“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5248: “Tứ sư đệ ăn hiếp con!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vô liêm sỉ!Ôn Hiến Chi lúc này vô cùng hổ thẹn, cúi đầu, đang định lên tiếng.Thì một người đã đi tới sơn cốc.Chính là Dương Thanh Vân.Dương Thanh Vân cả người đầy bụi đất, nhìn Tần Ninh, thi lễ.“Làm sao thế này?”Tần Ninh nói: “Huyền Đạo ra tay nặng thế cơ à, để lát nữa ta nói lại nó”.Nghe đến đây, nội tâm hổ thẹn của Ôn Hiến Chi lập tức bay sạch.Dương Thanh Vân mới chỉ dính xíu bụi đất mà thôi.Còn hắn ta thì mặt mũi bầm dập kia mà!Sư phụ quá bất công!Dương Thanh Vân cười nói: “Sư tôn hiểu lầm rồi, đây là con giao thủ với Diệp Bắc Phong đường chủ và Tuyết Phi Yến đường chủ, không phải của sư đệ Huyền Đạo đâu”.“Sư đệ Huyền Đạo có thực lực cao quá, đệ tử giao thủ với đệ ấy, có lĩnh ngộ nhiều nhưng vẫn hơi cao quá”.“Cho nên đệ tử tìm hai đường chủ Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến tập luyện một phen”.“Bọn họ là Thánh Đế mới lên, chưa khống chế đủ nên mới quá tay”.Tần Ninh gật đầu: “Thế là tốt rồi, lần sau cẩn thận chút”.“Vâng!”Ôn Hiến Chi ở một bên lẩm bẩm: “Sư tôn, đại sư huynh còn chẳng bị thương, trong khi con thì...”“Ta thấy ngươi vẫn chưa bị thương đủ đâu”.“...”Mà cùng lúc đó, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương cũng đi tới.Những ngày qua, bọn họ đều ở trong Võ Môn luyện tập theo cách Tần Ninh chỉ dạy để thăng cấp.Thực ra những gì Tần Ninh có thể cho bọn họ cũng là chỉ đạo về tu hành, tâm đắc trong tu hành mà thôi, muốn thăng cấp mạnh mẽ thì đều là từ bản thân bọn họ mà ra.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng thế.Mấy trăm năm qua đi, bọn họ từ Thánh Vương mà vượt qua Thánh Hoàng, đi đến Thánh Tôn, chính là nhờ thực lực bản thân.Mà Tần Ninh cũng lấy ra không ít Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Thánh Tôn cho bọn họ tu hành, tin tưởng tiếp theo sẽ phát triển rất nhanh.“Dạo này mọi người vất vả rồi”.Tần Ninh nói: “Nhưng e là thời gian tới ta sẽ không thể xuất thủ, nếu Ma tộc hiện thân và làm loạn thì chỉ có thể dựa vào mọi người thôi. Nếu thực lực không đủ thì ta có thể sẽ phải chết!”“Lần trước là bốn Thánh Đế, lần này là mười tám tên, lần sau... có lẽ sẽ là tứ đại trưởng tộc thì sao, lúc ấy chỉ dựa vào Huyền Đạo thì e là không đủ”.
Vô liêm sỉ!
Ôn Hiến Chi lúc này vô cùng hổ thẹn, cúi đầu, đang định lên tiếng.
Thì một người đã đi tới sơn cốc.
Chính là Dương Thanh Vân.
Dương Thanh Vân cả người đầy bụi đất, nhìn Tần Ninh, thi lễ.
“Làm sao thế này?”
Tần Ninh nói: “Huyền Đạo ra tay nặng thế cơ à, để lát nữa ta nói lại nó”.
Nghe đến đây, nội tâm hổ thẹn của Ôn Hiến Chi lập tức bay sạch.
Dương Thanh Vân mới chỉ dính xíu bụi đất mà thôi.
Còn hắn ta thì mặt mũi bầm dập kia mà!
Sư phụ quá bất công!
Dương Thanh Vân cười nói: “Sư tôn hiểu lầm rồi, đây là con giao thủ với Diệp Bắc Phong đường chủ và Tuyết Phi Yến đường chủ, không phải của sư đệ Huyền Đạo đâu”.
“Sư đệ Huyền Đạo có thực lực cao quá, đệ tử giao thủ với đệ ấy, có lĩnh ngộ nhiều nhưng vẫn hơi cao quá”.
“Cho nên đệ tử tìm hai đường chủ Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến tập luyện một phen”.
“Bọn họ là Thánh Đế mới lên, chưa khống chế đủ nên mới quá tay”.
Tần Ninh gật đầu: “Thế là tốt rồi, lần sau cẩn thận chút”.
“Vâng!”
