“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5266: Muốn ăn đánh đúng không?" 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương vội vàng lau quần áo cho Ôn Hiến Chi, nói: "Nhị sư huynh, ngươi không nghe thấy sư tôn nói cái gì sao?""Cái gì...", Ôn Hiến Chi không nhịn được nói."Hắn nói đại sư huynh nhập môn đầu tiên, nhưng lại có thiên phú kém nhất!"Thạch Cảm Đương trừng lớn hai mắt.Ôn Hiến Chi còn mở to mắt hơn, không thể tin nổi: "Bị điên hả?"Hả?Thạch Cảm Đương sững sờ."Bây giờ trong mấy đệ tử của sư tôn là Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi ta, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương ngươi, nếu người có thiên phú kém nhất trong năm người chúng ta không chính là Dương Thanh Vân và ngươi, chẳng lẽ còn có thể là ba người chúng ta ư?""...", Thạch Cảm Đương cạn lời nói: "Nhị sư huynh, ta nghĩ ngươi sai rồi...", "Cái gì?""Năm đó sư tôn đã từng nói với chúng ta rằng trong chín đồ đệ của hắn năm đó, thiên phú của Dương Thanh Vân là mạnh nhất...", "Không có khả năng!"Ôn Hiến Chi liền nói ngay: "Thiên phú của ta có thể kém hơn Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, thế nhưng tuyệt đối mạnh hơn hai người các ngươi".Thạch Cảm Đương cười một tiếng.Ôn Hiến Chi tiếp tục nói: "Ngươi xem một chút đi, Dương Thanh Vân và ngươi là đệ tử sư tôn thu nhận sớm nhất, ngươi xem hai người các ngươi bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thánh Tôn, nhưng ta đã là Thánh Đế rồi"."Ngươi không hiểu được đâu".Thạch Cảm Đương giải thích: "Dương Thanh Vân ở đại lục Vạn Thiên gần chín vạn năm vẫn không vào được cảnh giới Thiên Vương, áp chế cảnh giới của mình không tăng lên còn khó hơn việc tăng cảnh giới, mà việc áp chế này còn kéo dài chín vạn năm, bây giờ vẫn chưa tỉnh táo lại...", "Ngươi không thấy ư, bây giờ hai vị sư nương Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi còn không tiến bộ bằng Dương Thanh Vân đâu"."Về phần ta ư... Năm đó ta cũng bị người ta bắt giữ mấy vạn năm, giày vò đến chết đi sống lại".Thạch Cảm Đương cười ha ha nói: "Sư tôn nói ta có tài nhưng thành đạt muộn, sớm muộn gì cũng sẽ rất lợi hại".Ôn Hiến Chi liền ngây ngốc tại chỗ.Chẳng lẽ ta mới là đệ tử yếu nhất sao?Mà giờ phút này ở trong sân rộng, Dương Thanh Vân đứng dưới bệ đá nhìn về phía Tần Ninh, cũng có chút mơ hồ.Sư tôn muốn làm gì?Tần Ninh mỉm cười nhìn về phía đám người, nói: "Nhân buổi hôn lễ hôm nay, mọi người hiếm có dịp tụ tập, không bằng hãy thi đấu thực lực đi"."Mặc dù đồ đệ này của ta là người kém cỏi nhất, nhưng dù sao cũng là cảnh giới Thánh Tôn ngũ chuyển, chắc hẳn không có người nào ở phía dưới Thánh Đế là đối thủ của hắn ta".

Thạch Cảm Đương vội vàng lau quần áo cho Ôn Hiến Chi, nói: "Nhị sư huynh, ngươi không nghe thấy sư tôn nói cái gì sao?"

"Cái gì...", Ôn Hiến Chi không nhịn được nói.

"Hắn nói đại sư huynh nhập môn đầu tiên, nhưng lại có thiên phú kém nhất!"

Thạch Cảm Đương trừng lớn hai mắt.

Ôn Hiến Chi còn mở to mắt hơn, không thể tin nổi: "Bị điên hả?"

Hả?

Thạch Cảm Đương sững sờ.

"Bây giờ trong mấy đệ tử của sư tôn là Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi ta, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương ngươi, nếu người có thiên phú kém nhất trong năm người chúng ta không chính là Dương Thanh Vân và ngươi, chẳng lẽ còn có thể là ba người chúng ta ư?"

"...", Thạch Cảm Đương cạn lời nói: "Nhị sư huynh, ta nghĩ ngươi sai rồi...", "Cái gì?"

"Năm đó sư tôn đã từng nói với chúng ta rằng trong chín đồ đệ của hắn năm đó, thiên phú của Dương Thanh Vân là mạnh nhất...", "Không có khả năng!"

Ôn Hiến Chi liền nói ngay: "Thiên phú của ta có thể kém hơn Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, thế nhưng tuyệt đối mạnh hơn hai người các ngươi".

Thạch Cảm Đương cười một tiếng.

Ôn Hiến Chi tiếp tục nói: "Ngươi xem một chút đi, Dương Thanh Vân và ngươi là đệ tử sư tôn thu nhận sớm nhất, ngươi xem hai người các ngươi bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thánh Tôn, nhưng ta đã là Thánh Đế rồi".

