“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5736: Đại Chí Tôn đã bị giết rồi sao?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh và Thời Thanh Trúc có thể giết chết Đại Chí Tôn luôn ư?"Cảm ơn!"Linh Phỉ Phỉ miễn cưỡng chắp tay, chân thành nói: "Tiểu nữ xin được khắc ghi công ơn to lớn của hai vị"."Cô khách khí quá rồi".Cùng lúc đó, bên kia khe núi, ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên đang đi tới."Ơ?Tỉnh rồi à?"Diệp Nam Hiên thấy Linh Phỉ Phỉ tỉnh dậy, lòng vô cùng ngạc nhiên.Hai người Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên thấy Linh Phỉ Phỉ với bộ quần áo mới tinh, ôm trọn dáng người mảnh mai và đường cong quyến rũ, có hơi bất ngờ.Đàn ông cho dù không háo sắc, nhưng khi nhìn thấy cảnh đẹp ấy mà có chút sửng sốt âu cũng là điều phải chăng.Chỉ có điều, đối với Diệp Nam Hiên mà nói thì chút này chẳng đáng là bao.Phụ nữ đều phiền phức! Lớn lên còn phiền hơn nữa, ngực nữ võ giả tu võ đều có hai miếng thịt lớn, khi bị kẻ địch đánh trúng, chẳng phải sẽ bị thương nặng hay sao?Phụ nữ không hề thích hợp tập võ.Ngay từ lần đầu tiên thấy Linh Phỉ Phỉ, điều mà Diệp Nam Hiên nghĩ ngay đến chính là thuật luyện đan của sư tôn rất giỏi, không thèm liếc mắt nhìn Linh Phỉ Phỉ chút nào."Ba vị này là...", Tần Ninh cười nói: "Năm người chúng ta là một nhóm rèn luyện ngoài dãy núi Côn Tiên"."Cũng nhờ ba người họ phát hiện ra cô trước đấy".Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ nhẹ nhàng gật đầu với ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên, rồi dịu dàng nói: "Cảm ơn ba vị"."Hây dà!"Diệp Nam Hiên khoát tay nói: "Cảm ơn chúng ta làm gì?""Cho dù chúng ta đưa cô về đây, nhưng không có sư tôn của ta cứu giúp thì cô cũng chỉ nằm chờ chết, đưa cô về cũng vô dụng mà thôi, cô phải cảm ơn sư tôn của ta đó".Diệp Nam Hiên cười khì khì nhìn về phía Tần Ninh.Hắn ta không thể cướp công của sư tôn nhà mình được.Chuyện tốt đẹp nào cũng là của sư tôn hết.Chuyện xấu thì cứ để đồ đệ gánh.
Tần Ninh và Thời Thanh Trúc có thể giết chết Đại Chí Tôn luôn ư?
"Cảm ơn!"
Linh Phỉ Phỉ miễn cưỡng chắp tay, chân thành nói: "Tiểu nữ xin được khắc ghi công ơn to lớn của hai vị".
"Cô khách khí quá rồi".
Cùng lúc đó, bên kia khe núi, ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên đang đi tới.
"Ơ?
Tỉnh rồi à?"
Diệp Nam Hiên thấy Linh Phỉ Phỉ tỉnh dậy, lòng vô cùng ngạc nhiên.
Hai người Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên thấy Linh Phỉ Phỉ với bộ quần áo mới tinh, ôm trọn dáng người mảnh mai và đường cong quyến rũ, có hơi bất ngờ.
Đàn ông cho dù không háo sắc, nhưng khi nhìn thấy cảnh đẹp ấy mà có chút sửng sốt âu cũng là điều phải chăng.
Chỉ có điều, đối với Diệp Nam Hiên mà nói thì chút này chẳng đáng là bao.
Phụ nữ đều phiền phức! Lớn lên còn phiền hơn nữa, ngực nữ võ giả tu võ đều có hai miếng thịt lớn, khi bị kẻ địch đánh trúng, chẳng phải sẽ bị thương nặng hay sao?
