“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5576: “Cha con là ai chứ?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Con sẽ mau chóng trưởng thành để che chở Thương Mang Vân Giới, che mưa che gió cho cha!”Tần Ninh khí phách nói.Mục Vân nghe vậy, hơi ngẩn người, nội tâm mang theo mấy phần tự đắc.“Có câu này của con, cha cũng yên lòng”.Mục Vân thở ra một hơi, nói: “Sau này gặp lại các mẹ thì chớ nói hươu nói vượn điều gì, cũng đừng kể nhiều chuyện cho họ quá, không họ lại lo cho ta”.“Nói không chừng sau này con quay về Thương Mang Vân Giới, sư phụ và cha nuôi con cũng đã giúp ta rồi...”Tần Ninh gật đầu.“Nhớ kỹ, sau này không được phép làm như thế nữa. Thi triển Đại Tác Mệnh Thuật nhiều quá sẽ gây tổn hại cho thân thể con, thậm chí là tổn thương không thể chữa!”Tần Ninh gật đầu tiếp.Dần dần, bóng dáng Mục Vân biến mất.Mà thời không đứng im cũng lập tức bị giải trừ.Đám Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi lần lượt phản ứng lại.“Sư phụ!”“Tần Ninh”.Mọi người lập tức vây quanh Tần Ninh.Tần Ninh mỉm cười nhìn bọn họ: “Không sao đâu!”Nhưng lúc này, bọn họ đều không thể bình tĩnh nổi.Một giây lát vừa rồi, bọn họ cảm giác như đã mất đi Tần Ninh.“Chủ thượng!”Lúc này, mấy Thanh Sứ của Thanh Tiêu Thiên như Lăng Thi Mạn cũng kỳ quái nhìn thân hình nhỏ bé nằm trong lòng Tần Ninh.Đây là một cô bé ước chừng ba, bốn tuổi, hai mắt khép hờ, gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ xinh đẹp tinh xảo.Lăng Thi Mạn cực kỳ hoảng sợ.Chủ thượng!Đây là dung mạo hồi nhỏ của chủ thượng.Cô ta đi theo Thời Thanh Trúc đã lâu nên biết rõ.“Tần Ninh, sao thế này?”
“Con sẽ mau chóng trưởng thành để che chở Thương Mang Vân Giới, che mưa che gió cho cha!”
Tần Ninh khí phách nói.
Mục Vân nghe vậy, hơi ngẩn người, nội tâm mang theo mấy phần tự đắc.
“Có câu này của con, cha cũng yên lòng”.
Mục Vân thở ra một hơi, nói: “Sau này gặp lại các mẹ thì chớ nói hươu nói vượn điều gì, cũng đừng kể nhiều chuyện cho họ quá, không họ lại lo cho ta”.
“Nói không chừng sau này con quay về Thương Mang Vân Giới, sư phụ và cha nuôi con cũng đã giúp ta rồi...”
Tần Ninh gật đầu.
“Nhớ kỹ, sau này không được phép làm như thế nữa. Thi triển Đại Tác Mệnh Thuật nhiều quá sẽ gây tổn hại cho thân thể con, thậm chí là tổn thương không thể chữa!”
Tần Ninh gật đầu tiếp.
Dần dần, bóng dáng Mục Vân biến mất.
Mà thời không đứng im cũng lập tức bị giải trừ.
Đám Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi lần lượt phản ứng lại.
“Sư phụ!”
“Tần Ninh”.
Mọi người lập tức vây quanh Tần Ninh.
Tần Ninh mỉm cười nhìn bọn họ: “Không sao đâu!”
Nhưng lúc này, bọn họ đều không thể bình tĩnh nổi.
Một giây lát vừa rồi, bọn họ cảm giác như đã mất đi Tần Ninh.
“Chủ thượng!”
Lúc này, mấy Thanh Sứ của Thanh Tiêu Thiên như Lăng Thi Mạn cũng kỳ quái nhìn thân hình nhỏ bé nằm trong lòng Tần Ninh.
Đây là một cô bé ước chừng ba, bốn tuổi, hai mắt khép hờ, gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ xinh đẹp tinh xảo.
Lăng Thi Mạn cực kỳ hoảng sợ.
Chủ thượng!
Đây là dung mạo hồi nhỏ của chủ thượng.
Cô ta đi theo Thời Thanh Trúc đã lâu nên biết rõ.
“Tần Ninh, sao thế này?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Con sẽ mau chóng trưởng thành để che chở Thương Mang Vân Giới, che mưa che gió cho cha!”Tần Ninh khí phách nói.Mục Vân nghe vậy, hơi ngẩn người, nội tâm mang theo mấy phần tự đắc.“Có câu này của con, cha cũng yên lòng”.Mục Vân thở ra một hơi, nói: “Sau này gặp lại các mẹ thì chớ nói hươu nói vượn điều gì, cũng đừng kể nhiều chuyện cho họ quá, không họ lại lo cho ta”.“Nói không chừng sau này con quay về Thương Mang Vân Giới, sư phụ và cha nuôi con cũng đã giúp ta rồi...”Tần Ninh gật đầu.“Nhớ kỹ, sau này không được phép làm như thế nữa. Thi triển Đại Tác Mệnh Thuật nhiều quá sẽ gây tổn hại cho thân thể con, thậm chí là tổn thương không thể chữa!”Tần Ninh gật đầu tiếp.Dần dần, bóng dáng Mục Vân biến mất.Mà thời không đứng im cũng lập tức bị giải trừ.Đám Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi lần lượt phản ứng lại.“Sư phụ!”“Tần Ninh”.Mọi người lập tức vây quanh Tần Ninh.Tần Ninh mỉm cười nhìn bọn họ: “Không sao đâu!”Nhưng lúc này, bọn họ đều không thể bình tĩnh nổi.Một giây lát vừa rồi, bọn họ cảm giác như đã mất đi Tần Ninh.“Chủ thượng!”Lúc này, mấy Thanh Sứ của Thanh Tiêu Thiên như Lăng Thi Mạn cũng kỳ quái nhìn thân hình nhỏ bé nằm trong lòng Tần Ninh.Đây là một cô bé ước chừng ba, bốn tuổi, hai mắt khép hờ, gương mặt trắng nõn lộ ra vẻ xinh đẹp tinh xảo.Lăng Thi Mạn cực kỳ hoảng sợ.Chủ thượng!Đây là dung mạo hồi nhỏ của chủ thượng.Cô ta đi theo Thời Thanh Trúc đã lâu nên biết rõ.“Tần Ninh, sao thế này?”