“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5548: “Ngươi nghĩ ta có động lòng không?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tô Tỉ nghe vậy thì cười ha hả: “Tuy ta là Thiên Thánh Đế kém nhất trong tứ đại Thiên Thánh Đế, nhưng dù gì cũng là Thiên Thánh Đế đã sống mấy chục vạn năm. Diệp Chi Vấn nói với ta rằng ngươi rất mạnh, nhưng mạnh đến mấy thì cũng chỉ là cấp thấp mà thôi, hiện tại bộc phát được đến tam vị là cùng, đâu có mạnh?”“Có mạnh hay không, phải thử mới biết được”.Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay.Vô Khuyết Kiếm.Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.Hai món đế khí lúc xưa xuất hiện trong tay Tần Ninh.Tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm."Cuồng Võ Tam Thiên Trảm!"“Thập Nhị Kiếm Phá Linh!”Đao kiếm đã tung ra.Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lúc này đều có ảo giác rằng Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế hợp lại làm một.Đao phong óng ánh.Kiếm quang chói mắt.Tần Ninh của lúc này đã bộc phát ra toàn bộ thực lực.Thánh Nhân hồn phách.Thần Long hồn phách.Thần Hoàng hồn phách.Ba thứ cộng lại.Tô Tỉ khẽ thay đổi ánh mắt, nắm chặt tay, lực bộc phát phóng thích ra ngoài."Phong Thiên Thánh Quyết!""Phong Thiên Chưởng!"Một chưởng vung ra rồi đập tới.Oành....Trời đất nổ tung.Đao kiếm tán loạn, dấu vết trong tay Tô Tỉ cũng tan vỡ trong nháy mắt."Cuồng Võ Cửu Thiên Trảm, trảm tam thần, diệt lục chủ, chủ bát hoang”.Tần Ninh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, từng đao bộc phát, thi triển Cuồng quyết.
Tô Tỉ nghe vậy thì cười ha hả: “Tuy ta là Thiên Thánh Đế kém nhất trong tứ đại Thiên Thánh Đế, nhưng dù gì cũng là Thiên Thánh Đế đã sống mấy chục vạn năm. Diệp Chi Vấn nói với ta rằng ngươi rất mạnh, nhưng mạnh đến mấy thì cũng chỉ là cấp thấp mà thôi, hiện tại bộc phát được đến tam vị là cùng, đâu có mạnh?”
“Có mạnh hay không, phải thử mới biết được”.
Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay.
Vô Khuyết Kiếm.
Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.
Hai món đế khí lúc xưa xuất hiện trong tay Tần Ninh.
Tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm.
"Cuồng Võ Tam Thiên Trảm!"
“Thập Nhị Kiếm Phá Linh!”
Đao kiếm đã tung ra.
Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lúc này đều có ảo giác rằng Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế hợp lại làm một.
Đao phong óng ánh.
Kiếm quang chói mắt.
Tần Ninh của lúc này đã bộc phát ra toàn bộ thực lực.
Thánh Nhân hồn phách.
Thần Long hồn phách.
Thần Hoàng hồn phách.
Ba thứ cộng lại.
Tô Tỉ khẽ thay đổi ánh mắt, nắm chặt tay, lực bộc phát phóng thích ra ngoài.
"Phong Thiên Thánh Quyết!"
"Phong Thiên Chưởng!"
Một chưởng vung ra rồi đập tới.
Oành....
Trời đất nổ tung.
Đao kiếm tán loạn, dấu vết trong tay Tô Tỉ cũng tan vỡ trong nháy mắt.
"Cuồng Võ Cửu Thiên Trảm, trảm tam thần, diệt lục chủ, chủ bát hoang”.
Tần Ninh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, từng đao bộc phát, thi triển Cuồng quyết.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tô Tỉ nghe vậy thì cười ha hả: “Tuy ta là Thiên Thánh Đế kém nhất trong tứ đại Thiên Thánh Đế, nhưng dù gì cũng là Thiên Thánh Đế đã sống mấy chục vạn năm. Diệp Chi Vấn nói với ta rằng ngươi rất mạnh, nhưng mạnh đến mấy thì cũng chỉ là cấp thấp mà thôi, hiện tại bộc phát được đến tam vị là cùng, đâu có mạnh?”“Có mạnh hay không, phải thử mới biết được”.Lúc này, Tần Ninh nắm chặt tay.Vô Khuyết Kiếm.Thanh Long Trảm Nguyệt Đao.Hai món đế khí lúc xưa xuất hiện trong tay Tần Ninh.Tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm."Cuồng Võ Tam Thiên Trảm!"“Thập Nhị Kiếm Phá Linh!”Đao kiếm đã tung ra.Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên lúc này đều có ảo giác rằng Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế hợp lại làm một.Đao phong óng ánh.Kiếm quang chói mắt.Tần Ninh của lúc này đã bộc phát ra toàn bộ thực lực.Thánh Nhân hồn phách.Thần Long hồn phách.Thần Hoàng hồn phách.Ba thứ cộng lại.Tô Tỉ khẽ thay đổi ánh mắt, nắm chặt tay, lực bộc phát phóng thích ra ngoài."Phong Thiên Thánh Quyết!""Phong Thiên Chưởng!"Một chưởng vung ra rồi đập tới.Oành....Trời đất nổ tung.Đao kiếm tán loạn, dấu vết trong tay Tô Tỉ cũng tan vỡ trong nháy mắt."Cuồng Võ Cửu Thiên Trảm, trảm tam thần, diệt lục chủ, chủ bát hoang”.Tần Ninh cầm Thanh Long Trảm Nguyệt Đao, từng đao bộc phát, thi triển Cuồng quyết.