“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5659: Nhưng cho dù là vậy, cuộc chiến vẫn không chấm dứt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bên kia, Tần Ninh đứng trên một ngọn núi cao, một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, vẻ mặt lạnh nhạt.Tinh Húc Huy nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt bình tĩnh.Đây chính là Thánh Đế viên mãn thật sao?Trong lòng Tinh Húc Huy không khỏi đặt ra câu hỏi.Ông ta trở thành Thiên Thánh Đế đã lâu, thậm chí, hồn phách, thân thể cùng với thánh lực cũng đều đã đạt tới viên mãn, vốn dĩ, ông ta đã có thể phá tan vách tường thiên địa, tiến vào Trung Tam Thiên.Sở dĩ không đi, chính là bởi vì Mị Viện.Có thể nói, ông ta đã đạt được sức mạnh tối đa mà mảnh thiên địa này có thể chịu đựng được.Vậy mà dưới tình huống như thế, ông ta vẫn bị Tần Ninh tạo ra thương tích.Tần Ninh cầm đao kiếm trong tay, sừng sững không ngã, áo trắng không nhiễm chút bụi bặm nào, mái tóc lay động theo chiều gió, những giọt nước mưa rơi xuống kia không thể chạm vào thân thể của hắn dù chỉ là một chút.“Tinh Húc Huy, Cửu Tinh các của ngươi đã đứng sừng sững ở Hạ Tam Thiên gần trăm vạn năm qua, ta biết một chút bí mật của Cửu Tinh các, đã tới mức này rồi, ngươi đã không thể nào giấu giếm được nữa, nếu như không dùng toàn lực ra tay, kế tiếp, ta có thể sẽ chém chết ngươi!”Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói.Tiếng răng rắc vang lên.Trong không gian đất trời u ám, sấm sét đùng đùng, một tia sấm sét loé lên bên cạnh Tần Ninh, khiến cho khuôn mặt hắn mang theo một tia quỷ dị.Lúc này, Tinh Húc Huy thở ra một hơi.Tần Ninh, quả thật là kẻ địch lớn nhất mà ông ta gặp phải trong cuộc đời này.Khó trách tại sao Ma tộc lại để ý đến kẻ này như thế.Giờ phút này, Tinh Húc Huy nắm chặt Cửu Tinh Tinh Vân Bàn, Vân Bàn hoá thành một ánh hào quang, chui thẳng vào giữa trán ông ta, thu nhỏ lại mấy lần, rồi hoá thành một ấn ký.Trong lúc đó, xung quanh Tinh Húc Huy như hội tụ hàng nghìn, hàng vạn ánh sao.Khí tức khiến cho kẻ khác kinh sợ lập tức phóng ra.Khí thế khủng bố của đất trời lập tức hội tụ lại trên thân thể của một người.Ánh mắt Tinh Húc Huy mang theo vài phần lạnh lùng, ông ta nhìn về phía Tần Ninh.Ông ta giống như một vị thần từ trên trời giáng xuống, chúa tể của trời cao.
Bên kia, Tần Ninh đứng trên một ngọn núi cao, một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, vẻ mặt lạnh nhạt.
Tinh Húc Huy nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt bình tĩnh.
Đây chính là Thánh Đế viên mãn thật sao?
Trong lòng Tinh Húc Huy không khỏi đặt ra câu hỏi.
Ông ta trở thành Thiên Thánh Đế đã lâu, thậm chí, hồn phách, thân thể cùng với thánh lực cũng đều đã đạt tới viên mãn, vốn dĩ, ông ta đã có thể phá tan vách tường thiên địa, tiến vào Trung Tam Thiên.
Sở dĩ không đi, chính là bởi vì Mị Viện.
Có thể nói, ông ta đã đạt được sức mạnh tối đa mà mảnh thiên địa này có thể chịu đựng được.
Vậy mà dưới tình huống như thế, ông ta vẫn bị Tần Ninh tạo ra thương tích.
Tần Ninh cầm đao kiếm trong tay, sừng sững không ngã, áo trắng không nhiễm chút bụi bặm nào, mái tóc lay động theo chiều gió, những giọt nước mưa rơi xuống kia không thể chạm vào thân thể của hắn dù chỉ là một chút.
“Tinh Húc Huy, Cửu Tinh các của ngươi đã đứng sừng sững ở Hạ Tam Thiên gần trăm vạn năm qua, ta biết một chút bí mật của Cửu Tinh các, đã tới mức này rồi, ngươi đã không thể nào giấu giếm được nữa, nếu như không dùng toàn lực ra tay, kế tiếp, ta có thể sẽ chém chết ngươi!”
Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói.
Tiếng răng rắc vang lên.
Trong không gian đất trời u ám, sấm sét đùng đùng, một tia sấm sét loé lên bên cạnh Tần Ninh, khiến cho khuôn mặt hắn mang theo một tia quỷ dị.
Lúc này, Tinh Húc Huy thở ra một hơi.
Tần Ninh, quả thật là kẻ địch lớn nhất mà ông ta gặp phải trong cuộc đời này.
Khó trách tại sao Ma tộc lại để ý đến kẻ này như thế.
Giờ phút này, Tinh Húc Huy nắm chặt Cửu Tinh Tinh Vân Bàn, Vân Bàn hoá thành một ánh hào quang, chui thẳng vào giữa trán ông ta, thu nhỏ lại mấy lần, rồi hoá thành một ấn ký.
Trong lúc đó, xung quanh Tinh Húc Huy như hội tụ hàng nghìn, hàng vạn ánh sao.
Khí tức khiến cho kẻ khác kinh sợ lập tức phóng ra.
Khí thế khủng bố của đất trời lập tức hội tụ lại trên thân thể của một người.
Ánh mắt Tinh Húc Huy mang theo vài phần lạnh lùng, ông ta nhìn về phía Tần Ninh.
Ông ta giống như một vị thần từ trên trời giáng xuống, chúa tể của trời cao.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bên kia, Tần Ninh đứng trên một ngọn núi cao, một tay cầm kiếm, một tay cầm đao, vẻ mặt lạnh nhạt.Tinh Húc Huy nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt bình tĩnh.Đây chính là Thánh Đế viên mãn thật sao?Trong lòng Tinh Húc Huy không khỏi đặt ra câu hỏi.Ông ta trở thành Thiên Thánh Đế đã lâu, thậm chí, hồn phách, thân thể cùng với thánh lực cũng đều đã đạt tới viên mãn, vốn dĩ, ông ta đã có thể phá tan vách tường thiên địa, tiến vào Trung Tam Thiên.Sở dĩ không đi, chính là bởi vì Mị Viện.Có thể nói, ông ta đã đạt được sức mạnh tối đa mà mảnh thiên địa này có thể chịu đựng được.Vậy mà dưới tình huống như thế, ông ta vẫn bị Tần Ninh tạo ra thương tích.Tần Ninh cầm đao kiếm trong tay, sừng sững không ngã, áo trắng không nhiễm chút bụi bặm nào, mái tóc lay động theo chiều gió, những giọt nước mưa rơi xuống kia không thể chạm vào thân thể của hắn dù chỉ là một chút.“Tinh Húc Huy, Cửu Tinh các của ngươi đã đứng sừng sững ở Hạ Tam Thiên gần trăm vạn năm qua, ta biết một chút bí mật của Cửu Tinh các, đã tới mức này rồi, ngươi đã không thể nào giấu giếm được nữa, nếu như không dùng toàn lực ra tay, kế tiếp, ta có thể sẽ chém chết ngươi!”Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói.Tiếng răng rắc vang lên.Trong không gian đất trời u ám, sấm sét đùng đùng, một tia sấm sét loé lên bên cạnh Tần Ninh, khiến cho khuôn mặt hắn mang theo một tia quỷ dị.Lúc này, Tinh Húc Huy thở ra một hơi.Tần Ninh, quả thật là kẻ địch lớn nhất mà ông ta gặp phải trong cuộc đời này.Khó trách tại sao Ma tộc lại để ý đến kẻ này như thế.Giờ phút này, Tinh Húc Huy nắm chặt Cửu Tinh Tinh Vân Bàn, Vân Bàn hoá thành một ánh hào quang, chui thẳng vào giữa trán ông ta, thu nhỏ lại mấy lần, rồi hoá thành một ấn ký.Trong lúc đó, xung quanh Tinh Húc Huy như hội tụ hàng nghìn, hàng vạn ánh sao.Khí tức khiến cho kẻ khác kinh sợ lập tức phóng ra.Khí thế khủng bố của đất trời lập tức hội tụ lại trên thân thể của một người.Ánh mắt Tinh Húc Huy mang theo vài phần lạnh lùng, ông ta nhìn về phía Tần Ninh.Ông ta giống như một vị thần từ trên trời giáng xuống, chúa tể của trời cao.