“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5276: "Tiếp theo còn có ai?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyết Hãn đứng dậy, áo choàng rơi xuống, dáng người ngạo nghễ bước ra từng bước một, đi đến trước người Dương Thanh Vân.Mà ở sau lưng hắn ta, cường giả Thánh Đế của Huyết Tông, Huyết Tự Như bình tĩnh thận trọng chú ý xung quanh.Mấy người bỏ mạng phía trước dù đúng là tổn thất đối với Huyết Tông, lại vẫn có thể chấp nhận.Nhưng Huyết Hãn không thể chết.Huyết Hãn là Thiếu tông chủ, thân phận địa vị cao quý, lần này ông ta đến là vì bảo vệ Huyết Hãn.Suy nghĩ trong lòng như vậy, Huyết Tự Như âm thầm ra hiệu mấy vị bên cạnh cẩn thận một chút.Mà đúng lúc này, Dương Thanh Vân nhìn về phía Huyết Hãn, thản nhiên nói: "Sớm chút ra tay mới đúng, làm gì để cho cấp dưới của ngươi chịu chết?""Hừ!"Huyết Hãn hừ lạnh một tiếng, nắm chặt hai tay, bên ngoài mặt ngoài thân thể ngưng tụ lại rất nhiều tia sáng đỏ.Một chiếc áo giáp màu đỏ máu ngưng tụ ra.Chấn động khủng bố chợt bộc phát ra.Thân thể Huyết Hãn chớp mắt hóa thành một bóng người màu đỏ lao ra.Dương Thanh Vân giơ kiếm lên.Oành...Chỉ chốc lát sau, một tiếng oành trầm thấp vang lên.Trường kiếm vung ra, nhưng một quyền màu đỏ của Huyết Hãn đã trực tiếp đánh tới.Dương Thanh Vân lùi lại, khí huyết quay cuồng.Huyết Hãn này không chỉ mạnh hơn Cừu Uân vài lần."Ta còn tưởng rằng có bao nhiêu lợi hại, nhìn như vậy, dường như cũng chỉ đến thế mà thôi".Lời này vừa ra, Dương Thanh Vân cười cười, không nói nhiều, chỉ rút kiếm."Hiện tại cười, đợi chút nữa đừng có khóc".Huyết Hãn lần nữa bật lên, tốc độ nhanh chóng làm người khác thổn thức.Hai quyền cùng xuất hiện, có huyết khí ngưng tụ thành kiếm, có huyết khí ngưng tụ thành đao, ngàn vạn chiếc chém về phía Dương Thanh Vân.Kiếm Kinh Long trong tay, kiếm thanh vù vù, kiếm khí lưu chuyển, giờ phút này Dương Thanh Vân cho người ta cảm giác cực kỳ đặc biệt, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, lại như thể lúc nào cũng có thể chấm dứt.Thế nhưng, khi mà hơn ngàn vạn thanh kiếm máu, đao máu kia chém tới, Dương Thanh Vân đột nhiên xuất kiếm.
Huyết Hãn đứng dậy, áo choàng rơi xuống, dáng người ngạo nghễ bước ra từng bước một, đi đến trước người Dương Thanh Vân.
Mà ở sau lưng hắn ta, cường giả Thánh Đế của Huyết Tông, Huyết Tự Như bình tĩnh thận trọng chú ý xung quanh.
Mấy người bỏ mạng phía trước dù đúng là tổn thất đối với Huyết Tông, lại vẫn có thể chấp nhận.
Nhưng Huyết Hãn không thể chết.
Huyết Hãn là Thiếu tông chủ, thân phận địa vị cao quý, lần này ông ta đến là vì bảo vệ Huyết Hãn.
Suy nghĩ trong lòng như vậy, Huyết Tự Như âm thầm ra hiệu mấy vị bên cạnh cẩn thận một chút.
Mà đúng lúc này, Dương Thanh Vân nhìn về phía Huyết Hãn, thản nhiên nói: "Sớm chút ra tay mới đúng, làm gì để cho cấp dưới của ngươi chịu chết?"
"Hừ!"
Huyết Hãn hừ lạnh một tiếng, nắm chặt hai tay, bên ngoài mặt ngoài thân thể ngưng tụ lại rất nhiều tia sáng đỏ.
Một chiếc áo giáp màu đỏ máu ngưng tụ ra.
Chấn động khủng bố chợt bộc phát ra.
Thân thể Huyết Hãn chớp mắt hóa thành một bóng người màu đỏ lao ra.
