“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5224: “Làm cho Võ Môn nhận thức lại bản thân rõ hơn”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh sau đó kéo tay Tiên Hàm, cười nói: “Ca để lại cho ngươi một viên lớn”.Tiên Hàm gật đầu.Mười tám viên Tịnh Ma Châu Đan do Thánh Đế luyện ra.Tần Ninh tiêu hết sáu viên.Một viên cho Tuyết Phi Yến, một viên cho Tiên Hàm.Ôn Hiến Chi thì không cần.Phệ Thiên Giảo càng không cần. Đại Tác Mệnh Thuật tiêu hết mười vạn năm tuổi thọ của hắn đủ để Phệ Thiên Giảo hoàn toàn khỏe mạnh.Còn thừa mười viên này thì để Tần Ninh giữ lại.“Trong thời gian này, ta sẽ ở lại Cuồng cốc”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Môn cần thời gian để khôi phục lại, các ngươi cũng không cần vây quanh ta, đi làm việc của mình đi”.Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến gật đầu.“Còn Nam Hiên... ta sẽ đi tìm”.Tần Ninh dặn dò một số việc, sau đó rời khỏi sơn cốc này, đi ra bên ngoài.Phóng mắt nhìn ra, thu hết toàn bộ non sông của Võ Môn vào mắt.Nửa năm qua đi.Tần Ninh không hỏi tứ đại gia tộc bị xử trí thế nào, hắn đã tỏ rõ thái độ.Lúc này, bên trong Võ Môn, những kiến trúc và dãy núi bị phá hư giờ cũng được chữa trị không ít.Nhưng muốn khôi phục một trăm linh tám dãy núi bên trong và ba trăm sáu mươi dãy núi bên ngoài cũng không dễ dàng.Lúc này, Tần Ninh đi ở phía trước, các đệ tử Võ Môn bận rộn nhìn thấy Tần Ninh thì đều quỳ bái dưới mặt đất, ánh mắt chứa đầy sự sùng bái.Cuồng Đế đại nhân trở về.Võ Môn dù có gặp đại nạn, nhưng người vẫn còn, hết thảy đều ổn.Một đường đi ra phía sau chín dãy núi, đến một vùng sơn cốc.Ở ngoài cửa cốc có hai chữ phiêu dật xuất trần.“Cuồng cốc”.Là nơi Tần Ninh ở trước kia.Vài vạn năm qua đi, khi nhìn thấy Cuồng cốc một lần nữa, Tần Ninh mới xem như hoàn toàn thoải mái.Đi vào trong sơn cốc, một vùng chim hót hoa nở, hơn nữa trong sơn cốc còn có những tòa nhà tranh đứng sững sững, cảnh tượng sơn thủy điền viên.Ôn Hiến Chi thấy vậy thì cảm thán trong lòng.Tần Ninh năm đó chế tạo Ám Thiên cốc trong Thánh Thú tông cũng mang dáng vẻ lạnh nhạt thế này.
Tần Ninh sau đó kéo tay Tiên Hàm, cười nói: “Ca để lại cho ngươi một viên lớn”.
Tiên Hàm gật đầu.
Mười tám viên Tịnh Ma Châu Đan do Thánh Đế luyện ra.
Tần Ninh tiêu hết sáu viên.
Một viên cho Tuyết Phi Yến, một viên cho Tiên Hàm.
Ôn Hiến Chi thì không cần.
Phệ Thiên Giảo càng không cần. Đại Tác Mệnh Thuật tiêu hết mười vạn năm tuổi thọ của hắn đủ để Phệ Thiên Giảo hoàn toàn khỏe mạnh.
Còn thừa mười viên này thì để Tần Ninh giữ lại.
“Trong thời gian này, ta sẽ ở lại Cuồng cốc”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Môn cần thời gian để khôi phục lại, các ngươi cũng không cần vây quanh ta, đi làm việc của mình đi”.
Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến gật đầu.
“Còn Nam Hiên... ta sẽ đi tìm”.
Tần Ninh dặn dò một số việc, sau đó rời khỏi sơn cốc này, đi ra bên ngoài.
Phóng mắt nhìn ra, thu hết toàn bộ non sông của Võ Môn vào mắt.
Nửa năm qua đi.
Tần Ninh không hỏi tứ đại gia tộc bị xử trí thế nào, hắn đã tỏ rõ thái độ.
