“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5607: “Cô gái này là ai mà to gan vậy?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy người tức giận bất bình nói.Một đệ tử trẻ dẫn đầu thấy vậy thì sầm mặt xuống, quát lên: “Im miệng!”Mười mấy đệ tử phía sau lập tức câm như hến.“Các ngươi là đệ tử mới vào nên không biết quy củ, không trách các ngươi”.Thanh niên kia trịnh trọng nói: “Nhất Kiếm Các chúng ta, ngoại trừ môn quy ra thì còn hai quy củ khác”.“Thứ nhất, cấm vô lễ với sư phụ của các chủ, cũng tức là Tần Ninh đại nhân”.“Thứ hai, cấm vô lễ với Thời Thanh Trúc cô nương”.Lời này vừa nói ra, nhóm đệ tử gật đầu.Bọn họ đương nhiên biết Tần Ninh là ai.Nhưng Thời Thanh Trúc thì không rõ lắm.Dù sau Thời Thanh Trúc trước kia cũng là chủ của Thanh Tiêu Thiên, không quá nổi tiếng tại thánh vực Thiên Kiếm.Mà lúc này, con chó bay xuống, thân ảnh xinh xắn nhảy từ trên thân con chó xuống.Mười mấy tên đệ tử lần lượt đưa mắt qua, sau đó kinh hãi vô cùng.Lúc nãy cô gái này ở trên không trung nên không nhìn rõ.Bây giờ cô gái dừng lại ở đình nghỉ mát cách bọn họ mấy chục thước.Váy dài xinh đẹp, đường eo thon uyển chuyển chưa bằng một nắm tay, thắt một sợi dây lưng màu tím, mà tóc dài của nàng cũng xõa ra sau, mềm mại như tơ.Gương mặt tinh xảo, đôi môi đỏ nhỏ nhắn, đôi mắt óng ánh, mũi ngọc cao thẳng, lông mi hơi lấp lánh ánh sáng.Một mỹ nữ xinh đẹp vạn phần.Hơn nữa, nhìn cô gái này mới chỉ khoảng mười lăm, mười sáu, như nụ hoa chớm nở, vô cùng linh động và tràn đầy sức sống.Lần này, mười mấy đệ tử thật sự nhìn phát ngốc.“Thật xinh đẹp...”, một tên đệ tử không khỏi khen ngợi.Là lời nói phát ra từ nội tâm.Lúc này, thanh niên kia lại quát: “Câm mồm”.“Muốn chết cũng đừng kéo ta vào!”“Nhớ cho kỹ, Thời Thanh Trúc này, các ngươi không chỉ không được bắt nạt, mà còn không được có bất kỳ suy nghĩ gì về nàng, nếu không... sẽ chết rất thảm! Lúc ấy cũng đừng trách ta không nhắc các ngươi”.
Mấy người tức giận bất bình nói.
Một đệ tử trẻ dẫn đầu thấy vậy thì sầm mặt xuống, quát lên: “Im miệng!”
Mười mấy đệ tử phía sau lập tức câm như hến.
“Các ngươi là đệ tử mới vào nên không biết quy củ, không trách các ngươi”.
Thanh niên kia trịnh trọng nói: “Nhất Kiếm Các chúng ta, ngoại trừ môn quy ra thì còn hai quy củ khác”.
“Thứ nhất, cấm vô lễ với sư phụ của các chủ, cũng tức là Tần Ninh đại nhân”.
“Thứ hai, cấm vô lễ với Thời Thanh Trúc cô nương”.
Lời này vừa nói ra, nhóm đệ tử gật đầu.
Bọn họ đương nhiên biết Tần Ninh là ai.
Nhưng Thời Thanh Trúc thì không rõ lắm.
Dù sau Thời Thanh Trúc trước kia cũng là chủ của Thanh Tiêu Thiên, không quá nổi tiếng tại thánh vực Thiên Kiếm.
Mà lúc này, con chó bay xuống, thân ảnh xinh xắn nhảy từ trên thân con chó xuống.
Mười mấy tên đệ tử lần lượt đưa mắt qua, sau đó kinh hãi vô cùng.
Lúc nãy cô gái này ở trên không trung nên không nhìn rõ.
