“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5574: “Con hiểu cái đếch gì!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mục Vân xoa đầu Tần Ninh, nói: “Mẹ con cũng thật là, Mục Ninh nghe hay cỡ nào chứ, chỉ là lịch kiếp thôi mà, cần gì phải đổi họ cho rắc rối ra”.Tần Ninh lúng túng.Chắc là cha sẽ canh cánh về cái tên này đến suốt đời mất.“Nhưng cũng tốt, sau này con đi ra ngoài thế giới thì có khi cha con đã trở thành người bị vạn tộc truy nã rồi ấy. Gọi con là Tần Ninh cũng sẽ an toàn hơn...”“Cha nghĩ xa thế, nói không chừng sau này ở vực ngoài con còn bảo vệ cho cha ấy chứ. Sư phụ và cha nuôi đều nói con mạnh hơn cha mà”.Tần Ninh mỉm cười nói.“Ừ, đúng, con giỏi lắm, vậy ta đi đây...”, Mục Vân gật đầu.Tần Ninh vội vàng nói: “Đương nhiên đây là do bọn họ nói, con không đồng ý chút nào. Cha chính là Vô Thượng Thần Đế, con có cố gắng cả đời cũng không thể hơn được cha”.“Nói thế còn được”.Tần Ninh nghĩ đến Cốc Tân Nguyệt, lại hỏi: “Cha ơi, con có một chuyện muốn hỏi cha”.“Nói đi”.Tần Ninh nghiêm túc nói: “Cha cũng biết ngày xưa con đã tu đến cảnh giới Thần Đế, hồn hải của con mênh mông hơn cả thiên địa này, nhưng ở đại lục Vạn Thiên con đã gặp một cô gái có hồn hải còn rộng hơn cả của con nữa, liệu nàng có phải người của chủng tộc khác không ạ?”Nghe vậy, ánh mắt Mục Vân sửng sốt, lập tức nói: “Là người yêu của con à?”“Vâng!”Mục Vân nhìn con trai, cười nói: “Thằng nhãi không tệ, cẩn thận sau này cha nuôi đánh gẫy chân chó của con đó nhé. Tạ Y Tuyền trong cứng ngoài mềm, lần này con về dẫn thêm một nhóm tỷ muội thì có tin con bé bỏ con không hả?”Tần Ninh hơi run, nói: “Cha năm đó cũng có bị mẹ bỏ đâu...”“Con biết cái gì, cha ưu tú như thế, con làm sao bằng ta được?”“...”Mục Vân nói tiếp: “Ta đã từng tiếp xúc với các chủng tộc khác, hồn hải của bọn họ đúng là rất mạnh, nhưng rộng lớn hơn con nhiều lần như thế thì không đơn giản chỉ là vực ngoài đâu. E là... nếu thuộc vực ngoài thì thân phận địa vị cũng không thấp”.Nghe vậy, Tần Ninh nghiêm túc gật đầu.“Xem ra vực ngoài nhòm ngó đến Thương Mang Vân Giới của chúng ta không chỉ ngày một ngày hai...”, Mục Vân tràn đầy tâm sự.Lúc này, Thời Thanh Trúc đã có động tĩnh.Chỉ thấy Phong Thần châu đột nhiên đi ra từ trong ngực của Thời Thanh Trúc.
Mục Vân xoa đầu Tần Ninh, nói: “Mẹ con cũng thật là, Mục Ninh nghe hay cỡ nào chứ, chỉ là lịch kiếp thôi mà, cần gì phải đổi họ cho rắc rối ra”.
Tần Ninh lúng túng.
Chắc là cha sẽ canh cánh về cái tên này đến suốt đời mất.
“Nhưng cũng tốt, sau này con đi ra ngoài thế giới thì có khi cha con đã trở thành người bị vạn tộc truy nã rồi ấy. Gọi con là Tần Ninh cũng sẽ an toàn hơn...”
“Cha nghĩ xa thế, nói không chừng sau này ở vực ngoài con còn bảo vệ cho cha ấy chứ. Sư phụ và cha nuôi đều nói con mạnh hơn cha mà”.
Tần Ninh mỉm cười nói.
“Ừ, đúng, con giỏi lắm, vậy ta đi đây...”, Mục Vân gật đầu.
Tần Ninh vội vàng nói: “Đương nhiên đây là do bọn họ nói, con không đồng ý chút nào. Cha chính là Vô Thượng Thần Đế, con có cố gắng cả đời cũng không thể hơn được cha”.
“Nói thế còn được”.
Tần Ninh nghĩ đến Cốc Tân Nguyệt, lại hỏi: “Cha ơi, con có một chuyện muốn hỏi cha”.
“Nói đi”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Cha cũng biết ngày xưa con đã tu đến cảnh giới Thần Đế, hồn hải của con mênh mông hơn cả thiên địa này, nhưng ở đại lục Vạn Thiên con đã gặp một cô gái có hồn hải còn rộng hơn cả của con nữa, liệu nàng có phải người của chủng tộc khác không ạ?”