Phụ nữ không hề thích hợp tập võ.
Ngay từ lần đầu tiên thấy Linh Phỉ Phỉ, điều mà Diệp Nam Hiên nghĩ ngay đến chính là thuật luyện đan của sư tôn rất giỏi, không thèm liếc mắt nhìn Linh Phỉ Phỉ chút nào.
"Ba vị này là...", Tần Ninh cười nói: "Năm người chúng ta là một nhóm rèn luyện ngoài dãy núi Côn Tiên".
"Cũng nhờ ba người họ phát hiện ra cô trước đấy".
Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ nhẹ nhàng gật đầu với ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên, rồi dịu dàng nói: "Cảm ơn ba vị".
"Hây dà!"
Diệp Nam Hiên khoát tay nói: "Cảm ơn chúng ta làm gì?"
"Cho dù chúng ta đưa cô về đây, nhưng không có sư tôn của ta cứu giúp thì cô cũng chỉ nằm chờ chết, đưa cô về cũng vô dụng mà thôi, cô phải cảm ơn sư tôn của ta đó".
Diệp Nam Hiên cười khì khì nhìn về phía Tần Ninh.
Hắn ta không thể cướp công của sư tôn nhà mình được.
Chuyện tốt đẹp nào cũng là của sư tôn hết.
Chuyện xấu thì cứ để đồ đệ gánh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh và Thời Thanh Trúc có thể giết chết Đại Chí Tôn luôn ư?"Cảm ơn!"Linh Phỉ Phỉ miễn cưỡng chắp tay, chân thành nói: "Tiểu nữ xin được khắc ghi công ơn to lớn của hai vị"."Cô khách khí quá rồi".Cùng lúc đó, bên kia khe núi, ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên đang đi tới."Ơ?Tỉnh rồi à?"Diệp Nam Hiên thấy Linh Phỉ Phỉ tỉnh dậy, lòng vô cùng ngạc nhiên.Hai người Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên thấy Linh Phỉ Phỉ với bộ quần áo mới tinh, ôm trọn dáng người mảnh mai và đường cong quyến rũ, có hơi bất ngờ.Đàn ông cho dù không háo sắc, nhưng khi nhìn thấy cảnh đẹp ấy mà có chút sửng sốt âu cũng là điều phải chăng.Chỉ có điều, đối với Diệp Nam Hiên mà nói thì chút này chẳng đáng là bao.Phụ nữ đều phiền phức! Lớn lên còn phiền hơn nữa, ngực nữ võ giả tu võ đều có hai miếng thịt lớn, khi bị kẻ địch đánh trúng, chẳng phải sẽ bị thương nặng hay sao?Phụ nữ không hề thích hợp tập võ.Ngay từ lần đầu tiên thấy Linh Phỉ Phỉ, điều mà Diệp Nam Hiên nghĩ ngay đến chính là thuật luyện đan của sư tôn rất giỏi, không thèm liếc mắt nhìn Linh Phỉ Phỉ chút nào."Ba vị này là...", Tần Ninh cười nói: "Năm người chúng ta là một nhóm rèn luyện ngoài dãy núi Côn Tiên"."Cũng nhờ ba người họ phát hiện ra cô trước đấy".Nghe vậy, Linh Phỉ Phỉ nhẹ nhàng gật đầu với ba người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên, rồi dịu dàng nói: "Cảm ơn ba vị"."Hây dà!"Diệp Nam Hiên khoát tay nói: "Cảm ơn chúng ta làm gì?""Cho dù chúng ta đưa cô về đây, nhưng không có sư tôn của ta cứu giúp thì cô cũng chỉ nằm chờ chết, đưa cô về cũng vô dụng mà thôi, cô phải cảm ơn sư tôn của ta đó".Diệp Nam Hiên cười khì khì nhìn về phía Tần Ninh.Hắn ta không thể cướp công của sư tôn nhà mình được.Chuyện tốt đẹp nào cũng là của sư tôn hết.Chuyện xấu thì cứ để đồ đệ gánh.