“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5578: Có rất nhiều chuyện quên đi thì sẽ tốt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao ta không nhớ gì hết vậy?Nhất thời, đám người càng hoang mang.Ta là ai?Đây là đâu?Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?Lúc này, đám đông không khỏi tự nghi ngờ cuộc đời.Một đại mỹ nữ sống sờ sờ mà lại biến thành một bé con?Nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin!“Sư tôn, giờ chúng ta đi đâu ạ?”Lý Huyền Đạo hỏi.Tần Ninh nghe vậy, cười nói: “Đến Nhất Kiếm Các”.“Vâng!”Đội người lập tức xuất phát.Trên đường đi, Tần Ninh luôn ôm Thời Thanh Trúc, kể lại mọi chuyện cho Thời Thanh Trúc, nhưng dĩ nhiên đều là do Tần Ninh bịa ra để lừa Thời Thanh Trúc.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sau lưng Tần Ninh, âm thầm thở ra.Nếu Thời Thanh Trúc thật sự chết thì chỉ e là Tần Ninh sẽ khó mà vượt qua được nỗi đau này.Như vậy cũng không phải là chuyện tốt.Mà lúc này, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương thì đứng cùng nhau.Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Thần kỳ thật đấy, không thể tin nổi, một người lớn như vậy mà sống lại thành trẻ con...”“Đúng vậy...”Lý Huyền Đạo cũng cảm thán: “Sư tôn đúng là toàn năng!”Dương Thanh Vân lại nói: “Chúng ta lần này cũng nên rút kinh nghiệm để chăm chỉ học hỏi hơn. Những lần trước đều là chúng ta dựa vào sư tôn, được sư tôn che chở, nhưng... sức người có hạn, chúng ta phải trưởng thành, không nên mãi núp dưới bóng sư tôn”.Nghe vậy, tất cả gật đầu.Dương Thanh Vân nói rất đúng.Lúc này, Diệp Nam Hiên nhìn về phía trước, nói: “Sư tôn đúng là cao nhân!”“Là sao?”Nhóm Ôn Hiến Chi đều nhìn sang Diệp Nam Hiên.
Sao ta không nhớ gì hết vậy?
Nhất thời, đám người càng hoang mang.
Ta là ai?
Đây là đâu?
Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?
Lúc này, đám đông không khỏi tự nghi ngờ cuộc đời.
Một đại mỹ nữ sống sờ sờ mà lại biến thành một bé con?
Nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin!
“Sư tôn, giờ chúng ta đi đâu ạ?”
Lý Huyền Đạo hỏi.
Tần Ninh nghe vậy, cười nói: “Đến Nhất Kiếm Các”.
“Vâng!”
Đội người lập tức xuất phát.
Trên đường đi, Tần Ninh luôn ôm Thời Thanh Trúc, kể lại mọi chuyện cho Thời Thanh Trúc, nhưng dĩ nhiên đều là do Tần Ninh bịa ra để lừa Thời Thanh Trúc.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sau lưng Tần Ninh, âm thầm thở ra.
Nếu Thời Thanh Trúc thật sự chết thì chỉ e là Tần Ninh sẽ khó mà vượt qua được nỗi đau này.
Như vậy cũng không phải là chuyện tốt.
Mà lúc này, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương thì đứng cùng nhau.
Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Thần kỳ thật đấy, không thể tin nổi, một người lớn như vậy mà sống lại thành trẻ con...”
“Đúng vậy...”
Lý Huyền Đạo cũng cảm thán: “Sư tôn đúng là toàn năng!”
Dương Thanh Vân lại nói: “Chúng ta lần này cũng nên rút kinh nghiệm để chăm chỉ học hỏi hơn. Những lần trước đều là chúng ta dựa vào sư tôn, được sư tôn che chở, nhưng... sức người có hạn, chúng ta phải trưởng thành, không nên mãi núp dưới bóng sư tôn”.
Nghe vậy, tất cả gật đầu.
Dương Thanh Vân nói rất đúng.
Lúc này, Diệp Nam Hiên nhìn về phía trước, nói: “Sư tôn đúng là cao nhân!”
“Là sao?”
Nhóm Ôn Hiến Chi đều nhìn sang Diệp Nam Hiên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao ta không nhớ gì hết vậy?Nhất thời, đám người càng hoang mang.Ta là ai?Đây là đâu?Rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?Lúc này, đám đông không khỏi tự nghi ngờ cuộc đời.Một đại mỹ nữ sống sờ sờ mà lại biến thành một bé con?Nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin!“Sư tôn, giờ chúng ta đi đâu ạ?”Lý Huyền Đạo hỏi.Tần Ninh nghe vậy, cười nói: “Đến Nhất Kiếm Các”.“Vâng!”Đội người lập tức xuất phát.Trên đường đi, Tần Ninh luôn ôm Thời Thanh Trúc, kể lại mọi chuyện cho Thời Thanh Trúc, nhưng dĩ nhiên đều là do Tần Ninh bịa ra để lừa Thời Thanh Trúc.Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sau lưng Tần Ninh, âm thầm thở ra.Nếu Thời Thanh Trúc thật sự chết thì chỉ e là Tần Ninh sẽ khó mà vượt qua được nỗi đau này.Như vậy cũng không phải là chuyện tốt.Mà lúc này, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Thạch Cảm Đương thì đứng cùng nhau.Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Thần kỳ thật đấy, không thể tin nổi, một người lớn như vậy mà sống lại thành trẻ con...”“Đúng vậy...”Lý Huyền Đạo cũng cảm thán: “Sư tôn đúng là toàn năng!”Dương Thanh Vân lại nói: “Chúng ta lần này cũng nên rút kinh nghiệm để chăm chỉ học hỏi hơn. Những lần trước đều là chúng ta dựa vào sư tôn, được sư tôn che chở, nhưng... sức người có hạn, chúng ta phải trưởng thành, không nên mãi núp dưới bóng sư tôn”.Nghe vậy, tất cả gật đầu.Dương Thanh Vân nói rất đúng.Lúc này, Diệp Nam Hiên nhìn về phía trước, nói: “Sư tôn đúng là cao nhân!”“Là sao?”Nhóm Ôn Hiến Chi đều nhìn sang Diệp Nam Hiên.