“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5456: Lại có náo nhiệt à?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Vốn cho rằng ngươi là người mà ba Đế chuyển thế thì sẽ có tấm lòng bao dung cơ, nhưng là bây giờ xem ra ngươi cũng chỉ là tiểu nhân có thù tất báo thôi".Huyết Ngạn Phong có vẻ vô cùng kích động.Ba vị Thánh Đế mất mạng.Điều này là đả kích rất lớn đối với Huyết tông."Huyết Ngạn Phong... Ngươi nói là phải chịu trách nhiệm đấy".Lý Huyền Đạo nói thẳng: "Tên chó chết Huyết Hồng kia ngấp nghé nơi mà sư tôn ta tìm được, muốn ra tay giết người trả thù, cướp đoạt bảo vật, thế nhưng sư tôn ta cũng không giết ông ta mà đã cho ông ta chạy mất!""Bây giờ ngươi nói lời này là có ý gì?Nói sư tôn ta giết người?Ngươi đúng là biết ngậm máu phun người đấy nhỉ?"Sắc mặt Huyết Ngạn Phong lại vô cùng kích động, giận dữ hét lên: "Bằng chứng như núi, Tần Ninh, ngươi không xong đâu!"Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi.Ba vị Thánh Đế mất mạng, đây cũng không phải là việc nhỏ.Lần này các phe tiến vào trong di tích cổ của Thanh Tiêu Đại Đế đương nhiên đều bị tổn thất, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có Thánh Đế nào chết cả.Vậy mà Huyết tông lại chết một lần ba người liền! Đây chính là chuyện lớn động trời.Mà lúc này, Tần Ninh giương mắt lên liếc qua Huyết Ngạn Phong.Chỉ liếc qua một chút thôi nhưng lại giống như mắt chim ưng, đôi mắt hung dữ khiến cho Huyết Ngạn Phong bỗng nhiên cảm thấy cứ như cả người bị rơi vào hầm băng vậy."Ngươi bảo ta giết người phải không?"Tần Ninh chậm rãi nói: "Ba tên Huyết Hồng, Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ đều trêu chọc ta trước, chỉ tiếc rằng, thực lực của ta không phải ở thời kỳ đỉnh cao, nếu không cả ba người đến một tên cũng chạy không thoát!""Người không phải do ta giết, nhưng chết hết... thì ta vui vẻ lắm!""Cho dù thực lực của Tần Ninh ta không như ngày xưa, nhưng không phải là người mà ba lão già sắp xuống lỗ kia có thể sỉ nhục".Ngay lúc này, vẻ mặt hai người Huyết Ngạn Phong và Huyết Nguyên Bân đều sửng sốt.Tần Ninh không thèm nể nang gì cả!
"Vốn cho rằng ngươi là người mà ba Đế chuyển thế thì sẽ có tấm lòng bao dung cơ, nhưng là bây giờ xem ra ngươi cũng chỉ là tiểu nhân có thù tất báo thôi".
Huyết Ngạn Phong có vẻ vô cùng kích động.
Ba vị Thánh Đế mất mạng.
Điều này là đả kích rất lớn đối với Huyết tông.
"Huyết Ngạn Phong... Ngươi nói là phải chịu trách nhiệm đấy".
Lý Huyền Đạo nói thẳng: "Tên chó chết Huyết Hồng kia ngấp nghé nơi mà sư tôn ta tìm được, muốn ra tay giết người trả thù, cướp đoạt bảo vật, thế nhưng sư tôn ta cũng không giết ông ta mà đã cho ông ta chạy mất!"
"Bây giờ ngươi nói lời này là có ý gì?
Nói sư tôn ta giết người?
Ngươi đúng là biết ngậm máu phun người đấy nhỉ?"
Sắc mặt Huyết Ngạn Phong lại vô cùng kích động, giận dữ hét lên: "Bằng chứng như núi, Tần Ninh, ngươi không xong đâu!"
Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi.
Ba vị Thánh Đế mất mạng, đây cũng không phải là việc nhỏ.
