“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5383: "Huyết Nguyên Bân!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đám võ giả tán tu sôi nổi tản ra một khoảng cách.Nếu bị lửa giận của các Thánh Đế mấy thế lực lớn lan đến thì bọn họ sẽ xong đời."Cho các ngươi một lời giải thích?"Ôn Hiến Chi đi ra, khẽ quát: "Người chết như thế nào, Võ Môn không hề biết, như vậy thì trả lời cho các ngươi thế nào?""Các ngươi chẳng phải là thấy thực lực của sư phụ ta không còn được như năm đó nên muốn đi lên giẫm một chân sao?""Di tích Thanh Tiêu Đại Đế này đừng ai đi nữa, đánh một trận ở ngay chỗ này đi!"Khí thế của Ôn Hiến Chi dâng trào.Cảnh giới còn thiếu, nhưng không thể sợ.Hắn ta không nhìn nổi đám người bên ngoài đối xử tùy ý xằng bậy với sự phụ như vậy.Tần Ninh là ai?Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế ngày trước.Với thân phận bực này, nhìn khắp Hạ Tam Thiên, đừng nói mấy vị Thánh Đế xuất hiện trước mắt, ngay cả thập đại Thánh Đế nhìn thấy cũng phải khách khí.Hiện tại, ngược lại có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.Mà thời điểm Ôn Hiến Chi nói xong lời này, cách đó không xa lại có một đám người đến.Chỉ thấy đám người kia cầm cờ hiệu của Hiên Viên thế tộc.Người của Hiên Viên thế tộc đến từ thánh vực Hiên Viên cũng đến.Cầm đầu cũng là ba vị Thánh Đế.Nhưng ba vị này thấy tình huống trước mắt có vẻ không đúng, bọn họ dẫn người của Hiên Viên thế tộc rơi xuống đứng đợi ở một bên, thái độ không định tham dự bất kỳ chuyện gì.Người đàn ông trung niên dẫn đầu tên là Hiên Viên Vịnh, cũng là người đứng đầu một chi của Hiên Viên thế tộc, thực lực mạnh mẽ.Giờ phút này Hiên Viên Vịnh nhìn đằng trước, thầm nói: "Tình huống gì vậy, mọi người đến là vì di tích Thanh Tiêu Đại Đế, sao lại có cảm giác bầu không khí không đúng!"Hiên Viên thế tộc Hiên Viên Dần đứng bên cạnh thấp giọng nói: "Lần trước các thế lực lớn đều bị thiệt hại Thánh Đế ở Võ Môn, phỏng chừng lần này gặp phải Tần Ninh nên gây chuyện...""Vịnh đại ca, tộc trưởng và Tần Ninh rất hợp ý nhau, chúng ta cần phải...""Đừng tìm chết".Hiên Viên Vịnh lại nói: "Tần Ninh cần chúng ta giúp chỗ nào?""Tộc trưởng đã dặn dò, nếu di tích mở ra thì chúng ta trực tiếp tiến vào xem xét đến cuối, nếu như không có gì thì rút lui, nếu có thì tranh thủ"."Nếu gặp phải phiền phức có thể xin Tần Ninh giúp đỡ, nhưng... đừng tìm Tần Ninh nếu không có việc gì. Còn nếu Tần Ninh gặp phải phiền toái, hắn không giải quyết được thì chúng ta ra tay cũng là chết".
Đám võ giả tán tu sôi nổi tản ra một khoảng cách.
Nếu bị lửa giận của các Thánh Đế mấy thế lực lớn lan đến thì bọn họ sẽ xong đời.
"Cho các ngươi một lời giải thích?"
Ôn Hiến Chi đi ra, khẽ quát: "Người chết như thế nào, Võ Môn không hề biết, như vậy thì trả lời cho các ngươi thế nào?"
"Các ngươi chẳng phải là thấy thực lực của sư phụ ta không còn được như năm đó nên muốn đi lên giẫm một chân sao?"
"Di tích Thanh Tiêu Đại Đế này đừng ai đi nữa, đánh một trận ở ngay chỗ này đi!"
Khí thế của Ôn Hiến Chi dâng trào.
Cảnh giới còn thiếu, nhưng không thể sợ.
Hắn ta không nhìn nổi đám người bên ngoài đối xử tùy ý xằng bậy với sự phụ như vậy.
Tần Ninh là ai?
Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế ngày trước.
Với thân phận bực này, nhìn khắp Hạ Tam Thiên, đừng nói mấy vị Thánh Đế xuất hiện trước mắt, ngay cả thập đại Thánh Đế nhìn thấy cũng phải khách khí.
Hiện tại, ngược lại có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.
Mà thời điểm Ôn Hiến Chi nói xong lời này, cách đó không xa lại có một đám người đến.
Chỉ thấy đám người kia cầm cờ hiệu của Hiên Viên thế tộc.
Người của Hiên Viên thế tộc đến từ thánh vực Hiên Viên cũng đến.
Cầm đầu cũng là ba vị Thánh Đế.
