“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5188: Chuyện gì đang xảy ra thế này?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Chạy đằng trời cũng không thoát!"Bóng dáng Tần Ninh đã tiêu tán nhưng giọng hắn vẫn còn vang vọng giữa đất trời.Ầm ầm... cuộc chiến đấu trong Võ Môn dừng lại.Vô số ánh nhìn tập trung vào chín ngọn núi cao vạn trượng.Đây chính là dấu hiệu của Võ Môn.Là trung tâm đầy quyền uy của Võ Môn.Giờ phút này, cả sáu vị Thánh Đế đều cảm nhận được sát khí vô cùng vô tận truyền đến từ chín ngọn núi ấy."Tản ra mau!"Sáu vị Thánh Đế gần như tản ra cùng một lúc."Tản ra?""Được gì không?"Tần Ninh gầm lên.Chín ngọn núi bật ra khỏi mặt đất.Âm thanh vang dội truyền đi vạn dặm nghìn trùng.Mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội.Chín ngọn núi bị tách rời với mặt đất một cách bạo lực.Một chuyện khó tin như thế lại xảy ra rành rành trước mắt."Chết tiệt!"Dạ Lãng khẽ rít lên."Chuẩn bị đánh thôi"."Ừm!"Sáu Thánh Đế biết mình đã bị chín ngọn núi phong tỏa, không còn đường lui nữa.Cơ thể Dạ Lãng bất chợt bành trướng gấp mấy lần, hoa văn đen ở mi tâm cũng lan rộng.Cơn động đất khủng khiếp liên tục mở rộng phạm vi, khí tức đáng sợ cũng bùng lên mãnh liệt.“Huyết Văn Hắc Thiên Ấn!”Dạ Lãng khẽ quát một tiếng rồi chắp tay trước ngực. Hoa văn đen lan tràn xuống cả hai tay hắn ta.Trong chớp mắt, những hoa văn đen nhánh kết lại thành một bức tường chặn trước người Dạ Lãng Thánh Đế, bức tường ấy đang ngày một mở rộng hơn.Cơn địa chấn vẫn chưa dừng lại.Cùng lúc đó, Dạ Du Thánh Đế tiến lên ngưng tụ những đoàn sương dày đặc ở hai tay. Sương đen tụ thành một đoàn bị hắn ta nhào nặn thành đủ hình dạng khác nhau.Bất cứ ai đều nhận thấy trên mặt đất có một nguồn năng lượng khổng lồ đang bùng nổ.

"Chạy đằng trời cũng không thoát!"

Bóng dáng Tần Ninh đã tiêu tán nhưng giọng hắn vẫn còn vang vọng giữa đất trời.

Ầm ầm... cuộc chiến đấu trong Võ Môn dừng lại.

Vô số ánh nhìn tập trung vào chín ngọn núi cao vạn trượng.

Đây chính là dấu hiệu của Võ Môn.

Là trung tâm đầy quyền uy của Võ Môn.

Giờ phút này, cả sáu vị Thánh Đế đều cảm nhận được sát khí vô cùng vô tận truyền đến từ chín ngọn núi ấy.

"Tản ra mau!"

Sáu vị Thánh Đế gần như tản ra cùng một lúc.

"Tản ra?"

"Được gì không?"

Tần Ninh gầm lên.

Chín ngọn núi bật ra khỏi mặt đất.

Âm thanh vang dội truyền đi vạn dặm nghìn trùng.

Mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội.

Chín ngọn núi bị tách rời với mặt đất một cách bạo lực.

Một chuyện khó tin như thế lại xảy ra rành rành trước mắt.

"Chết tiệt!"

Dạ Lãng khẽ rít lên.

"Chuẩn bị đánh thôi".

"Ừm!"

Sáu Thánh Đế biết mình đã bị chín ngọn núi phong tỏa, không còn đường lui nữa.

Cơ thể Dạ Lãng bất chợt bành trướng gấp mấy lần, hoa văn đen ở mi tâm cũng lan rộng.

Cơn động đất khủng khiếp liên tục mở rộng phạm vi, khí tức đáng sợ cũng bùng lên mãnh liệt.

“Huyết Văn Hắc Thiên Ấn!”

Dạ Lãng khẽ quát một tiếng rồi chắp tay trước ngực. Hoa văn đen lan tràn xuống cả hai tay hắn ta.

Trong chớp mắt, những hoa văn đen nhánh kết lại thành một bức tường chặn trước người Dạ Lãng Thánh Đế, bức tường ấy đang ngày một mở rộng hơn.

Cơn địa chấn vẫn chưa dừng lại.

Cùng lúc đó, Dạ Du Thánh Đế tiến lên ngưng tụ những đoàn sương dày đặc ở hai tay. Sương đen tụ thành một đoàn bị hắn ta nhào nặn thành đủ hình dạng khác nhau.

Bất cứ ai đều nhận thấy trên mặt đất có một nguồn năng lượng khổng lồ đang bùng nổ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Chạy đằng trời cũng không thoát!"Bóng dáng Tần Ninh đã tiêu tán nhưng giọng hắn vẫn còn vang vọng giữa đất trời.Ầm ầm... cuộc chiến đấu trong Võ Môn dừng lại.Vô số ánh nhìn tập trung vào chín ngọn núi cao vạn trượng.Đây chính là dấu hiệu của Võ Môn.Là trung tâm đầy quyền uy của Võ Môn.Giờ phút này, cả sáu vị Thánh Đế đều cảm nhận được sát khí vô cùng vô tận truyền đến từ chín ngọn núi ấy."Tản ra mau!"Sáu vị Thánh Đế gần như tản ra cùng một lúc."Tản ra?""Được gì không?"Tần Ninh gầm lên.Chín ngọn núi bật ra khỏi mặt đất.Âm thanh vang dội truyền đi vạn dặm nghìn trùng.Mặt đất bắt đầu rung lắc dữ dội.Chín ngọn núi bị tách rời với mặt đất một cách bạo lực.Một chuyện khó tin như thế lại xảy ra rành rành trước mắt."Chết tiệt!"Dạ Lãng khẽ rít lên."Chuẩn bị đánh thôi"."Ừm!"Sáu Thánh Đế biết mình đã bị chín ngọn núi phong tỏa, không còn đường lui nữa.Cơ thể Dạ Lãng bất chợt bành trướng gấp mấy lần, hoa văn đen ở mi tâm cũng lan rộng.Cơn động đất khủng khiếp liên tục mở rộng phạm vi, khí tức đáng sợ cũng bùng lên mãnh liệt.“Huyết Văn Hắc Thiên Ấn!”Dạ Lãng khẽ quát một tiếng rồi chắp tay trước ngực. Hoa văn đen lan tràn xuống cả hai tay hắn ta.Trong chớp mắt, những hoa văn đen nhánh kết lại thành một bức tường chặn trước người Dạ Lãng Thánh Đế, bức tường ấy đang ngày một mở rộng hơn.Cơn địa chấn vẫn chưa dừng lại.Cùng lúc đó, Dạ Du Thánh Đế tiến lên ngưng tụ những đoàn sương dày đặc ở hai tay. Sương đen tụ thành một đoàn bị hắn ta nhào nặn thành đủ hình dạng khác nhau.Bất cứ ai đều nhận thấy trên mặt đất có một nguồn năng lượng khổng lồ đang bùng nổ.

Chương 5188: Chuyện gì đang xảy ra thế này?