“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5581: “Không sao đâu, ta tự có cân nhắc”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Chỉ là cho ngươi đi cùng Ôn Hiến Chi thôi, có phải là bỏ ngươi đâu. Sau này Hiến Chi vẫn ở bên ta, ngươi khóc cái gì!”Phệ Thiên Giảo lại nói: “Ta làm thú cưỡi của hắn ta thì quá mất thể diện!”“Phệ Uyên, ngươi nói chuyện kiểu gì đấy?”Ôn Hiến Chi mắng: “Ngươi chê ta? Ta mới là người chê ngươi đấy! Lúc Thanh Hiên ở với ta, hợp thể với ta chính là áo giáp rồng, ngươi mà hợp thể với ta thì sẽ ra cái hình dạng gì chứ?”“Mặt chó đeo trên ngực ta à?”Lời này vừa ra, tất cả mọi người thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh đó...Tần Ninh quát lớn: “Đồng ý hay không thì tùy các ngươi!”Nghe vậy, Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Lệnh của sư phụ thì con xin nghe, tuy nói mặt chó khó coi, nhưng mà... con nhịn”.Phệ Thiên Giảo cũng nói: “Ta cũng nhịn được...”“Vậy thì tốt, mấy hôm nữa cho các ngươi ký kết khế ước”.Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương, nói: “Thời gian này ngươi ở cạnh ta, ta đích thân dạy bảo ngươi”.Thạch Cảm Đương nghe xong, tái mặt.Làm sao?Sư tôn đích thân dạy bảo?Chẳng lẽ là vì ta quá yếu?Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương, nói: “Ngươi đến cảnh giới Thánh Đế nên cần bắt đầu ngưng tụ chiến khí thôi”.Tần Ninh đã phân chia việc xong, nói: “Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên của Thông Thiên tông, cùng đám Liễu Thanh Hạo kia, tạm thời giữ lại, ta sẽ thẩm vấn”.“Thân thể của Hà Ngạo Thiên Thánh Đế, Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế đều được đem về rồi chứ?”“Vâng”.“Bảo quản cho tốt, ta có việc dùng”.“Vâng!”Tần Ninh sắp xếp xong xuôi, mọi người tản đi.Bên trong sơn cốc, Phệ Thiên Giảo quay lại ổ chó nằm, còn Thời Thanh Trúc thì hào hứng la hét muốn cưỡi Phệ Thiên Giảo đi hóng mát.Phệ Thiên Giảo đương nhiên là không muốn, nhưng bị Tần Ninh nghiêm nghị sai khiến nên vẫn phải để cho Thời Thanh Trúc cưỡi vòng quanh Nhất Kiếm Các. Tiếng cười như chuông bạc của nàng thỉnh thoảng vang khắp nơi...Lúc này, trong một dãy núi của Nhất Kiếm Các, Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sóng vai.Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh, hỏi: “Có phải chàng đang có tâm sự?”“Ừ...”Tần Ninh thì thầm: “Ta đã gặp cha”.Cha?Vô Thượng Thần Đế?

“Chỉ là cho ngươi đi cùng Ôn Hiến Chi thôi, có phải là bỏ ngươi đâu. Sau này Hiến Chi vẫn ở bên ta, ngươi khóc cái gì!”

Phệ Thiên Giảo lại nói: “Ta làm thú cưỡi của hắn ta thì quá mất thể diện!”

“Phệ Uyên, ngươi nói chuyện kiểu gì đấy?”

Ôn Hiến Chi mắng: “Ngươi chê ta? Ta mới là người chê ngươi đấy! Lúc Thanh Hiên ở với ta, hợp thể với ta chính là áo giáp rồng, ngươi mà hợp thể với ta thì sẽ ra cái hình dạng gì chứ?”

“Mặt chó đeo trên ngực ta à?”

Lời này vừa ra, tất cả mọi người thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh đó...

Tần Ninh quát lớn: “Đồng ý hay không thì tùy các ngươi!”

Nghe vậy, Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Lệnh của sư phụ thì con xin nghe, tuy nói mặt chó khó coi, nhưng mà... con nhịn”.

Phệ Thiên Giảo cũng nói: “Ta cũng nhịn được...”

“Vậy thì tốt, mấy hôm nữa cho các ngươi ký kết khế ước”.

Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương, nói: “Thời gian này ngươi ở cạnh ta, ta đích thân dạy bảo ngươi”.

Thạch Cảm Đương nghe xong, tái mặt.

Làm sao?

Sư tôn đích thân dạy bảo?

Chẳng lẽ là vì ta quá yếu?

Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương, nói: “Ngươi đến cảnh giới Thánh Đế nên cần bắt đầu ngưng tụ chiến khí thôi”.

