môn trong thánh vực Đại Võ.Danh tiếng bây giờ đều nhờ có Cuồng Đế năm đó.Giờ phút này bên trong võ trường, trận tỷ thí của Võ Bình Tiêu và Giang Ngạo Tuyết đã đến hồi gay cấn.Tài dùng thương của Võ Bình Tiêu có thể nói là vô cùng xuất sắc, rất có khí thế.Mà đao pháp của Giang Ngạo Tuyết lại càng thiên biến vạn hóa, mỗi lần quan trọng đều có thể ngăn cản được Võ Bình Tiêu.Tuyết Phi Yến thấy cảnh này, trong lòng vô cùng tán thưởng.Cô ấy hiểu rất rõ về sức mạnh của Trực Đao Pháp Thuật.Năm đó, tiên sinh truyền thuật pháp này cho cô ấy, có thể nói đã khiến cô ấy được lợi cả đời.Võ Bình Tiêu mãi vẫn không bắt được Giang Ngạo Tuyết, trong lòng đã vô cùng tức giận.Hắn ta hét lên một câu, ngay sau đó từng khí tức cực nóng liền tràn ngập ra."Chúc Long Võ Quyết!"

Chương 5129: "Cửu Long Phục Thiên Trận".