“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5399: “Tề huynh coi trọng hắn quá rồi”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh mỉm cười nói: “Làm được thì ta sẽ lập tức đi mở cửa, mọi người hoan hỉ vào di tích, không làm được, vậy tất cả cùng nhau chờ cho di tích tự mở cửa ra đón các ngươi vào”.Nghe vậy, võ giả các phương đều biến đổi sắc mặt.Nếu không nắm bắt thì sẽ mất cơ hội.Vậy sao mà chờ được chứ!“Tần Ninh, ngươi đừng có được voi đòi tiên”.La Chước khẽ quát: “Để nhóm Thánh Đế chúng ta quỳ xuống xin lỗi ngươi, ngươi xứng sao?”Nghe vậy, Lý Huyền Đạo sải bước ra, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí.“La Chước, chú ý cái mồm của ngươi. Sư tôn ta xứng đáng hay không thì không tới phiên ngươi nói chuyện, muốn làm thì làm, không thì cút!”La Chước gần như là hoàn toàn giận dữ, quát lên: “Ta không vào cái di tích này là được chứ gì!”Tần Ninh mỉm cười, nói: “Được, ta cũng chẳng hứng thú lắm đâu, mọi người giải tán thôi!”“À đúng rồi”.Tần Ninh quay lại, cười tiếp: “Nếu hối hận thì lần sau sẽ không đơn giản là quỳ xuống đâu, có thể còn phải tự chặt tay chặt chân gì đó thì ta mới xuất thủ cơ”.“Nếu được thì các ngươi có thể mời Tinh Húc Huy hay Liễu Thông Thiên đến, lấy đao kề vào cổ ta, có lẽ ta sẽ làm đấy!”Lời này của Tần Ninh thể hiện rất rõ.Bên cạnh hắn có Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, muốn dùng vũ lực uy hϊế͙p͙ thì cũng phải có thực lực mới được.“Tần Ninh, ngươi...”, Huyết Ngạn Phong cũng giận dữ không thôi.Chỉ e là cái tên này đã sớm biết được, dù ba vị đại sư có đến thì cũng không phá nổi đại trận.Cho nên hắn không sợ hãi.Bởi vì Tần Ninh biết rõ bọn họ nhất định sẽ tới nhờ hắn.“Tần công tử...”, lúc này, Chúc Hải Hiên đại sư đi ra, nói: "Lui một bước trời cao biển rộng, mọi người nhường nhau một chút đi”.“Chúc đại sư à...”, Tần Ninh nói ngay: “Ta đã lui một bước rồi đấy, nhưng ngươi không biết những kẻ này lúc ấy nói ta thế nào đâu, khó nghe vô cùng”.“Gì mà tam đế chuyển thế cũng chỉ có vậy, bây giờ không được như xưa, nên khiêm tốn một chút...”“Nói toàn bộ những lời khinh bỉ Tần Ninh ta ra”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “Làm được thì ta sẽ lập tức đi mở cửa, mọi người hoan hỉ vào di tích, không làm được, vậy tất cả cùng nhau chờ cho di tích tự mở cửa ra đón các ngươi vào”.

Nghe vậy, võ giả các phương đều biến đổi sắc mặt.

Nếu không nắm bắt thì sẽ mất cơ hội.

Vậy sao mà chờ được chứ!

“Tần Ninh, ngươi đừng có được voi đòi tiên”.

La Chước khẽ quát: “Để nhóm Thánh Đế chúng ta quỳ xuống xin lỗi ngươi, ngươi xứng sao?”

Nghe vậy, Lý Huyền Đạo sải bước ra, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí.

“La Chước, chú ý cái mồm của ngươi. Sư tôn ta xứng đáng hay không thì không tới phiên ngươi nói chuyện, muốn làm thì làm, không thì cút!”

La Chước gần như là hoàn toàn giận dữ, quát lên: “Ta không vào cái di tích này là được chứ gì!”

Tần Ninh mỉm cười, nói: “Được, ta cũng chẳng hứng thú lắm đâu, mọi người giải tán thôi!”

“À đúng rồi”.

Tần Ninh quay lại, cười tiếp: “Nếu hối hận thì lần sau sẽ không đơn giản là quỳ xuống đâu, có thể còn phải tự chặt tay chặt chân gì đó thì ta mới xuất thủ cơ”.

