“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5706: “Ngươi được đấy, người đẹp gà yêu”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Diệp Nam Hiên cười ha ha nói: “Nơi này, thực sự là của ngươi à”.Hác Kỉ Suất ra vẻ đắc ý nói: “Tất nhiên rồi”.Hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Vị cô nương này bị thương, các ngươi cứ ở lại đây nghỉ ngơi, ta cũng sẽ ở trong này chờ một thời gian”.“Bên kia là phòng luyện đan của ta, ngươi có thể sử dụng, những dược liệu mà ngươi muốn đều có trong đó”.“Được”.Ba người Liễu Thông Thiên, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đồng thời bước vào phòng của mình.Tần Ninh ôm Thời Thanh Trúc, tiến vào một căn phòng.Ở đây có ba loại phòng, gồm phòng khách, phòng ngủ và phòng luyện đan, tất cả đều vô cùng rộng rãi, có thể nhìn ra được, Hác Kỉ Suất rất để tâm trong việc trang hoàng.Bên trong phòng ngủ còn có một vách ngăn, rồi cả bồn tắm dùng để tắm rửa.Tần Ninh nhìn bồn tắm bằng gỗ, cười nói: “Thanh Trúc, vừa lúc nàng ở đây tắm rửa một chút đi”.Nghe vậy, trên khuôn mặt tái nhợt của Thời Thanh Trúc lộ ra vẻ vui sướng.Sau khi nghe những lời Tần Ninh nói lúc trước, trong lòng nàng vô cùng khó chịu, nhưng đến bây giờ, cuối cùng thì nàng cũng có thể bình tĩnh lại.“Ta đi múc nước cho nàng!”Nói xong, Tần Ninh bắt đầu bận rộn.Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Thời Thanh Trúc chuẩn bị cởi quần áo, tiến vào trong bồn tắm gỗ.Tần Ninh cũng xoay người rời đi.“Chàng muốn đi đâu?”Thời Thanh Trúc xinh đẹp đáng yêu, khẽ nói: “Ta đang bị thương, chẳng lẽ chàng định để cho ta tự mình tắm rửa? Hay là để đồ đệ chàng đến tắm rửa cho ta đi?”Tần Ninh mỉm cười, bước chân dừng lại.“Không thành vấn đề”.Thời Thanh Trúc chậm rãi cởi quần áo, đứng bên cạnh bồn tắm gỗ, dáng người thon dài cao tầm một mét bảy, thấp hơn Tần Ninh một cái đầu.Cô gái có dáng người thon thả, hai chân thẳng tắp, tấm lưng bóng loáng như ngọc.Tóc dài tán loạn sau lưng, xinh đẹp tuyệt trần.Dần dần, Thời Thanh Trúc xoay người, hai tay giao nhau đặt trên phần ngực no đủ, khuôn mặt xuất hiện một rặng mây hồng.
Diệp Nam Hiên cười ha ha nói: “Nơi này, thực sự là của ngươi à”.
Hác Kỉ Suất ra vẻ đắc ý nói: “Tất nhiên rồi”.
Hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Vị cô nương này bị thương, các ngươi cứ ở lại đây nghỉ ngơi, ta cũng sẽ ở trong này chờ một thời gian”.
“Bên kia là phòng luyện đan của ta, ngươi có thể sử dụng, những dược liệu mà ngươi muốn đều có trong đó”.
“Được”.
Ba người Liễu Thông Thiên, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đồng thời bước vào phòng của mình.
Tần Ninh ôm Thời Thanh Trúc, tiến vào một căn phòng.
Ở đây có ba loại phòng, gồm phòng khách, phòng ngủ và phòng luyện đan, tất cả đều vô cùng rộng rãi, có thể nhìn ra được, Hác Kỉ Suất rất để tâm trong việc trang hoàng.
Bên trong phòng ngủ còn có một vách ngăn, rồi cả bồn tắm dùng để tắm rửa.
Tần Ninh nhìn bồn tắm bằng gỗ, cười nói: “Thanh Trúc, vừa lúc nàng ở đây tắm rửa một chút đi”.
Nghe vậy, trên khuôn mặt tái nhợt của Thời Thanh Trúc lộ ra vẻ vui sướng.
