“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5490: “Chính là đây!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Nhưng sau này Tô Tỉ xuất hiện, tự xưng đã chém giết Thanh Nghệ, kế thừa toàn bộ thiên cung Thanh Đế. Nhưng mấy vạn năm sau, Tô Tỉ cũng vì bị thương quá nặng, cảnh giới không chỉ dừng bước mà tuổi thọ cũng hao tổn, thân tử đạo tiêu. Sau này, thiên cung Thanh Đế mất đi bọn họ nên cũng dần biến mất trong dòng sông lịch sử...”Nghe đến đây, tất cả đều cảm thán.Thanh Tiêu Đại Đế.Thiên cung Thanh Đế.Đều là những sự tồn tại vang dội kim cổ, thế mà lại có kết quả như vậy, đúng là khiến người ta thổn thức.Diệp Nam Hiên nghe vậy thì nói: “Vớ va vớ vẩn”.Tần Ninh liếc Diệp Nam Hiên một cái, không nói nhiều.“Thế theo ngươi như nào mới là không vớ vẩn? Thanh Tiêu Đại Đế, tứ đại Thiên Đế không chết, sống tiếp về sau?”Diệp Nam Hiên chỉ cười hì hì: “Con chỉ thấy bọn họ quá nhiều âm mưu, nhưng chuyện này cũng chẳng phải một sớm một chiều mà ra. Thanh Tiêu Đại Đế bình thường chắc chắn là không xử lý tốt mối quan hệ giữa con trai với đồ đệ nên mới thế...”“Sư tôn yên tâm, sau này nếu người có con thì Diệp Nam Hiên con chắc chắn sẽ tôn làm thiếu chủ, ai dám trái lời thì con sẽ dạy dỗ kẻ đó, dù sao con trai của người cũng chính là...”“Là?”“Là huynh đệ... huynh đệ của con... hehe...”Lúc này, Tần Ninh lười nhác xử lí cái tên này.“Những bức tranh được điêu khắc ra từ thánh văn này không đơn giản đâu, nó còn phong ấn một thứ gì đó nữa cơ”.Tần Ninh nhìn quanh, nói: “Nhưng nếu chỉ dựa vào sức một mình ta thì rất khó, thánh văn ẩn chứa sức mạnh quá lớn”.Tần Ninh nhìn mấy người, nói tiếp: “Thời Thanh Trúc, Dịch Đại Sơn, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, bốn người đến giúp ta”.“Vâng!”“Được!”Mọi người cũng rất là hiếu kỳ, không biết tế đàn này phong cấm cái gì.Lúc này, Tần Ninh khẽ chớp mắt, ánh sáng trong tay lóe lên, tiếng ầm ầm vang vọng.“Bốn người các ngươi đi đến bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc, nghe theo lệnh của ta”.Soạt soạt soạt...Mọi người lần lượt rời khỏi tế đàn.

“Nhưng sau này Tô Tỉ xuất hiện, tự xưng đã chém giết Thanh Nghệ, kế thừa toàn bộ thiên cung Thanh Đế. Nhưng mấy vạn năm sau, Tô Tỉ cũng vì bị thương quá nặng, cảnh giới không chỉ dừng bước mà tuổi thọ cũng hao tổn, thân tử đạo tiêu. Sau này, thiên cung Thanh Đế mất đi bọn họ nên cũng dần biến mất trong dòng sông lịch sử...”

Nghe đến đây, tất cả đều cảm thán.

Thanh Tiêu Đại Đế.

Thiên cung Thanh Đế.

Đều là những sự tồn tại vang dội kim cổ, thế mà lại có kết quả như vậy, đúng là khiến người ta thổn thức.

Diệp Nam Hiên nghe vậy thì nói: “Vớ va vớ vẩn”.

Tần Ninh liếc Diệp Nam Hiên một cái, không nói nhiều.

“Thế theo ngươi như nào mới là không vớ vẩn? Thanh Tiêu Đại Đế, tứ đại Thiên Đế không chết, sống tiếp về sau?”

Diệp Nam Hiên chỉ cười hì hì: “Con chỉ thấy bọn họ quá nhiều âm mưu, nhưng chuyện này cũng chẳng phải một sớm một chiều mà ra. Thanh Tiêu Đại Đế bình thường chắc chắn là không xử lý tốt mối quan hệ giữa con trai với đồ đệ nên mới thế...”