Nghe vậy, ánh mắt Mục Vân sửng sốt, lập tức nói: “Là người yêu của con à?”
“Vâng!”
Mục Vân nhìn con trai, cười nói: “Thằng nhãi không tệ, cẩn thận sau này cha nuôi đánh gẫy chân chó của con đó nhé. Tạ Y Tuyền trong cứng ngoài mềm, lần này con về dẫn thêm một nhóm tỷ muội thì có tin con bé bỏ con không hả?”
Tần Ninh hơi run, nói: “Cha năm đó cũng có bị mẹ bỏ đâu...”
“Con biết cái gì, cha ưu tú như thế, con làm sao bằng ta được?”
“...”
Mục Vân nói tiếp: “Ta đã từng tiếp xúc với các chủng tộc khác, hồn hải của bọn họ đúng là rất mạnh, nhưng rộng lớn hơn con nhiều lần như thế thì không đơn giản chỉ là vực ngoài đâu. E là... nếu thuộc vực ngoài thì thân phận địa vị cũng không thấp”.
Nghe vậy, Tần Ninh nghiêm túc gật đầu.
“Xem ra vực ngoài nhòm ngó đến Thương Mang Vân Giới của chúng ta không chỉ ngày một ngày hai...”, Mục Vân tràn đầy tâm sự.
Lúc này, Thời Thanh Trúc đã có động tĩnh.
Chỉ thấy Phong Thần châu đột nhiên đi ra từ trong ngực của Thời Thanh Trúc.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mục Vân xoa đầu Tần Ninh, nói: “Mẹ con cũng thật là, Mục Ninh nghe hay cỡ nào chứ, chỉ là lịch kiếp thôi mà, cần gì phải đổi họ cho rắc rối ra”.Tần Ninh lúng túng.Chắc là cha sẽ canh cánh về cái tên này đến suốt đời mất.“Nhưng cũng tốt, sau này con đi ra ngoài thế giới thì có khi cha con đã trở thành người bị vạn tộc truy nã rồi ấy. Gọi con là Tần Ninh cũng sẽ an toàn hơn...”“Cha nghĩ xa thế, nói không chừng sau này ở vực ngoài con còn bảo vệ cho cha ấy chứ. Sư phụ và cha nuôi đều nói con mạnh hơn cha mà”.Tần Ninh mỉm cười nói.“Ừ, đúng, con giỏi lắm, vậy ta đi đây...”, Mục Vân gật đầu.Tần Ninh vội vàng nói: “Đương nhiên đây là do bọn họ nói, con không đồng ý chút nào. Cha chính là Vô Thượng Thần Đế, con có cố gắng cả đời cũng không thể hơn được cha”.“Nói thế còn được”.Tần Ninh nghĩ đến Cốc Tân Nguyệt, lại hỏi: “Cha ơi, con có một chuyện muốn hỏi cha”.“Nói đi”.Tần Ninh nghiêm túc nói: “Cha cũng biết ngày xưa con đã tu đến cảnh giới Thần Đế, hồn hải của con mênh mông hơn cả thiên địa này, nhưng ở đại lục Vạn Thiên con đã gặp một cô gái có hồn hải còn rộng hơn cả của con nữa, liệu nàng có phải người của chủng tộc khác không ạ?”Nghe vậy, ánh mắt Mục Vân sửng sốt, lập tức nói: “Là người yêu của con à?”“Vâng!”Mục Vân nhìn con trai, cười nói: “Thằng nhãi không tệ, cẩn thận sau này cha nuôi đánh gẫy chân chó của con đó nhé. Tạ Y Tuyền trong cứng ngoài mềm, lần này con về dẫn thêm một nhóm tỷ muội thì có tin con bé bỏ con không hả?”Tần Ninh hơi run, nói: “Cha năm đó cũng có bị mẹ bỏ đâu...”“Con biết cái gì, cha ưu tú như thế, con làm sao bằng ta được?”“...”Mục Vân nói tiếp: “Ta đã từng tiếp xúc với các chủng tộc khác, hồn hải của bọn họ đúng là rất mạnh, nhưng rộng lớn hơn con nhiều lần như thế thì không đơn giản chỉ là vực ngoài đâu. E là... nếu thuộc vực ngoài thì thân phận địa vị cũng không thấp”.Nghe vậy, Tần Ninh nghiêm túc gật đầu.“Xem ra vực ngoài nhòm ngó đến Thương Mang Vân Giới của chúng ta không chỉ ngày một ngày hai...”, Mục Vân tràn đầy tâm sự.Lúc này, Thời Thanh Trúc đã có động tĩnh.Chỉ thấy Phong Thần châu đột nhiên đi ra từ trong ngực của Thời Thanh Trúc.