"Ngươi không hiểu được đâu".

Thạch Cảm Đương giải thích: "Dương Thanh Vân ở đại lục Vạn Thiên gần chín vạn năm vẫn không vào được cảnh giới Thiên Vương, áp chế cảnh giới của mình không tăng lên còn khó hơn việc tăng cảnh giới, mà việc áp chế này còn kéo dài chín vạn năm, bây giờ vẫn chưa tỉnh táo lại...", "Ngươi không thấy ư, bây giờ hai vị sư nương Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi còn không tiến bộ bằng Dương Thanh Vân đâu".

"Về phần ta ư... Năm đó ta cũng bị người ta bắt giữ mấy vạn năm, giày vò đến chết đi sống lại".

Thạch Cảm Đương cười ha ha nói: "Sư tôn nói ta có tài nhưng thành đạt muộn, sớm muộn gì cũng sẽ rất lợi hại".

Ôn Hiến Chi liền ngây ngốc tại chỗ.

Chẳng lẽ ta mới là đệ tử yếu nhất sao?

Mà giờ phút này ở trong sân rộng, Dương Thanh Vân đứng dưới bệ đá nhìn về phía Tần Ninh, cũng có chút mơ hồ.

Sư tôn muốn làm gì?

Tần Ninh mỉm cười nhìn về phía đám người, nói: "Nhân buổi hôn lễ hôm nay, mọi người hiếm có dịp tụ tập, không bằng hãy thi đấu thực lực đi".

"Mặc dù đồ đệ này của ta là người kém cỏi nhất, nhưng dù sao cũng là cảnh giới Thánh Tôn ngũ chuyển, chắc hẳn không có người nào ở phía dưới Thánh Đế là đối thủ của hắn ta".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thạch Cảm Đương vội vàng lau quần áo cho Ôn Hiến Chi, nói: "Nhị sư huynh, ngươi không nghe thấy sư tôn nói cái gì sao?""Cái gì...", Ôn Hiến Chi không nhịn được nói."Hắn nói đại sư huynh nhập môn đầu tiên, nhưng lại có thiên phú kém nhất!"Thạch Cảm Đương trừng lớn hai mắt.Ôn Hiến Chi còn mở to mắt hơn, không thể tin nổi: "Bị điên hả?"Hả?Thạch Cảm Đương sững sờ."Bây giờ trong mấy đệ tử của sư tôn là Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi ta, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương ngươi, nếu người có thiên phú kém nhất trong năm người chúng ta không chính là Dương Thanh Vân và ngươi, chẳng lẽ còn có thể là ba người chúng ta ư?""...", Thạch Cảm Đương cạn lời nói: "Nhị sư huynh, ta nghĩ ngươi sai rồi...", "Cái gì?""Năm đó sư tôn đã từng nói với chúng ta rằng trong chín đồ đệ của hắn năm đó, thiên phú của Dương Thanh Vân là mạnh nhất...", "Không có khả năng!"Ôn Hiến Chi liền nói ngay: "Thiên phú của ta có thể kém hơn Lý Huyền Đạo, Diệp Nam Hiên, thế nhưng tuyệt đối mạnh hơn hai người các ngươi".Thạch Cảm Đương cười một tiếng.Ôn Hiến Chi tiếp tục nói: "Ngươi xem một chút đi, Dương Thanh Vân và ngươi là đệ tử sư tôn thu nhận sớm nhất, ngươi xem hai người các ngươi bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thánh Tôn, nhưng ta đã là Thánh Đế rồi"."Ngươi không hiểu được đâu".Thạch Cảm Đương giải thích: "Dương Thanh Vân ở đại lục Vạn Thiên gần chín vạn năm vẫn không vào được cảnh giới Thiên Vương, áp chế cảnh giới của mình không tăng lên còn khó hơn việc tăng cảnh giới, mà việc áp chế này còn kéo dài chín vạn năm, bây giờ vẫn chưa tỉnh táo lại...", "Ngươi không thấy ư, bây giờ hai vị sư nương Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi còn không tiến bộ bằng Dương Thanh Vân đâu"."Về phần ta ư... Năm đó ta cũng bị người ta bắt giữ mấy vạn năm, giày vò đến chết đi sống lại".Thạch Cảm Đương cười ha ha nói: "Sư tôn nói ta có tài nhưng thành đạt muộn, sớm muộn gì cũng sẽ rất lợi hại".Ôn Hiến Chi liền ngây ngốc tại chỗ.Chẳng lẽ ta mới là đệ tử yếu nhất sao?Mà giờ phút này ở trong sân rộng, Dương Thanh Vân đứng dưới bệ đá nhìn về phía Tần Ninh, cũng có chút mơ hồ.Sư tôn muốn làm gì?Tần Ninh mỉm cười nhìn về phía đám người, nói: "Nhân buổi hôn lễ hôm nay, mọi người hiếm có dịp tụ tập, không bằng hãy thi đấu thực lực đi"."Mặc dù đồ đệ này của ta là người kém cỏi nhất, nhưng dù sao cũng là cảnh giới Thánh Tôn ngũ chuyển, chắc hẳn không có người nào ở phía dưới Thánh Đế là đối thủ của hắn ta".

Chương 5266: Muốn ăn đánh đúng không?"