“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5536: Kiếm này không phải là Vô Khuyết kiếm.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đến lúc này, loại thế ấy bắt đầu bộc phát."Đáng ghét!"Thanh Tiêu Đại Đế khẽ quát, bàn tay nắm chặt, Thanh Diễm Nguyên đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử cũng ầm ầm bay ra.Kim quang và lửa xanh ngưng tụ trước người ông ta, hóa thành ngàn vạn lá chắn.Nhưng cuối cùng thanh kiếm khổng lồ vẫn chém xuống.Rắc rắc - tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên.Theo đó, kiếm quang hư hại, đất đai rung chuyển.Nhưng khi thanh kiếm khổng lồ giáng xuống, cơ thể Thanh Tiêu Đại Đế bị nó trực tiếp bao phủ, kim quang và lửa xanh cũng bị kiếm khí mênh mông tiêu biến trong nháy mắt.Thậm chí, tiếng kêu thảm thiết của Thanh Tiêu Đại Đế cũng chưa hề phát ra, cơ thể ông ta biến mất trong ánh sáng.Vạn dặm đất đai bị kiếm quang chiếu rọi.Lúc này đây, mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng.Tuyệt vọng khi phải đối kháng với một người có thực lực mạnh tuyệt đối.Vù vù... Dần dần, trên trời vang lên những tiếng vù vù.Kiếm quang tiêu tán, kim quang, thanh quang đều biến mất.Một người đi ra.Chính là Thanh Vân kiếm đế.Thanh Vân kiếm đế bước ra, ở bên cạnh là một thi thể bị Vô Khuyết kiếm đâm xuyên cổ, không thể động đậy.Thanh Tiêu Đại Đế!"Xem ra, sư tôn thắng rồi...", Lý Huyền Đạo thở phào nhẹ nhõm.Thanh Tiêu Đại Đế không phải là đỉnh cao.Thanh Vân Kiếm đế cũng không phải là đỉnh phong.Nhưng Lý Huyền Đạo cũng không dám chắc chắn, sư tôn nhất định có thể thắng.Dù sao thì Thanh Tiêu Đại Đế cũng là một đế giả đến từ cả chục vạn năm trước, bá đạo cả một thời đại.Tần Ninh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Thanh Tiêu Đại Đế bên cạnh mình.Đôi mắt ảm đạm không ánh sáng, nhưng cơ thể vẫn thẳng tắp.

Đến lúc này, loại thế ấy bắt đầu bộc phát.

"Đáng ghét!"

Thanh Tiêu Đại Đế khẽ quát, bàn tay nắm chặt, Thanh Diễm Nguyên đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử cũng ầm ầm bay ra.

Kim quang và lửa xanh ngưng tụ trước người ông ta, hóa thành ngàn vạn lá chắn.

Nhưng cuối cùng thanh kiếm khổng lồ vẫn chém xuống.

Rắc rắc - tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên.

Theo đó, kiếm quang hư hại, đất đai rung chuyển.

Nhưng khi thanh kiếm khổng lồ giáng xuống, cơ thể Thanh Tiêu Đại Đế bị nó trực tiếp bao phủ, kim quang và lửa xanh cũng bị kiếm khí mênh mông tiêu biến trong nháy mắt.

Thậm chí, tiếng kêu thảm thiết của Thanh Tiêu Đại Đế cũng chưa hề phát ra, cơ thể ông ta biến mất trong ánh sáng.

Vạn dặm đất đai bị kiếm quang chiếu rọi.

Lúc này đây, mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng.

Tuyệt vọng khi phải đối kháng với một người có thực lực mạnh tuyệt đối.

Vù vù... Dần dần, trên trời vang lên những tiếng vù vù.

Kiếm quang tiêu tán, kim quang, thanh quang đều biến mất.

Một người đi ra.

Chính là Thanh Vân kiếm đế.

Thanh Vân kiếm đế bước ra, ở bên cạnh là một thi thể bị Vô Khuyết kiếm đâm xuyên cổ, không thể động đậy.

Thanh Tiêu Đại Đế!

"Xem ra, sư tôn thắng rồi...", Lý Huyền Đạo thở phào nhẹ nhõm.

Thanh Tiêu Đại Đế không phải là đỉnh cao.

Thanh Vân Kiếm đế cũng không phải là đỉnh phong.

Nhưng Lý Huyền Đạo cũng không dám chắc chắn, sư tôn nhất định có thể thắng.

Dù sao thì Thanh Tiêu Đại Đế cũng là một đế giả đến từ cả chục vạn năm trước, bá đạo cả một thời đại.

Tần Ninh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Thanh Tiêu Đại Đế bên cạnh mình.

Đôi mắt ảm đạm không ánh sáng, nhưng cơ thể vẫn thẳng tắp.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đến lúc này, loại thế ấy bắt đầu bộc phát."Đáng ghét!"Thanh Tiêu Đại Đế khẽ quát, bàn tay nắm chặt, Thanh Diễm Nguyên đỉnh và Cửu Tiêu Kim Xử cũng ầm ầm bay ra.Kim quang và lửa xanh ngưng tụ trước người ông ta, hóa thành ngàn vạn lá chắn.Nhưng cuối cùng thanh kiếm khổng lồ vẫn chém xuống.Rắc rắc - tiếng vỡ vụn không ngừng vang lên.Theo đó, kiếm quang hư hại, đất đai rung chuyển.Nhưng khi thanh kiếm khổng lồ giáng xuống, cơ thể Thanh Tiêu Đại Đế bị nó trực tiếp bao phủ, kim quang và lửa xanh cũng bị kiếm khí mênh mông tiêu biến trong nháy mắt.Thậm chí, tiếng kêu thảm thiết của Thanh Tiêu Đại Đế cũng chưa hề phát ra, cơ thể ông ta biến mất trong ánh sáng.Vạn dặm đất đai bị kiếm quang chiếu rọi.Lúc này đây, mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng.Tuyệt vọng khi phải đối kháng với một người có thực lực mạnh tuyệt đối.Vù vù... Dần dần, trên trời vang lên những tiếng vù vù.Kiếm quang tiêu tán, kim quang, thanh quang đều biến mất.Một người đi ra.Chính là Thanh Vân kiếm đế.Thanh Vân kiếm đế bước ra, ở bên cạnh là một thi thể bị Vô Khuyết kiếm đâm xuyên cổ, không thể động đậy.Thanh Tiêu Đại Đế!"Xem ra, sư tôn thắng rồi...", Lý Huyền Đạo thở phào nhẹ nhõm.Thanh Tiêu Đại Đế không phải là đỉnh cao.Thanh Vân Kiếm đế cũng không phải là đỉnh phong.Nhưng Lý Huyền Đạo cũng không dám chắc chắn, sư tôn nhất định có thể thắng.Dù sao thì Thanh Tiêu Đại Đế cũng là một đế giả đến từ cả chục vạn năm trước, bá đạo cả một thời đại.Tần Ninh dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Thanh Tiêu Đại Đế bên cạnh mình.Đôi mắt ảm đạm không ánh sáng, nhưng cơ thể vẫn thẳng tắp.

Chương 5536: Kiếm này không phải là Vô Khuyết kiếm.