“Nếu được thì các ngươi có thể mời Tinh Húc Huy hay Liễu Thông Thiên đến, lấy đao kề vào cổ ta, có lẽ ta sẽ làm đấy!”

Lời này của Tần Ninh thể hiện rất rõ.

Bên cạnh hắn có Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, muốn dùng vũ lực uy hϊế͙p͙ thì cũng phải có thực lực mới được.

“Tần Ninh, ngươi...”, Huyết Ngạn Phong cũng giận dữ không thôi.

Chỉ e là cái tên này đã sớm biết được, dù ba vị đại sư có đến thì cũng không phá nổi đại trận.

Cho nên hắn không sợ hãi.

Bởi vì Tần Ninh biết rõ bọn họ nhất định sẽ tới nhờ hắn.

“Tần công tử...”, lúc này, Chúc Hải Hiên đại sư đi ra, nói: "Lui một bước trời cao biển rộng, mọi người nhường nhau một chút đi”.

“Chúc đại sư à...”, Tần Ninh nói ngay: “Ta đã lui một bước rồi đấy, nhưng ngươi không biết những kẻ này lúc ấy nói ta thế nào đâu, khó nghe vô cùng”.

“Gì mà tam đế chuyển thế cũng chỉ có vậy, bây giờ không được như xưa, nên khiêm tốn một chút...”

“Nói toàn bộ những lời khinh bỉ Tần Ninh ta ra”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh mỉm cười nói: “Làm được thì ta sẽ lập tức đi mở cửa, mọi người hoan hỉ vào di tích, không làm được, vậy tất cả cùng nhau chờ cho di tích tự mở cửa ra đón các ngươi vào”.Nghe vậy, võ giả các phương đều biến đổi sắc mặt.Nếu không nắm bắt thì sẽ mất cơ hội.Vậy sao mà chờ được chứ!“Tần Ninh, ngươi đừng có được voi đòi tiên”.La Chước khẽ quát: “Để nhóm Thánh Đế chúng ta quỳ xuống xin lỗi ngươi, ngươi xứng sao?”Nghe vậy, Lý Huyền Đạo sải bước ra, đầu ngón tay ngưng tụ kiếm khí.“La Chước, chú ý cái mồm của ngươi. Sư tôn ta xứng đáng hay không thì không tới phiên ngươi nói chuyện, muốn làm thì làm, không thì cút!”La Chước gần như là hoàn toàn giận dữ, quát lên: “Ta không vào cái di tích này là được chứ gì!”Tần Ninh mỉm cười, nói: “Được, ta cũng chẳng hứng thú lắm đâu, mọi người giải tán thôi!”“À đúng rồi”.Tần Ninh quay lại, cười tiếp: “Nếu hối hận thì lần sau sẽ không đơn giản là quỳ xuống đâu, có thể còn phải tự chặt tay chặt chân gì đó thì ta mới xuất thủ cơ”.“Nếu được thì các ngươi có thể mời Tinh Húc Huy hay Liễu Thông Thiên đến, lấy đao kề vào cổ ta, có lẽ ta sẽ làm đấy!”Lời này của Tần Ninh thể hiện rất rõ.Bên cạnh hắn có Lý Huyền Đạo và Thời Thanh Trúc, muốn dùng vũ lực uy hϊế͙p͙ thì cũng phải có thực lực mới được.“Tần Ninh, ngươi...”, Huyết Ngạn Phong cũng giận dữ không thôi.Chỉ e là cái tên này đã sớm biết được, dù ba vị đại sư có đến thì cũng không phá nổi đại trận.Cho nên hắn không sợ hãi.Bởi vì Tần Ninh biết rõ bọn họ nhất định sẽ tới nhờ hắn.“Tần công tử...”, lúc này, Chúc Hải Hiên đại sư đi ra, nói: "Lui một bước trời cao biển rộng, mọi người nhường nhau một chút đi”.“Chúc đại sư à...”, Tần Ninh nói ngay: “Ta đã lui một bước rồi đấy, nhưng ngươi không biết những kẻ này lúc ấy nói ta thế nào đâu, khó nghe vô cùng”.“Gì mà tam đế chuyển thế cũng chỉ có vậy, bây giờ không được như xưa, nên khiêm tốn một chút...”“Nói toàn bộ những lời khinh bỉ Tần Ninh ta ra”.

Chương 5399: “Tề huynh coi trọng hắn quá rồi”.