Sau khi nghe những lời Tần Ninh nói lúc trước, trong lòng nàng vô cùng khó chịu, nhưng đến bây giờ, cuối cùng thì nàng cũng có thể bình tĩnh lại.
“Ta đi múc nước cho nàng!”
Nói xong, Tần Ninh bắt đầu bận rộn.
Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Thời Thanh Trúc chuẩn bị cởi quần áo, tiến vào trong bồn tắm gỗ.
Tần Ninh cũng xoay người rời đi.
“Chàng muốn đi đâu?”
Thời Thanh Trúc xinh đẹp đáng yêu, khẽ nói: “Ta đang bị thương, chẳng lẽ chàng định để cho ta tự mình tắm rửa? Hay là để đồ đệ chàng đến tắm rửa cho ta đi?”
Tần Ninh mỉm cười, bước chân dừng lại.
“Không thành vấn đề”.
Thời Thanh Trúc chậm rãi cởi quần áo, đứng bên cạnh bồn tắm gỗ, dáng người thon dài cao tầm một mét bảy, thấp hơn Tần Ninh một cái đầu.
Cô gái có dáng người thon thả, hai chân thẳng tắp, tấm lưng bóng loáng như ngọc.
Tóc dài tán loạn sau lưng, xinh đẹp tuyệt trần.
Dần dần, Thời Thanh Trúc xoay người, hai tay giao nhau đặt trên phần ngực no đủ, khuôn mặt xuất hiện một rặng mây hồng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Diệp Nam Hiên cười ha ha nói: “Nơi này, thực sự là của ngươi à”.Hác Kỉ Suất ra vẻ đắc ý nói: “Tất nhiên rồi”.Hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Vị cô nương này bị thương, các ngươi cứ ở lại đây nghỉ ngơi, ta cũng sẽ ở trong này chờ một thời gian”.“Bên kia là phòng luyện đan của ta, ngươi có thể sử dụng, những dược liệu mà ngươi muốn đều có trong đó”.“Được”.Ba người Liễu Thông Thiên, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đồng thời bước vào phòng của mình.Tần Ninh ôm Thời Thanh Trúc, tiến vào một căn phòng.Ở đây có ba loại phòng, gồm phòng khách, phòng ngủ và phòng luyện đan, tất cả đều vô cùng rộng rãi, có thể nhìn ra được, Hác Kỉ Suất rất để tâm trong việc trang hoàng.Bên trong phòng ngủ còn có một vách ngăn, rồi cả bồn tắm dùng để tắm rửa.Tần Ninh nhìn bồn tắm bằng gỗ, cười nói: “Thanh Trúc, vừa lúc nàng ở đây tắm rửa một chút đi”.Nghe vậy, trên khuôn mặt tái nhợt của Thời Thanh Trúc lộ ra vẻ vui sướng.Sau khi nghe những lời Tần Ninh nói lúc trước, trong lòng nàng vô cùng khó chịu, nhưng đến bây giờ, cuối cùng thì nàng cũng có thể bình tĩnh lại.“Ta đi múc nước cho nàng!”Nói xong, Tần Ninh bắt đầu bận rộn.Chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, Thời Thanh Trúc chuẩn bị cởi quần áo, tiến vào trong bồn tắm gỗ.Tần Ninh cũng xoay người rời đi.“Chàng muốn đi đâu?”Thời Thanh Trúc xinh đẹp đáng yêu, khẽ nói: “Ta đang bị thương, chẳng lẽ chàng định để cho ta tự mình tắm rửa? Hay là để đồ đệ chàng đến tắm rửa cho ta đi?”Tần Ninh mỉm cười, bước chân dừng lại.“Không thành vấn đề”.Thời Thanh Trúc chậm rãi cởi quần áo, đứng bên cạnh bồn tắm gỗ, dáng người thon dài cao tầm một mét bảy, thấp hơn Tần Ninh một cái đầu.Cô gái có dáng người thon thả, hai chân thẳng tắp, tấm lưng bóng loáng như ngọc.Tóc dài tán loạn sau lưng, xinh đẹp tuyệt trần.Dần dần, Thời Thanh Trúc xoay người, hai tay giao nhau đặt trên phần ngực no đủ, khuôn mặt xuất hiện một rặng mây hồng.