“Sư tôn yên tâm, sau này nếu người có con thì Diệp Nam Hiên con chắc chắn sẽ tôn làm thiếu chủ, ai dám trái lời thì con sẽ dạy dỗ kẻ đó, dù sao con trai của người cũng chính là...”

“Là?”

“Là huynh đệ... huynh đệ của con... hehe...”

Lúc này, Tần Ninh lười nhác xử lí cái tên này.

“Những bức tranh được điêu khắc ra từ thánh văn này không đơn giản đâu, nó còn phong ấn một thứ gì đó nữa cơ”.

Tần Ninh nhìn quanh, nói: “Nhưng nếu chỉ dựa vào sức một mình ta thì rất khó, thánh văn ẩn chứa sức mạnh quá lớn”.

Tần Ninh nhìn mấy người, nói tiếp: “Thời Thanh Trúc, Dịch Đại Sơn, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, bốn người đến giúp ta”.

“Vâng!”

“Được!”

Mọi người cũng rất là hiếu kỳ, không biết tế đàn này phong cấm cái gì.

Lúc này, Tần Ninh khẽ chớp mắt, ánh sáng trong tay lóe lên, tiếng ầm ầm vang vọng.

“Bốn người các ngươi đi đến bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc, nghe theo lệnh của ta”.

Soạt soạt soạt...

Mọi người lần lượt rời khỏi tế đàn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Nhưng sau này Tô Tỉ xuất hiện, tự xưng đã chém giết Thanh Nghệ, kế thừa toàn bộ thiên cung Thanh Đế. Nhưng mấy vạn năm sau, Tô Tỉ cũng vì bị thương quá nặng, cảnh giới không chỉ dừng bước mà tuổi thọ cũng hao tổn, thân tử đạo tiêu. Sau này, thiên cung Thanh Đế mất đi bọn họ nên cũng dần biến mất trong dòng sông lịch sử...”Nghe đến đây, tất cả đều cảm thán.Thanh Tiêu Đại Đế.Thiên cung Thanh Đế.Đều là những sự tồn tại vang dội kim cổ, thế mà lại có kết quả như vậy, đúng là khiến người ta thổn thức.Diệp Nam Hiên nghe vậy thì nói: “Vớ va vớ vẩn”.Tần Ninh liếc Diệp Nam Hiên một cái, không nói nhiều.“Thế theo ngươi như nào mới là không vớ vẩn? Thanh Tiêu Đại Đế, tứ đại Thiên Đế không chết, sống tiếp về sau?”Diệp Nam Hiên chỉ cười hì hì: “Con chỉ thấy bọn họ quá nhiều âm mưu, nhưng chuyện này cũng chẳng phải một sớm một chiều mà ra. Thanh Tiêu Đại Đế bình thường chắc chắn là không xử lý tốt mối quan hệ giữa con trai với đồ đệ nên mới thế...”“Sư tôn yên tâm, sau này nếu người có con thì Diệp Nam Hiên con chắc chắn sẽ tôn làm thiếu chủ, ai dám trái lời thì con sẽ dạy dỗ kẻ đó, dù sao con trai của người cũng chính là...”“Là?”“Là huynh đệ... huynh đệ của con... hehe...”Lúc này, Tần Ninh lười nhác xử lí cái tên này.“Những bức tranh được điêu khắc ra từ thánh văn này không đơn giản đâu, nó còn phong ấn một thứ gì đó nữa cơ”.Tần Ninh nhìn quanh, nói: “Nhưng nếu chỉ dựa vào sức một mình ta thì rất khó, thánh văn ẩn chứa sức mạnh quá lớn”.Tần Ninh nhìn mấy người, nói tiếp: “Thời Thanh Trúc, Dịch Đại Sơn, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, bốn người đến giúp ta”.“Vâng!”“Được!”Mọi người cũng rất là hiếu kỳ, không biết tế đàn này phong cấm cái gì.Lúc này, Tần Ninh khẽ chớp mắt, ánh sáng trong tay lóe lên, tiếng ầm ầm vang vọng.“Bốn người các ngươi đi đến bốn hướng Đông, Nam, Tây, Bắc, nghe theo lệnh của ta”.Soạt soạt soạt...Mọi người lần lượt rời khỏi tế đàn.

Chương 5490: “Chính là đây!”