Dương Thanh Vân giơ kiếm lên.
Oành...
Chỉ chốc lát sau, một tiếng oành trầm thấp vang lên.
Trường kiếm vung ra, nhưng một quyền màu đỏ của Huyết Hãn đã trực tiếp đánh tới.
Dương Thanh Vân lùi lại, khí huyết quay cuồng.
Huyết Hãn này không chỉ mạnh hơn Cừu Uân vài lần.
"Ta còn tưởng rằng có bao nhiêu lợi hại, nhìn như vậy, dường như cũng chỉ đến thế mà thôi".
Lời này vừa ra, Dương Thanh Vân cười cười, không nói nhiều, chỉ rút kiếm.
"Hiện tại cười, đợi chút nữa đừng có khóc".
Huyết Hãn lần nữa bật lên, tốc độ nhanh chóng làm người khác thổn thức.
Hai quyền cùng xuất hiện, có huyết khí ngưng tụ thành kiếm, có huyết khí ngưng tụ thành đao, ngàn vạn chiếc chém về phía Dương Thanh Vân.
Kiếm Kinh Long trong tay, kiếm thanh vù vù, kiếm khí lưu chuyển, giờ phút này Dương Thanh Vân cho người ta cảm giác cực kỳ đặc biệt, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, lại như thể lúc nào cũng có thể chấm dứt.
Thế nhưng, khi mà hơn ngàn vạn thanh kiếm máu, đao máu kia chém tới, Dương Thanh Vân đột nhiên xuất kiếm.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyết Hãn đứng dậy, áo choàng rơi xuống, dáng người ngạo nghễ bước ra từng bước một, đi đến trước người Dương Thanh Vân.Mà ở sau lưng hắn ta, cường giả Thánh Đế của Huyết Tông, Huyết Tự Như bình tĩnh thận trọng chú ý xung quanh.Mấy người bỏ mạng phía trước dù đúng là tổn thất đối với Huyết Tông, lại vẫn có thể chấp nhận.Nhưng Huyết Hãn không thể chết.Huyết Hãn là Thiếu tông chủ, thân phận địa vị cao quý, lần này ông ta đến là vì bảo vệ Huyết Hãn.Suy nghĩ trong lòng như vậy, Huyết Tự Như âm thầm ra hiệu mấy vị bên cạnh cẩn thận một chút.Mà đúng lúc này, Dương Thanh Vân nhìn về phía Huyết Hãn, thản nhiên nói: "Sớm chút ra tay mới đúng, làm gì để cho cấp dưới của ngươi chịu chết?""Hừ!"Huyết Hãn hừ lạnh một tiếng, nắm chặt hai tay, bên ngoài mặt ngoài thân thể ngưng tụ lại rất nhiều tia sáng đỏ.Một chiếc áo giáp màu đỏ máu ngưng tụ ra.Chấn động khủng bố chợt bộc phát ra.Thân thể Huyết Hãn chớp mắt hóa thành một bóng người màu đỏ lao ra.Dương Thanh Vân giơ kiếm lên.Oành...Chỉ chốc lát sau, một tiếng oành trầm thấp vang lên.Trường kiếm vung ra, nhưng một quyền màu đỏ của Huyết Hãn đã trực tiếp đánh tới.Dương Thanh Vân lùi lại, khí huyết quay cuồng.Huyết Hãn này không chỉ mạnh hơn Cừu Uân vài lần."Ta còn tưởng rằng có bao nhiêu lợi hại, nhìn như vậy, dường như cũng chỉ đến thế mà thôi".Lời này vừa ra, Dương Thanh Vân cười cười, không nói nhiều, chỉ rút kiếm."Hiện tại cười, đợi chút nữa đừng có khóc".Huyết Hãn lần nữa bật lên, tốc độ nhanh chóng làm người khác thổn thức.Hai quyền cùng xuất hiện, có huyết khí ngưng tụ thành kiếm, có huyết khí ngưng tụ thành đao, ngàn vạn chiếc chém về phía Dương Thanh Vân.Kiếm Kinh Long trong tay, kiếm thanh vù vù, kiếm khí lưu chuyển, giờ phút này Dương Thanh Vân cho người ta cảm giác cực kỳ đặc biệt, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, lại như thể lúc nào cũng có thể chấm dứt.Thế nhưng, khi mà hơn ngàn vạn thanh kiếm máu, đao máu kia chém tới, Dương Thanh Vân đột nhiên xuất kiếm.