Nhưng ba vị này thấy tình huống trước mắt có vẻ không đúng, bọn họ dẫn người của Hiên Viên thế tộc rơi xuống đứng đợi ở một bên, thái độ không định tham dự bất kỳ chuyện gì.
Người đàn ông trung niên dẫn đầu tên là Hiên Viên Vịnh, cũng là người đứng đầu một chi của Hiên Viên thế tộc, thực lực mạnh mẽ.
Giờ phút này Hiên Viên Vịnh nhìn đằng trước, thầm nói: "Tình huống gì vậy, mọi người đến là vì di tích Thanh Tiêu Đại Đế, sao lại có cảm giác bầu không khí không đúng!"
Hiên Viên thế tộc Hiên Viên Dần đứng bên cạnh thấp giọng nói: "Lần trước các thế lực lớn đều bị thiệt hại Thánh Đế ở Võ Môn, phỏng chừng lần này gặp phải Tần Ninh nên gây chuyện..."
"Vịnh đại ca, tộc trưởng và Tần Ninh rất hợp ý nhau, chúng ta cần phải..."
"Đừng tìm chết".
Hiên Viên Vịnh lại nói: "Tần Ninh cần chúng ta giúp chỗ nào?"
"Tộc trưởng đã dặn dò, nếu di tích mở ra thì chúng ta trực tiếp tiến vào xem xét đến cuối, nếu như không có gì thì rút lui, nếu có thì tranh thủ".
"Nếu gặp phải phiền phức có thể xin Tần Ninh giúp đỡ, nhưng... đừng tìm Tần Ninh nếu không có việc gì. Còn nếu Tần Ninh gặp phải phiền toái, hắn không giải quyết được thì chúng ta ra tay cũng là chết".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đám võ giả tán tu sôi nổi tản ra một khoảng cách.Nếu bị lửa giận của các Thánh Đế mấy thế lực lớn lan đến thì bọn họ sẽ xong đời."Cho các ngươi một lời giải thích?"Ôn Hiến Chi đi ra, khẽ quát: "Người chết như thế nào, Võ Môn không hề biết, như vậy thì trả lời cho các ngươi thế nào?""Các ngươi chẳng phải là thấy thực lực của sư phụ ta không còn được như năm đó nên muốn đi lên giẫm một chân sao?""Di tích Thanh Tiêu Đại Đế này đừng ai đi nữa, đánh một trận ở ngay chỗ này đi!"Khí thế của Ôn Hiến Chi dâng trào.Cảnh giới còn thiếu, nhưng không thể sợ.Hắn ta không nhìn nổi đám người bên ngoài đối xử tùy ý xằng bậy với sự phụ như vậy.Tần Ninh là ai?Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế ngày trước.Với thân phận bực này, nhìn khắp Hạ Tam Thiên, đừng nói mấy vị Thánh Đế xuất hiện trước mắt, ngay cả thập đại Thánh Đế nhìn thấy cũng phải khách khí.Hiện tại, ngược lại có cảm giác hổ xuống đồng bằng bị chó khinh.Mà thời điểm Ôn Hiến Chi nói xong lời này, cách đó không xa lại có một đám người đến.Chỉ thấy đám người kia cầm cờ hiệu của Hiên Viên thế tộc.Người của Hiên Viên thế tộc đến từ thánh vực Hiên Viên cũng đến.Cầm đầu cũng là ba vị Thánh Đế.Nhưng ba vị này thấy tình huống trước mắt có vẻ không đúng, bọn họ dẫn người của Hiên Viên thế tộc rơi xuống đứng đợi ở một bên, thái độ không định tham dự bất kỳ chuyện gì.Người đàn ông trung niên dẫn đầu tên là Hiên Viên Vịnh, cũng là người đứng đầu một chi của Hiên Viên thế tộc, thực lực mạnh mẽ.Giờ phút này Hiên Viên Vịnh nhìn đằng trước, thầm nói: "Tình huống gì vậy, mọi người đến là vì di tích Thanh Tiêu Đại Đế, sao lại có cảm giác bầu không khí không đúng!"Hiên Viên thế tộc Hiên Viên Dần đứng bên cạnh thấp giọng nói: "Lần trước các thế lực lớn đều bị thiệt hại Thánh Đế ở Võ Môn, phỏng chừng lần này gặp phải Tần Ninh nên gây chuyện...""Vịnh đại ca, tộc trưởng và Tần Ninh rất hợp ý nhau, chúng ta cần phải...""Đừng tìm chết".Hiên Viên Vịnh lại nói: "Tần Ninh cần chúng ta giúp chỗ nào?""Tộc trưởng đã dặn dò, nếu di tích mở ra thì chúng ta trực tiếp tiến vào xem xét đến cuối, nếu như không có gì thì rút lui, nếu có thì tranh thủ"."Nếu gặp phải phiền phức có thể xin Tần Ninh giúp đỡ, nhưng... đừng tìm Tần Ninh nếu không có việc gì. Còn nếu Tần Ninh gặp phải phiền toái, hắn không giải quyết được thì chúng ta ra tay cũng là chết".