Ôn Hiến Chi ở một bên lẩm bẩm: “Sư tôn, đại sư huynh còn chẳng bị thương, trong khi con thì...”
“Ta thấy ngươi vẫn chưa bị thương đủ đâu”.
“...”
Mà cùng lúc đó, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương cũng đi tới.
Những ngày qua, bọn họ đều ở trong Võ Môn luyện tập theo cách Tần Ninh chỉ dạy để thăng cấp.
Thực ra những gì Tần Ninh có thể cho bọn họ cũng là chỉ đạo về tu hành, tâm đắc trong tu hành mà thôi, muốn thăng cấp mạnh mẽ thì đều là từ bản thân bọn họ mà ra.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng thế.
Mấy trăm năm qua đi, bọn họ từ Thánh Vương mà vượt qua Thánh Hoàng, đi đến Thánh Tôn, chính là nhờ thực lực bản thân.
Mà Tần Ninh cũng lấy ra không ít Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Thánh Tôn cho bọn họ tu hành, tin tưởng tiếp theo sẽ phát triển rất nhanh.
“Dạo này mọi người vất vả rồi”.
Tần Ninh nói: “Nhưng e là thời gian tới ta sẽ không thể xuất thủ, nếu Ma tộc hiện thân và làm loạn thì chỉ có thể dựa vào mọi người thôi. Nếu thực lực không đủ thì ta có thể sẽ phải chết!”
“Lần trước là bốn Thánh Đế, lần này là mười tám tên, lần sau... có lẽ sẽ là tứ đại trưởng tộc thì sao, lúc ấy chỉ dựa vào Huyền Đạo thì e là không đủ”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vô liêm sỉ!Ôn Hiến Chi lúc này vô cùng hổ thẹn, cúi đầu, đang định lên tiếng.Thì một người đã đi tới sơn cốc.Chính là Dương Thanh Vân.Dương Thanh Vân cả người đầy bụi đất, nhìn Tần Ninh, thi lễ.“Làm sao thế này?”Tần Ninh nói: “Huyền Đạo ra tay nặng thế cơ à, để lát nữa ta nói lại nó”.Nghe đến đây, nội tâm hổ thẹn của Ôn Hiến Chi lập tức bay sạch.Dương Thanh Vân mới chỉ dính xíu bụi đất mà thôi.Còn hắn ta thì mặt mũi bầm dập kia mà!Sư phụ quá bất công!Dương Thanh Vân cười nói: “Sư tôn hiểu lầm rồi, đây là con giao thủ với Diệp Bắc Phong đường chủ và Tuyết Phi Yến đường chủ, không phải của sư đệ Huyền Đạo đâu”.“Sư đệ Huyền Đạo có thực lực cao quá, đệ tử giao thủ với đệ ấy, có lĩnh ngộ nhiều nhưng vẫn hơi cao quá”.“Cho nên đệ tử tìm hai đường chủ Diệp Bắc Phong và Tuyết Phi Yến tập luyện một phen”.“Bọn họ là Thánh Đế mới lên, chưa khống chế đủ nên mới quá tay”.Tần Ninh gật đầu: “Thế là tốt rồi, lần sau cẩn thận chút”.“Vâng!”Ôn Hiến Chi ở một bên lẩm bẩm: “Sư tôn, đại sư huynh còn chẳng bị thương, trong khi con thì...”“Ta thấy ngươi vẫn chưa bị thương đủ đâu”.“...”Mà cùng lúc đó, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương cũng đi tới.Những ngày qua, bọn họ đều ở trong Võ Môn luyện tập theo cách Tần Ninh chỉ dạy để thăng cấp.Thực ra những gì Tần Ninh có thể cho bọn họ cũng là chỉ đạo về tu hành, tâm đắc trong tu hành mà thôi, muốn thăng cấp mạnh mẽ thì đều là từ bản thân bọn họ mà ra.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng thế.Mấy trăm năm qua đi, bọn họ từ Thánh Vương mà vượt qua Thánh Hoàng, đi đến Thánh Tôn, chính là nhờ thực lực bản thân.Mà Tần Ninh cũng lấy ra không ít Tịnh Ma Châu Đan cấp bậc Thánh Tôn cho bọn họ tu hành, tin tưởng tiếp theo sẽ phát triển rất nhanh.“Dạo này mọi người vất vả rồi”.Tần Ninh nói: “Nhưng e là thời gian tới ta sẽ không thể xuất thủ, nếu Ma tộc hiện thân và làm loạn thì chỉ có thể dựa vào mọi người thôi. Nếu thực lực không đủ thì ta có thể sẽ phải chết!”“Lần trước là bốn Thánh Đế, lần này là mười tám tên, lần sau... có lẽ sẽ là tứ đại trưởng tộc thì sao, lúc ấy chỉ dựa vào Huyền Đạo thì e là không đủ”.