“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5230: "Ngươi làm việc thì ta yên tâm rồi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rất nhiều loại thịt Thánh Thú cấp bảy, cấp tám được vận chuyển tới.Mà vị Thánh Đế nổi tiếng Lý Huyền Đạo và vị Thánh Đế mới tăng cấp Ôn Hiến Chi lại đang nướng thịt.Sau tám trăm năm, Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều đã từ Thánh Vương vượt qua cấp bậc Thánh Hoàng cửu văn, đến cảnh giới Thánh Tôn rồi.Người nào ở đây mà đi ra bên ngoài Võ Môn, đều là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn.Cùng ngồi một chỗ ăn thịt nướng, uống rượu ngon với một đám người như thế khiến người ta vô cùng thấp thỏm trong lòng.Nhất là Tần Ninh.Cuồng Đế chuyển thế tới.Cuồng Đế là ai?Là một vị thần giống như linh hồn của Võ Môn vậy!"Tuyết Nhi, sao thế?"Tiên Hàm ở một bên nhìn thấy Giang Ngạo Tuyết mất tự nhiên, không nhịn được mở miệng quan tâm nói."Ta... thấy hơi sợ".Giang Ngạo Tuyết đắng chát cười: "Các chủ Lý Huyền Đạo của Nhất Kiếm các, Thánh Đế Ôn Hiến Chi, còn có Tần công tử... lại là Cuồng Đế đại nhân...", giờ phút này Tiên Hàm nắm lấy tay Giang Ngạo Tuyết, cười nói: "Sợ cái gì?Đây là ca của ta, hai vị này là chị dâu ta, mấy vị này đều là đồ đệ của ca ta, nói cho cùng còn phải gọi ta một tiếng thúc đấy!""Chảnh chọe...", "Sao có thể gọi là chảnh chọe được?Ở đây, ngoại trừ Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương ra, không ai biết đại ca lâu như ta đâu".Tiên Hàm mỉm cười nói về quá khứ với Giang Ngạo Tuyết... Mà bốn người Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Thạch Cảm Đương thì ngồi cùng một chỗ, nâng cốc trò chuyện.Nói về năm đó gặp Tần Ninh như thế nào, tình cảm sư đồ được xây dựng ra sao.Tần Ninh ngồi trên đồng cỏ, tay cầm bầu rượu, uống một hớp lớn.Phệ Thiên Giảo cũng nằm ở một bên, thè lưỡi ɭϊếʍƈ láp bầu rượu, đắc ý ăn thịt nướng.Mà Cửu Anh đã lâu chưa xuất hiện, lần này cũng ngoan ngoãn ở bên cạnh.Lần trước Cửu Anh cũng là bị thương không nhẹ trong cơn lốc thời không, vẫn luôn ẩn nấp trong cơ thể Tần Ninh, cũng không xuất hiện.Hơn nữa Tần Ninh có thể cảm giác được tên này đến kỳ lột xác.Cái gọi là kỳ lột xác lại khác với sự trưởng thành của con người.Ví dụ như hắn đi từng bước một đến cảnh giới Thánh Hoàng, đây là trưởng thành.Mà hung thú lột xác sẽ mạnh lên mang tính nhảy vọt.Trên thực tế, trước đó Tần Ninh vẫn luôn hiếu kỳ vì sao kỳ lột xác của Cửu Anh còn chưa tới.
Rất nhiều loại thịt Thánh Thú cấp bảy, cấp tám được vận chuyển tới.
Mà vị Thánh Đế nổi tiếng Lý Huyền Đạo và vị Thánh Đế mới tăng cấp Ôn Hiến Chi lại đang nướng thịt.
Sau tám trăm năm, Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều đã từ Thánh Vương vượt qua cấp bậc Thánh Hoàng cửu văn, đến cảnh giới Thánh Tôn rồi.
Người nào ở đây mà đi ra bên ngoài Võ Môn, đều là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn.
Cùng ngồi một chỗ ăn thịt nướng, uống rượu ngon với một đám người như thế khiến người ta vô cùng thấp thỏm trong lòng.
Nhất là Tần Ninh.
Cuồng Đế chuyển thế tới.
Cuồng Đế là ai?
Là một vị thần giống như linh hồn của Võ Môn vậy!
"Tuyết Nhi, sao thế?"
Tiên Hàm ở một bên nhìn thấy Giang Ngạo Tuyết mất tự nhiên, không nhịn được mở miệng quan tâm nói.
"Ta... thấy hơi sợ".
Giang Ngạo Tuyết đắng chát cười: "Các chủ Lý Huyền Đạo của Nhất Kiếm các, Thánh Đế Ôn Hiến Chi, còn có Tần công tử... lại là Cuồng Đế đại nhân...", giờ phút này Tiên Hàm nắm lấy tay Giang Ngạo Tuyết, cười nói: "Sợ cái gì?
Đây là ca của ta, hai vị này là chị dâu ta, mấy vị này đều là đồ đệ của ca ta, nói cho cùng còn phải gọi ta một tiếng thúc đấy!"
