“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5345: Thanh gia thành Thanh Uyên?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi lại nói: “Nói lung tung? Thanh Ứng Nguyên, nói lại những lời ban nãy cho họ nghe”.Lúc này, Thanh Tư Nguyên vừa định lên tiếng.Thì ở nơi xa, vô số tiếng xé gió vang lên.Tổng cộng có hơn trăm người lúc này xuất hiện.Mà chín người đứng đầu hơn trăm người kia khí thế lại vô cùng mạnh mẽ, gần trăm người đi theo cũng có tu vi không hề thấp, đều là cảnh giới Thánh Tôn.Đây đều là nhân vật cấp cao trong Thanh Tiêu Thiên.Ôn Hiến Chi cố ý truyền lời khắp Thanh Tiêu Thiên, ai có thể giả câm giả điếc, như không nghe thấy được chứ?Đám người lần lượt xuất hiện.Chín người kia bất luận là về quần áo hay chỗ đứng hay khí thế thì đều khác hẳn đám người.Hơn nữa, đều là cảnh giới Thánh Đế.“Mười hai Thiên trưởng lão?”Ôn Hiến Chi hỏi: “Đến đủ cả rồi đúng không? Vậy cho hỏi ai là thập nhất trưởng lão Thanh Tử Thu?”“Gia gia...”“Gia gia...”Mà Ôn Hiến Chi vừa dứt lời, Thanh Ứng Triết và Thanh Ứng Nguyên bị Ôn Hiến Chi trói bên dưới lập tức hét lên.“Triết nhi... Nguyên nhi...”, chỉ thấy một ông già tóc bạc bước ra từ trong chín người.Ông ta mặc trường bào màu tím đen, khí tức sâu thẳm, gương mặt hiện lên mấy phần đau lòng kèm phẫn nộ, lập tức quát lên với Ôn Hiến Chi: “Ngươi có ý gì?”“Ngươi là Thanh Tử Thu?”Ôn Hiến Chi hỏi.“Chính là lão phu”.Thanh Tử Thu lạnh lẽo nói: “Ngươi muốn làm gì?”“Ta muốn làm gì?”Ôn Hiến Chi cười khẩy: “Giải cổ độc trước, ta tha cho các ngươi không chết, nếu không, ta diệt cả nhà ngươi”.Nói xong, Ôn Hiến Chi lập tức thả sát khí ra tứ phía, tất cả mọi người ở đây đều phải sửng sốt.Ôn Hiến Chi vừa lên tiếng đã nói ra những lời ngoan độc, thật sự... vô cùng kiêu căng.

Ôn Hiến Chi lại nói: “Nói lung tung? Thanh Ứng Nguyên, nói lại những lời ban nãy cho họ nghe”.

Lúc này, Thanh Tư Nguyên vừa định lên tiếng.

Thì ở nơi xa, vô số tiếng xé gió vang lên.

Tổng cộng có hơn trăm người lúc này xuất hiện.

Mà chín người đứng đầu hơn trăm người kia khí thế lại vô cùng mạnh mẽ, gần trăm người đi theo cũng có tu vi không hề thấp, đều là cảnh giới Thánh Tôn.

Đây đều là nhân vật cấp cao trong Thanh Tiêu Thiên.

Ôn Hiến Chi cố ý truyền lời khắp Thanh Tiêu Thiên, ai có thể giả câm giả điếc, như không nghe thấy được chứ?

Đám người lần lượt xuất hiện.

Chín người kia bất luận là về quần áo hay chỗ đứng hay khí thế thì đều khác hẳn đám người.

Hơn nữa, đều là cảnh giới Thánh Đế.

“Mười hai Thiên trưởng lão?”

Ôn Hiến Chi hỏi: “Đến đủ cả rồi đúng không? Vậy cho hỏi ai là thập nhất trưởng lão Thanh Tử Thu?”

“Gia gia...”

“Gia gia...”

Mà Ôn Hiến Chi vừa dứt lời, Thanh Ứng Triết và Thanh Ứng Nguyên bị Ôn Hiến Chi trói bên dưới lập tức hét lên.

“Triết nhi... Nguyên nhi...”, chỉ thấy một ông già tóc bạc bước ra từ trong chín người.

Ông ta mặc trường bào màu tím đen, khí tức sâu thẳm, gương mặt hiện lên mấy phần đau lòng kèm phẫn nộ, lập tức quát lên với Ôn Hiến Chi: “Ngươi có ý gì?”

“Ngươi là Thanh Tử Thu?”

Ôn Hiến Chi hỏi.

“Chính là lão phu”.

Thanh Tử Thu lạnh lẽo nói: “Ngươi muốn làm gì?”

“Ta muốn làm gì?”

Ôn Hiến Chi cười khẩy: “Giải cổ độc trước, ta tha cho các ngươi không chết, nếu không, ta diệt cả nhà ngươi”.

Nói xong, Ôn Hiến Chi lập tức thả sát khí ra tứ phía, tất cả mọi người ở đây đều phải sửng sốt.

Ôn Hiến Chi vừa lên tiếng đã nói ra những lời ngoan độc, thật sự... vô cùng kiêu căng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi lại nói: “Nói lung tung? Thanh Ứng Nguyên, nói lại những lời ban nãy cho họ nghe”.Lúc này, Thanh Tư Nguyên vừa định lên tiếng.Thì ở nơi xa, vô số tiếng xé gió vang lên.Tổng cộng có hơn trăm người lúc này xuất hiện.Mà chín người đứng đầu hơn trăm người kia khí thế lại vô cùng mạnh mẽ, gần trăm người đi theo cũng có tu vi không hề thấp, đều là cảnh giới Thánh Tôn.Đây đều là nhân vật cấp cao trong Thanh Tiêu Thiên.Ôn Hiến Chi cố ý truyền lời khắp Thanh Tiêu Thiên, ai có thể giả câm giả điếc, như không nghe thấy được chứ?Đám người lần lượt xuất hiện.Chín người kia bất luận là về quần áo hay chỗ đứng hay khí thế thì đều khác hẳn đám người.Hơn nữa, đều là cảnh giới Thánh Đế.“Mười hai Thiên trưởng lão?”Ôn Hiến Chi hỏi: “Đến đủ cả rồi đúng không? Vậy cho hỏi ai là thập nhất trưởng lão Thanh Tử Thu?”“Gia gia...”“Gia gia...”Mà Ôn Hiến Chi vừa dứt lời, Thanh Ứng Triết và Thanh Ứng Nguyên bị Ôn Hiến Chi trói bên dưới lập tức hét lên.“Triết nhi... Nguyên nhi...”, chỉ thấy một ông già tóc bạc bước ra từ trong chín người.Ông ta mặc trường bào màu tím đen, khí tức sâu thẳm, gương mặt hiện lên mấy phần đau lòng kèm phẫn nộ, lập tức quát lên với Ôn Hiến Chi: “Ngươi có ý gì?”“Ngươi là Thanh Tử Thu?”Ôn Hiến Chi hỏi.“Chính là lão phu”.Thanh Tử Thu lạnh lẽo nói: “Ngươi muốn làm gì?”“Ta muốn làm gì?”Ôn Hiến Chi cười khẩy: “Giải cổ độc trước, ta tha cho các ngươi không chết, nếu không, ta diệt cả nhà ngươi”.Nói xong, Ôn Hiến Chi lập tức thả sát khí ra tứ phía, tất cả mọi người ở đây đều phải sửng sốt.Ôn Hiến Chi vừa lên tiếng đã nói ra những lời ngoan độc, thật sự... vô cùng kiêu căng.

Chương 5345: Thanh gia thành Thanh Uyên?