Bây giờ cô gái dừng lại ở đình nghỉ mát cách bọn họ mấy chục thước.
Váy dài xinh đẹp, đường eo thon uyển chuyển chưa bằng một nắm tay, thắt một sợi dây lưng màu tím, mà tóc dài của nàng cũng xõa ra sau, mềm mại như tơ.
Gương mặt tinh xảo, đôi môi đỏ nhỏ nhắn, đôi mắt óng ánh, mũi ngọc cao thẳng, lông mi hơi lấp lánh ánh sáng.
Một mỹ nữ xinh đẹp vạn phần.
Hơn nữa, nhìn cô gái này mới chỉ khoảng mười lăm, mười sáu, như nụ hoa chớm nở, vô cùng linh động và tràn đầy sức sống.
Lần này, mười mấy đệ tử thật sự nhìn phát ngốc.
“Thật xinh đẹp...”, một tên đệ tử không khỏi khen ngợi.
Là lời nói phát ra từ nội tâm.
Lúc này, thanh niên kia lại quát: “Câm mồm”.
“Muốn chết cũng đừng kéo ta vào!”
“Nhớ cho kỹ, Thời Thanh Trúc này, các ngươi không chỉ không được bắt nạt, mà còn không được có bất kỳ suy nghĩ gì về nàng, nếu không... sẽ chết rất thảm! Lúc ấy cũng đừng trách ta không nhắc các ngươi”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy người tức giận bất bình nói.Một đệ tử trẻ dẫn đầu thấy vậy thì sầm mặt xuống, quát lên: “Im miệng!”Mười mấy đệ tử phía sau lập tức câm như hến.“Các ngươi là đệ tử mới vào nên không biết quy củ, không trách các ngươi”.Thanh niên kia trịnh trọng nói: “Nhất Kiếm Các chúng ta, ngoại trừ môn quy ra thì còn hai quy củ khác”.“Thứ nhất, cấm vô lễ với sư phụ của các chủ, cũng tức là Tần Ninh đại nhân”.“Thứ hai, cấm vô lễ với Thời Thanh Trúc cô nương”.Lời này vừa nói ra, nhóm đệ tử gật đầu.Bọn họ đương nhiên biết Tần Ninh là ai.Nhưng Thời Thanh Trúc thì không rõ lắm.Dù sau Thời Thanh Trúc trước kia cũng là chủ của Thanh Tiêu Thiên, không quá nổi tiếng tại thánh vực Thiên Kiếm.Mà lúc này, con chó bay xuống, thân ảnh xinh xắn nhảy từ trên thân con chó xuống.Mười mấy tên đệ tử lần lượt đưa mắt qua, sau đó kinh hãi vô cùng.Lúc nãy cô gái này ở trên không trung nên không nhìn rõ.Bây giờ cô gái dừng lại ở đình nghỉ mát cách bọn họ mấy chục thước.Váy dài xinh đẹp, đường eo thon uyển chuyển chưa bằng một nắm tay, thắt một sợi dây lưng màu tím, mà tóc dài của nàng cũng xõa ra sau, mềm mại như tơ.Gương mặt tinh xảo, đôi môi đỏ nhỏ nhắn, đôi mắt óng ánh, mũi ngọc cao thẳng, lông mi hơi lấp lánh ánh sáng.Một mỹ nữ xinh đẹp vạn phần.Hơn nữa, nhìn cô gái này mới chỉ khoảng mười lăm, mười sáu, như nụ hoa chớm nở, vô cùng linh động và tràn đầy sức sống.Lần này, mười mấy đệ tử thật sự nhìn phát ngốc.“Thật xinh đẹp...”, một tên đệ tử không khỏi khen ngợi.Là lời nói phát ra từ nội tâm.Lúc này, thanh niên kia lại quát: “Câm mồm”.“Muốn chết cũng đừng kéo ta vào!”“Nhớ cho kỹ, Thời Thanh Trúc này, các ngươi không chỉ không được bắt nạt, mà còn không được có bất kỳ suy nghĩ gì về nàng, nếu không... sẽ chết rất thảm! Lúc ấy cũng đừng trách ta không nhắc các ngươi”.