"Chảnh chọe...", "Sao có thể gọi là chảnh chọe được?
Ở đây, ngoại trừ Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương ra, không ai biết đại ca lâu như ta đâu".
Tiên Hàm mỉm cười nói về quá khứ với Giang Ngạo Tuyết... Mà bốn người Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Thạch Cảm Đương thì ngồi cùng một chỗ, nâng cốc trò chuyện.
Nói về năm đó gặp Tần Ninh như thế nào, tình cảm sư đồ được xây dựng ra sao.
Tần Ninh ngồi trên đồng cỏ, tay cầm bầu rượu, uống một hớp lớn.
Phệ Thiên Giảo cũng nằm ở một bên, thè lưỡi ɭϊếʍƈ láp bầu rượu, đắc ý ăn thịt nướng.
Mà Cửu Anh đã lâu chưa xuất hiện, lần này cũng ngoan ngoãn ở bên cạnh.
Lần trước Cửu Anh cũng là bị thương không nhẹ trong cơn lốc thời không, vẫn luôn ẩn nấp trong cơ thể Tần Ninh, cũng không xuất hiện.
Hơn nữa Tần Ninh có thể cảm giác được tên này đến kỳ lột xác.
Cái gọi là kỳ lột xác lại khác với sự trưởng thành của con người.
Ví dụ như hắn đi từng bước một đến cảnh giới Thánh Hoàng, đây là trưởng thành.
Mà hung thú lột xác sẽ mạnh lên mang tính nhảy vọt.
Trên thực tế, trước đó Tần Ninh vẫn luôn hiếu kỳ vì sao kỳ lột xác của Cửu Anh còn chưa tới.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rất nhiều loại thịt Thánh Thú cấp bảy, cấp tám được vận chuyển tới.Mà vị Thánh Đế nổi tiếng Lý Huyền Đạo và vị Thánh Đế mới tăng cấp Ôn Hiến Chi lại đang nướng thịt.Sau tám trăm năm, Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi đều đã từ Thánh Vương vượt qua cấp bậc Thánh Hoàng cửu văn, đến cảnh giới Thánh Tôn rồi.Người nào ở đây mà đi ra bên ngoài Võ Môn, đều là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn.Cùng ngồi một chỗ ăn thịt nướng, uống rượu ngon với một đám người như thế khiến người ta vô cùng thấp thỏm trong lòng.Nhất là Tần Ninh.Cuồng Đế chuyển thế tới.Cuồng Đế là ai?Là một vị thần giống như linh hồn của Võ Môn vậy!"Tuyết Nhi, sao thế?"Tiên Hàm ở một bên nhìn thấy Giang Ngạo Tuyết mất tự nhiên, không nhịn được mở miệng quan tâm nói."Ta... thấy hơi sợ".Giang Ngạo Tuyết đắng chát cười: "Các chủ Lý Huyền Đạo của Nhất Kiếm các, Thánh Đế Ôn Hiến Chi, còn có Tần công tử... lại là Cuồng Đế đại nhân...", giờ phút này Tiên Hàm nắm lấy tay Giang Ngạo Tuyết, cười nói: "Sợ cái gì?Đây là ca của ta, hai vị này là chị dâu ta, mấy vị này đều là đồ đệ của ca ta, nói cho cùng còn phải gọi ta một tiếng thúc đấy!""Chảnh chọe...", "Sao có thể gọi là chảnh chọe được?Ở đây, ngoại trừ Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương ra, không ai biết đại ca lâu như ta đâu".Tiên Hàm mỉm cười nói về quá khứ với Giang Ngạo Tuyết... Mà bốn người Lý Huyền Đạo, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Thạch Cảm Đương thì ngồi cùng một chỗ, nâng cốc trò chuyện.Nói về năm đó gặp Tần Ninh như thế nào, tình cảm sư đồ được xây dựng ra sao.Tần Ninh ngồi trên đồng cỏ, tay cầm bầu rượu, uống một hớp lớn.Phệ Thiên Giảo cũng nằm ở một bên, thè lưỡi ɭϊếʍƈ láp bầu rượu, đắc ý ăn thịt nướng.Mà Cửu Anh đã lâu chưa xuất hiện, lần này cũng ngoan ngoãn ở bên cạnh.Lần trước Cửu Anh cũng là bị thương không nhẹ trong cơn lốc thời không, vẫn luôn ẩn nấp trong cơ thể Tần Ninh, cũng không xuất hiện.Hơn nữa Tần Ninh có thể cảm giác được tên này đến kỳ lột xác.Cái gọi là kỳ lột xác lại khác với sự trưởng thành của con người.Ví dụ như hắn đi từng bước một đến cảnh giới Thánh Hoàng, đây là trưởng thành.Mà hung thú lột xác sẽ mạnh lên mang tính nhảy vọt.Trên thực tế, trước đó Tần Ninh vẫn luôn hiếu kỳ vì sao kỳ lột xác của Cửu Anh còn chưa tới.