Tần Ninh đã phân chia việc xong, nói: “Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên của Thông Thiên tông, cùng đám Liễu Thanh Hạo kia, tạm thời giữ lại, ta sẽ thẩm vấn”.

“Thân thể của Hà Ngạo Thiên Thánh Đế, Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế đều được đem về rồi chứ?”

“Vâng”.

“Bảo quản cho tốt, ta có việc dùng”.

“Vâng!”

Tần Ninh sắp xếp xong xuôi, mọi người tản đi.

Bên trong sơn cốc, Phệ Thiên Giảo quay lại ổ chó nằm, còn Thời Thanh Trúc thì hào hứng la hét muốn cưỡi Phệ Thiên Giảo đi hóng mát.

Phệ Thiên Giảo đương nhiên là không muốn, nhưng bị Tần Ninh nghiêm nghị sai khiến nên vẫn phải để cho Thời Thanh Trúc cưỡi vòng quanh Nhất Kiếm Các. Tiếng cười như chuông bạc của nàng thỉnh thoảng vang khắp nơi...

Lúc này, trong một dãy núi của Nhất Kiếm Các, Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sóng vai.

Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh, hỏi: “Có phải chàng đang có tâm sự?”

“Ừ...”

Tần Ninh thì thầm: “Ta đã gặp cha”.

Cha?

Vô Thượng Thần Đế?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Chỉ là cho ngươi đi cùng Ôn Hiến Chi thôi, có phải là bỏ ngươi đâu. Sau này Hiến Chi vẫn ở bên ta, ngươi khóc cái gì!”Phệ Thiên Giảo lại nói: “Ta làm thú cưỡi của hắn ta thì quá mất thể diện!”“Phệ Uyên, ngươi nói chuyện kiểu gì đấy?”Ôn Hiến Chi mắng: “Ngươi chê ta? Ta mới là người chê ngươi đấy! Lúc Thanh Hiên ở với ta, hợp thể với ta chính là áo giáp rồng, ngươi mà hợp thể với ta thì sẽ ra cái hình dạng gì chứ?”“Mặt chó đeo trên ngực ta à?”Lời này vừa ra, tất cả mọi người thậm chí còn tưởng tượng ra hình ảnh đó...Tần Ninh quát lớn: “Đồng ý hay không thì tùy các ngươi!”Nghe vậy, Ôn Hiến Chi lẩm bẩm: “Lệnh của sư phụ thì con xin nghe, tuy nói mặt chó khó coi, nhưng mà... con nhịn”.Phệ Thiên Giảo cũng nói: “Ta cũng nhịn được...”“Vậy thì tốt, mấy hôm nữa cho các ngươi ký kết khế ước”.Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương, nói: “Thời gian này ngươi ở cạnh ta, ta đích thân dạy bảo ngươi”.Thạch Cảm Đương nghe xong, tái mặt.Làm sao?Sư tôn đích thân dạy bảo?Chẳng lẽ là vì ta quá yếu?Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương, nói: “Ngươi đến cảnh giới Thánh Đế nên cần bắt đầu ngưng tụ chiến khí thôi”.Tần Ninh đã phân chia việc xong, nói: “Vu Tử Lâm và Tề Ngọc Hiên của Thông Thiên tông, cùng đám Liễu Thanh Hạo kia, tạm thời giữ lại, ta sẽ thẩm vấn”.“Thân thể của Hà Ngạo Thiên Thánh Đế, Thanh Nghệ Thiên Thánh Đế và Thanh Trác Thiên Thánh Đế đều được đem về rồi chứ?”“Vâng”.“Bảo quản cho tốt, ta có việc dùng”.“Vâng!”Tần Ninh sắp xếp xong xuôi, mọi người tản đi.Bên trong sơn cốc, Phệ Thiên Giảo quay lại ổ chó nằm, còn Thời Thanh Trúc thì hào hứng la hét muốn cưỡi Phệ Thiên Giảo đi hóng mát.Phệ Thiên Giảo đương nhiên là không muốn, nhưng bị Tần Ninh nghiêm nghị sai khiến nên vẫn phải để cho Thời Thanh Trúc cưỡi vòng quanh Nhất Kiếm Các. Tiếng cười như chuông bạc của nàng thỉnh thoảng vang khắp nơi...Lúc này, trong một dãy núi của Nhất Kiếm Các, Tần Ninh, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sóng vai.Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh, hỏi: “Có phải chàng đang có tâm sự?”“Ừ...”Tần Ninh thì thầm: “Ta đã gặp cha”.Cha?Vô Thượng Thần Đế?

Chương 5581: “Không sao đâu, ta tự có cân nhắc”.