“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5311: Chênh lệch quá lớn!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh thu đao, bình tĩnh nói.“Hừ”.Hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh lẽo.Mà ngay sau đó, một ánh sáng cầu vồng xé rách không gian, cắn nuốt mũi đao kia.Mà phía đuôi của dải lụa này xuất hiện một bóng dáng yêu kiều đi ra, nắm chặt bàn tay.Sau đó, thân thể của tên Thánh Đế áo đen đứng cách Tần Ninh xa ngàn trượng bỗng nhiên bị cầm tù, không thể chuyển động.Ánh đao bị ngăn lại.Thân thể bị cầm tù.Thánh Đế áo đen tái mặt.“Thứ chán sống”.Âm thanh lạnh buốt vang lên.Một tiếng răng rắc truyền tới.Thân thể của tên Thánh Đế áo đen kia lập tức nổ tung, hóa thành sương mù.Một tên Thánh Đế cấp cao mà lại chết chỉ sau một chưởng như vậy.Lúc này, thân thể yêu kiều kia đi xuống, đứng bên cạnh Tần Ninh.Người này nhìn khoảng đâu đó ba mươi tuổi, mặc một bộ váy trắng bó sát, lộ ra đường cong mê người.Nếu không nhìn mặt thì thân thể quyến rũ này cũng đủ để khiến lòng người rạo rực.Mà gương mặt của cô ta thì lạnh lẽo như băng, thần sắc lãnh đạm, trong ánh mắt ẩn chứa sự băng giá, nhưng bên dưới sự băng giá lại là đôi mắt như làn thu thủy, khiến người ta vừa nhìn đã muốn trầm mê trong đó.“Thanh Sứ đại nhân!”Lúc này, đệ tử Thanh Tiêu Thiên đều khom người thi lễ.Tuyết Linh Nhân lúc này cũng đi tới, kinh ngạc nói: “Dì Phi!”Cô gái kia gật đầu, nhìn Tần Ninh, một lúc lâu sau vẫn chưa nói gì.Mà không lâu sau, giao chiến giữa mấy Thánh Đế ở phía xa cũng đã dừng lại. Phệ Thiên Giảo, Ôn Hiến Chi và Lạc Ninh Ninh quay về.“Phi đại nhân!”Lạc Ninh Ninh thấy cô gái này thì khom người hành lễ, thần thái cung kính.
Tần Ninh thu đao, bình tĩnh nói.
“Hừ”.
Hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh lẽo.
Mà ngay sau đó, một ánh sáng cầu vồng xé rách không gian, cắn nuốt mũi đao kia.
Mà phía đuôi của dải lụa này xuất hiện một bóng dáng yêu kiều đi ra, nắm chặt bàn tay.
Sau đó, thân thể của tên Thánh Đế áo đen đứng cách Tần Ninh xa ngàn trượng bỗng nhiên bị cầm tù, không thể chuyển động.
Ánh đao bị ngăn lại.
Thân thể bị cầm tù.
Thánh Đế áo đen tái mặt.
“Thứ chán sống”.
Âm thanh lạnh buốt vang lên.
Một tiếng răng rắc truyền tới.
Thân thể của tên Thánh Đế áo đen kia lập tức nổ tung, hóa thành sương mù.
Một tên Thánh Đế cấp cao mà lại chết chỉ sau một chưởng như vậy.
Lúc này, thân thể yêu kiều kia đi xuống, đứng bên cạnh Tần Ninh.
Người này nhìn khoảng đâu đó ba mươi tuổi, mặc một bộ váy trắng bó sát, lộ ra đường cong mê người.
Nếu không nhìn mặt thì thân thể quyến rũ này cũng đủ để khiến lòng người rạo rực.
Mà gương mặt của cô ta thì lạnh lẽo như băng, thần sắc lãnh đạm, trong ánh mắt ẩn chứa sự băng giá, nhưng bên dưới sự băng giá lại là đôi mắt như làn thu thủy, khiến người ta vừa nhìn đã muốn trầm mê trong đó.
“Thanh Sứ đại nhân!”
Lúc này, đệ tử Thanh Tiêu Thiên đều khom người thi lễ.
Tuyết Linh Nhân lúc này cũng đi tới, kinh ngạc nói: “Dì Phi!”
Cô gái kia gật đầu, nhìn Tần Ninh, một lúc lâu sau vẫn chưa nói gì.
Mà không lâu sau, giao chiến giữa mấy Thánh Đế ở phía xa cũng đã dừng lại. Phệ Thiên Giảo, Ôn Hiến Chi và Lạc Ninh Ninh quay về.
“Phi đại nhân!”
Lạc Ninh Ninh thấy cô gái này thì khom người hành lễ, thần thái cung kính.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh thu đao, bình tĩnh nói.“Hừ”.Hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng hừ lạnh lẽo.Mà ngay sau đó, một ánh sáng cầu vồng xé rách không gian, cắn nuốt mũi đao kia.Mà phía đuôi của dải lụa này xuất hiện một bóng dáng yêu kiều đi ra, nắm chặt bàn tay.Sau đó, thân thể của tên Thánh Đế áo đen đứng cách Tần Ninh xa ngàn trượng bỗng nhiên bị cầm tù, không thể chuyển động.Ánh đao bị ngăn lại.Thân thể bị cầm tù.Thánh Đế áo đen tái mặt.“Thứ chán sống”.Âm thanh lạnh buốt vang lên.Một tiếng răng rắc truyền tới.Thân thể của tên Thánh Đế áo đen kia lập tức nổ tung, hóa thành sương mù.Một tên Thánh Đế cấp cao mà lại chết chỉ sau một chưởng như vậy.Lúc này, thân thể yêu kiều kia đi xuống, đứng bên cạnh Tần Ninh.Người này nhìn khoảng đâu đó ba mươi tuổi, mặc một bộ váy trắng bó sát, lộ ra đường cong mê người.Nếu không nhìn mặt thì thân thể quyến rũ này cũng đủ để khiến lòng người rạo rực.Mà gương mặt của cô ta thì lạnh lẽo như băng, thần sắc lãnh đạm, trong ánh mắt ẩn chứa sự băng giá, nhưng bên dưới sự băng giá lại là đôi mắt như làn thu thủy, khiến người ta vừa nhìn đã muốn trầm mê trong đó.“Thanh Sứ đại nhân!”Lúc này, đệ tử Thanh Tiêu Thiên đều khom người thi lễ.Tuyết Linh Nhân lúc này cũng đi tới, kinh ngạc nói: “Dì Phi!”Cô gái kia gật đầu, nhìn Tần Ninh, một lúc lâu sau vẫn chưa nói gì.Mà không lâu sau, giao chiến giữa mấy Thánh Đế ở phía xa cũng đã dừng lại. Phệ Thiên Giảo, Ôn Hiến Chi và Lạc Ninh Ninh quay về.“Phi đại nhân!”Lạc Ninh Ninh thấy cô gái này thì khom người hành lễ, thần thái cung kính.