Lần này các phe tiến vào trong di tích cổ của Thanh Tiêu Đại Đế đương nhiên đều bị tổn thất, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có Thánh Đế nào chết cả.
Vậy mà Huyết tông lại chết một lần ba người liền! Đây chính là chuyện lớn động trời.
Mà lúc này, Tần Ninh giương mắt lên liếc qua Huyết Ngạn Phong.
Chỉ liếc qua một chút thôi nhưng lại giống như mắt chim ưng, đôi mắt hung dữ khiến cho Huyết Ngạn Phong bỗng nhiên cảm thấy cứ như cả người bị rơi vào hầm băng vậy.
"Ngươi bảo ta giết người phải không?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Ba tên Huyết Hồng, Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ đều trêu chọc ta trước, chỉ tiếc rằng, thực lực của ta không phải ở thời kỳ đỉnh cao, nếu không cả ba người đến một tên cũng chạy không thoát!"
"Người không phải do ta giết, nhưng chết hết... thì ta vui vẻ lắm!"
"Cho dù thực lực của Tần Ninh ta không như ngày xưa, nhưng không phải là người mà ba lão già sắp xuống lỗ kia có thể sỉ nhục".
Ngay lúc này, vẻ mặt hai người Huyết Ngạn Phong và Huyết Nguyên Bân đều sửng sốt.
Tần Ninh không thèm nể nang gì cả!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Vốn cho rằng ngươi là người mà ba Đế chuyển thế thì sẽ có tấm lòng bao dung cơ, nhưng là bây giờ xem ra ngươi cũng chỉ là tiểu nhân có thù tất báo thôi".Huyết Ngạn Phong có vẻ vô cùng kích động.Ba vị Thánh Đế mất mạng.Điều này là đả kích rất lớn đối với Huyết tông."Huyết Ngạn Phong... Ngươi nói là phải chịu trách nhiệm đấy".Lý Huyền Đạo nói thẳng: "Tên chó chết Huyết Hồng kia ngấp nghé nơi mà sư tôn ta tìm được, muốn ra tay giết người trả thù, cướp đoạt bảo vật, thế nhưng sư tôn ta cũng không giết ông ta mà đã cho ông ta chạy mất!""Bây giờ ngươi nói lời này là có ý gì?Nói sư tôn ta giết người?Ngươi đúng là biết ngậm máu phun người đấy nhỉ?"Sắc mặt Huyết Ngạn Phong lại vô cùng kích động, giận dữ hét lên: "Bằng chứng như núi, Tần Ninh, ngươi không xong đâu!"Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi.Ba vị Thánh Đế mất mạng, đây cũng không phải là việc nhỏ.Lần này các phe tiến vào trong di tích cổ của Thanh Tiêu Đại Đế đương nhiên đều bị tổn thất, nhưng đến bây giờ vẫn chưa có Thánh Đế nào chết cả.Vậy mà Huyết tông lại chết một lần ba người liền! Đây chính là chuyện lớn động trời.Mà lúc này, Tần Ninh giương mắt lên liếc qua Huyết Ngạn Phong.Chỉ liếc qua một chút thôi nhưng lại giống như mắt chim ưng, đôi mắt hung dữ khiến cho Huyết Ngạn Phong bỗng nhiên cảm thấy cứ như cả người bị rơi vào hầm băng vậy."Ngươi bảo ta giết người phải không?"Tần Ninh chậm rãi nói: "Ba tên Huyết Hồng, Huyết Hồn Giang và Huyết Anh Lữ đều trêu chọc ta trước, chỉ tiếc rằng, thực lực của ta không phải ở thời kỳ đỉnh cao, nếu không cả ba người đến một tên cũng chạy không thoát!""Người không phải do ta giết, nhưng chết hết... thì ta vui vẻ lắm!""Cho dù thực lực của Tần Ninh ta không như ngày xưa, nhưng không phải là người mà ba lão già sắp xuống lỗ kia có thể sỉ nhục".Ngay lúc này, vẻ mặt hai người Huyết Ngạn Phong và Huyết Nguyên Bân đều sửng sốt.Tần Ninh không thèm nể nang gì cả!