Lúc này, bên trong Võ Môn, những kiến trúc và dãy núi bị phá hư giờ cũng được chữa trị không ít.
Nhưng muốn khôi phục một trăm linh tám dãy núi bên trong và ba trăm sáu mươi dãy núi bên ngoài cũng không dễ dàng.
Lúc này, Tần Ninh đi ở phía trước, các đệ tử Võ Môn bận rộn nhìn thấy Tần Ninh thì đều quỳ bái dưới mặt đất, ánh mắt chứa đầy sự sùng bái.
Cuồng Đế đại nhân trở về.
Võ Môn dù có gặp đại nạn, nhưng người vẫn còn, hết thảy đều ổn.
Một đường đi ra phía sau chín dãy núi, đến một vùng sơn cốc.
Ở ngoài cửa cốc có hai chữ phiêu dật xuất trần.
“Cuồng cốc”.
Là nơi Tần Ninh ở trước kia.
Vài vạn năm qua đi, khi nhìn thấy Cuồng cốc một lần nữa, Tần Ninh mới xem như hoàn toàn thoải mái.
Đi vào trong sơn cốc, một vùng chim hót hoa nở, hơn nữa trong sơn cốc còn có những tòa nhà tranh đứng sững sững, cảnh tượng sơn thủy điền viên.
Ôn Hiến Chi thấy vậy thì cảm thán trong lòng.
Tần Ninh năm đó chế tạo Ám Thiên cốc trong Thánh Thú tông cũng mang dáng vẻ lạnh nhạt thế này.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh sau đó kéo tay Tiên Hàm, cười nói: “Ca để lại cho ngươi một viên lớn”.Tiên Hàm gật đầu.Mười tám viên Tịnh Ma Châu Đan do Thánh Đế luyện ra.Tần Ninh tiêu hết sáu viên.Một viên cho Tuyết Phi Yến, một viên cho Tiên Hàm.Ôn Hiến Chi thì không cần.Phệ Thiên Giảo càng không cần. Đại Tác Mệnh Thuật tiêu hết mười vạn năm tuổi thọ của hắn đủ để Phệ Thiên Giảo hoàn toàn khỏe mạnh.Còn thừa mười viên này thì để Tần Ninh giữ lại.“Trong thời gian này, ta sẽ ở lại Cuồng cốc”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Võ Môn cần thời gian để khôi phục lại, các ngươi cũng không cần vây quanh ta, đi làm việc của mình đi”.Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến gật đầu.“Còn Nam Hiên... ta sẽ đi tìm”.Tần Ninh dặn dò một số việc, sau đó rời khỏi sơn cốc này, đi ra bên ngoài.Phóng mắt nhìn ra, thu hết toàn bộ non sông của Võ Môn vào mắt.Nửa năm qua đi.Tần Ninh không hỏi tứ đại gia tộc bị xử trí thế nào, hắn đã tỏ rõ thái độ.Lúc này, bên trong Võ Môn, những kiến trúc và dãy núi bị phá hư giờ cũng được chữa trị không ít.Nhưng muốn khôi phục một trăm linh tám dãy núi bên trong và ba trăm sáu mươi dãy núi bên ngoài cũng không dễ dàng.Lúc này, Tần Ninh đi ở phía trước, các đệ tử Võ Môn bận rộn nhìn thấy Tần Ninh thì đều quỳ bái dưới mặt đất, ánh mắt chứa đầy sự sùng bái.Cuồng Đế đại nhân trở về.Võ Môn dù có gặp đại nạn, nhưng người vẫn còn, hết thảy đều ổn.Một đường đi ra phía sau chín dãy núi, đến một vùng sơn cốc.Ở ngoài cửa cốc có hai chữ phiêu dật xuất trần.“Cuồng cốc”.Là nơi Tần Ninh ở trước kia.Vài vạn năm qua đi, khi nhìn thấy Cuồng cốc một lần nữa, Tần Ninh mới xem như hoàn toàn thoải mái.Đi vào trong sơn cốc, một vùng chim hót hoa nở, hơn nữa trong sơn cốc còn có những tòa nhà tranh đứng sững sững, cảnh tượng sơn thủy điền viên.Ôn Hiến Chi thấy vậy thì cảm thán trong lòng.Tần Ninh năm đó chế tạo Ám Thiên cốc trong Thánh Thú tông cũng mang dáng vẻ lạnh nhạt thế này.