“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5481: “Đừng tới đây, đứng yên ở đó mà nói”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lại nhìn Diệp Nam Hiên, quát lên: “Diệp Nam Hiên, ngươi chán sống rồi”.“Ngươi nhìn đi, ngươi nhìn đi, ta biết ngay ngươi là giả mạo mà. Đám khốn kiếp các ngươi hợp lại lừa ta, Lý Huyền Đạo, ngươi cũng là đồ xấu tính”.Diệp Nam Hiên lúc này oa oa hét lớn.Tần Ninh lại bước ra, quát lên: “Đời này, là một, đất này, là hai, ta, là ba!”Nghe vậy, Diệp Nam Hiên sững sờ đứng tại chỗ.“Ta, là bốn...”Lúc này, Diệp Nam Hiên sửng sốt nhìn Tần Ninh.Mà đám người xung quanh thì càng trợn mắt há mồm.Cái gì đây?Ám hiệu?Tiêu chí sư đồ nhận nhau?Thế thì cũng... lố quá đi mà!Đám người cứ tưởng rằng một nhân vật như Cuồng Võ Thiên Đế thuộc dạng cường giả danh chấn Hạ Tam Thiên thì làm việc phải khác.Loại chuyện quan trọng như thế này thì sao có thể nói đùa được?Cái gì mà trời là một, đất là hai, ta là ba chứ!Diệp Nam Hiên lại nhìn Tần Ninh, lắp bắp nói: “Ngươi... thật sự là sư tôn của ta?”“Lắm lời!”Tần Ninh quát: “Ta không phải thì sao có thể khống chế Thanh Long Trảm Nguyệt Đao?”“Ngươi có nhớ ta đã nói đao này có linh, trừ ta ra thì không ai khống chế được không hả”.“Người của Võ Môn cũng đã xác minh thân phận của ta”.“Lý Huyền Đạo cùng Ôn Hiến Chi cũng vậy”.“Thập đại thánh vực đều biết Tần Ninh ta là tam đế chuyển thế, là Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế năm đó, chỉ có Diệp Nam Hiên ngươi là không biết gì”.“Đúng là quá nực cười!”Lời này của Tần Ninh mang theo sự lạnh lùng, ánh mắt nhìn Diệp Nam Hiên cũng tràn ngập sự băng giá.Lúc này, đám người mới tỉnh lại từ trong lời kết nối như trò đùa của hai sư đồ, không hề lên tiếng.Diệp Nam Hiên nhìn Tần Ninh, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu.
Tần Ninh lại nhìn Diệp Nam Hiên, quát lên: “Diệp Nam Hiên, ngươi chán sống rồi”.
“Ngươi nhìn đi, ngươi nhìn đi, ta biết ngay ngươi là giả mạo mà. Đám khốn kiếp các ngươi hợp lại lừa ta, Lý Huyền Đạo, ngươi cũng là đồ xấu tính”.
Diệp Nam Hiên lúc này oa oa hét lớn.
Tần Ninh lại bước ra, quát lên: “Đời này, là một, đất này, là hai, ta, là ba!”
Nghe vậy, Diệp Nam Hiên sững sờ đứng tại chỗ.
“Ta, là bốn...”
Lúc này, Diệp Nam Hiên sửng sốt nhìn Tần Ninh.
Mà đám người xung quanh thì càng trợn mắt há mồm.
Cái gì đây?
Ám hiệu?
Tiêu chí sư đồ nhận nhau?
Thế thì cũng... lố quá đi mà!
Đám người cứ tưởng rằng một nhân vật như Cuồng Võ Thiên Đế thuộc dạng cường giả danh chấn Hạ Tam Thiên thì làm việc phải khác.
Loại chuyện quan trọng như thế này thì sao có thể nói đùa được?
Cái gì mà trời là một, đất là hai, ta là ba chứ!
Diệp Nam Hiên lại nhìn Tần Ninh, lắp bắp nói: “Ngươi... thật sự là sư tôn của ta?”
“Lắm lời!”
Tần Ninh quát: “Ta không phải thì sao có thể khống chế Thanh Long Trảm Nguyệt Đao?”
“Ngươi có nhớ ta đã nói đao này có linh, trừ ta ra thì không ai khống chế được không hả”.
“Người của Võ Môn cũng đã xác minh thân phận của ta”.
“Lý Huyền Đạo cùng Ôn Hiến Chi cũng vậy”.
“Thập đại thánh vực đều biết Tần Ninh ta là tam đế chuyển thế, là Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế năm đó, chỉ có Diệp Nam Hiên ngươi là không biết gì”.
“Đúng là quá nực cười!”
Lời này của Tần Ninh mang theo sự lạnh lùng, ánh mắt nhìn Diệp Nam Hiên cũng tràn ngập sự băng giá.
Lúc này, đám người mới tỉnh lại từ trong lời kết nối như trò đùa của hai sư đồ, không hề lên tiếng.
Diệp Nam Hiên nhìn Tần Ninh, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lại nhìn Diệp Nam Hiên, quát lên: “Diệp Nam Hiên, ngươi chán sống rồi”.“Ngươi nhìn đi, ngươi nhìn đi, ta biết ngay ngươi là giả mạo mà. Đám khốn kiếp các ngươi hợp lại lừa ta, Lý Huyền Đạo, ngươi cũng là đồ xấu tính”.Diệp Nam Hiên lúc này oa oa hét lớn.Tần Ninh lại bước ra, quát lên: “Đời này, là một, đất này, là hai, ta, là ba!”Nghe vậy, Diệp Nam Hiên sững sờ đứng tại chỗ.“Ta, là bốn...”Lúc này, Diệp Nam Hiên sửng sốt nhìn Tần Ninh.Mà đám người xung quanh thì càng trợn mắt há mồm.Cái gì đây?Ám hiệu?Tiêu chí sư đồ nhận nhau?Thế thì cũng... lố quá đi mà!Đám người cứ tưởng rằng một nhân vật như Cuồng Võ Thiên Đế thuộc dạng cường giả danh chấn Hạ Tam Thiên thì làm việc phải khác.Loại chuyện quan trọng như thế này thì sao có thể nói đùa được?Cái gì mà trời là một, đất là hai, ta là ba chứ!Diệp Nam Hiên lại nhìn Tần Ninh, lắp bắp nói: “Ngươi... thật sự là sư tôn của ta?”“Lắm lời!”Tần Ninh quát: “Ta không phải thì sao có thể khống chế Thanh Long Trảm Nguyệt Đao?”“Ngươi có nhớ ta đã nói đao này có linh, trừ ta ra thì không ai khống chế được không hả”.“Người của Võ Môn cũng đã xác minh thân phận của ta”.“Lý Huyền Đạo cùng Ôn Hiến Chi cũng vậy”.“Thập đại thánh vực đều biết Tần Ninh ta là tam đế chuyển thế, là Ngự Thiên Thánh Tôn, Cuồng Võ Thiên Đế, Thanh Vân Kiếm Đế năm đó, chỉ có Diệp Nam Hiên ngươi là không biết gì”.“Đúng là quá nực cười!”Lời này của Tần Ninh mang theo sự lạnh lùng, ánh mắt nhìn Diệp Nam Hiên cũng tràn ngập sự băng giá.Lúc này, đám người mới tỉnh lại từ trong lời kết nối như trò đùa của hai sư đồ, không hề lên tiếng.Diệp Nam Hiên nhìn Tần Ninh, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu.