“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2535
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng vào nhà họ Lâm… Cổng chính của nhà họ Lâm.Một lượng lớn xe Bentley, Rolls-Royce, Limousine đỗ ở đây.Những người từ trên xe đi xuống có phong cách ăn mặc khá kỳ quái, có người mặc âu phục phẳng phiu, có người mặc trường bào với phong cách khá cổ xưa.Tất cả mọi người đều mang theo sắc mặt lạnh lẽo, tức giận và nghiêm nghị.Người đi đầu chính là Hắc Ngọc Thành.Vẻ mặt ông ta vô cùng lạnh lẽo, đứng ở chỗ cổng chính, lạnh lùng nói.“Việc này liên quan đến nhà họ Lâm các người, do Tề Các tam đại của nhà họ Lâm quản, Các Chủ Lâm Côn Luân của Tê Các đâu? Nếu như ông ta còn không xuất hiện, tôi sẽ phát lệnh xông vào.”Bên trong cổng chính đều là người của nhà họ Lâm. Tuy mỗi người đều có thực lực không kém, nhưng so sánh với đám người tinh nhuệ với khí thế hung hăng của nhà họ Hắc, hiển nhiên là thua xa.Người nhà họ Lâm vô cùng căng thẳng, chiến trận như thế, bọn họ chưa từng gặp qua.Dù sao thì đây cũng chính là người nhà họ Lâm đấy.Có gia tộc nào dám vô duyên vô cớ dẫn người đến nhà họ Lâm gây chuyện chứ? Đây không phải là ăn gan hùm mật gấu à? Chẳng qua Hắc Ngọc Thành chính là dám đến đây gây chuyện.Ông ta cũng không giống trước kia, có Tập Đoàn Dương Hoa, Trường Cổ, Đông Hoàng Giáo làm chỗ dựa, ông ta sợ gì nhà họ Lâm chứ? Hơn nữa quan tài Thánh Anh tổ †ruyền của nhà họ Hắc bị người nhà họ Lâm trộm mất, sao ông ta có thể không nổi giận được cơ chứ? Có thể đến nhà họ Lâm hỏi tội, tội gì ông ta lại không làm? “Gia chủ nhà họ Hắc, làm phiên ngài chờ một lát, chúng tôiđã phái người đi thông báo cho các chủ rồi, tôi tin các chủ sẽ lập tức đến ngay thôi”Một quản gia vội vàng cung kính nói.“Hừ, nếu như các chủ của các người không xử lý được việc này, hoặc là ông ta không đồng ý ra mặt, vậy thì gọi gia chủ của các người đến”Hắc Ngọc Thành không nhịn được, quát một câu.Lời này vừa nói ra, những người đang ở mặt ở đây, sắc mặt của rất nhiêu người đều thay đổi.Trong mắt của người nhà họ Lâm hiện lên lửa giận.Gia chủ? Lời này là có ý gì chứ? Nhà họ Hắc thật sự muốn cùng nhà họ Lâm bọn họ đối cứng à? Tuy nói nhà họ Lâm bọn họ không muốn trêu chọc đến nhà họ Hắc, nhưng điều đấy cũng không có nghĩa bọn họ sợ nhà họ Hắc.Thật sự đối cứng, thua thiệt chính là Hắc Ngọc Thành. Lúc này một giọng nói đạm mạc vang lên.“Gia chủ nhà họ Hắc, chắc hẳn ông cũng biết, nếu như chuyện này ầm ï đến gia chủ nhà chúng tôi thì sẽ có hậu quả như thế nào, tôi sợ đến khi đó nhà họ Hắc các ông không gánh nổi trách nhiệm đâu”Người xung quanh đều đồng loạt nhìn về phía phát ra giọng nói.Lập tức nhìn thấy một đám người từ bên trong đi ra, là đám người Lâm Ngạo Thiên.“Lâm Côn Luân, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi, tôi còn tưởng ông trốn đi đâu cơ đấy!”Hắc Ngọc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó khinh thường nói.“Còn có mấy lời ông vừa nói kia là có ý gì? Ông đang dọa tôi đấy hả? Nếu đã như vậy thì được rồi, hôm nay tôi chính là muốn gặp gia chủ nhà các người đấy, ông, không có tư cách nói chuyện với tôi, để gia chủ của các người đến đây đi!”“Cái gì?Trong lòng của người nhà họ Lâm tràn ngập lửa giận.Thật là quá đáng“Người nhà họ Hắc đừng có mà phách lối như thế, nơi này chính là Yến Kinh đấy” “Các người không muốn đi ra khỏi nơi này đấy hả?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng vào nhà họ Lâm… Cổng chính của nhà họ Lâm.
Một lượng lớn xe Bentley, Rolls-Royce, Limousine đỗ ở đây.
Những người từ trên xe đi xuống có phong cách ăn mặc khá kỳ quái, có người mặc âu phục phẳng phiu, có người mặc trường bào với phong cách khá cổ xưa.
Tất cả mọi người đều mang theo sắc mặt lạnh lẽo, tức giận và nghiêm nghị.
Người đi đầu chính là Hắc Ngọc Thành.
Vẻ mặt ông ta vô cùng lạnh lẽo, đứng ở chỗ cổng chính, lạnh lùng nói.
“Việc này liên quan đến nhà họ Lâm các người, do Tề Các tam đại của nhà họ Lâm quản, Các Chủ Lâm Côn Luân của Tê Các đâu? Nếu như ông ta còn không xuất hiện, tôi sẽ phát lệnh xông vào.”
Bên trong cổng chính đều là người của nhà họ Lâm. Tuy mỗi người đều có thực lực không kém, nhưng so sánh với đám người tinh nhuệ với khí thế hung hăng của nhà họ Hắc, hiển nhiên là thua xa.
Người nhà họ Lâm vô cùng căng thẳng, chiến trận như thế, bọn họ chưa từng gặp qua.
Dù sao thì đây cũng chính là người nhà họ Lâm đấy.
Có gia tộc nào dám vô duyên vô cớ dẫn người đến nhà họ Lâm gây chuyện chứ? Đây không phải là ăn gan hùm mật gấu à? Chẳng qua Hắc Ngọc Thành chính là dám đến đây gây chuyện.
Ông ta cũng không giống trước kia, có Tập Đoàn Dương Hoa, Trường Cổ, Đông Hoàng Giáo làm chỗ dựa, ông ta sợ gì nhà họ Lâm chứ? Hơn nữa quan tài Thánh Anh tổ †ruyền của nhà họ Hắc bị người nhà họ Lâm trộm mất, sao ông ta có thể không nổi giận được cơ chứ? Có thể đến nhà họ Lâm hỏi tội, tội gì ông ta lại không làm? “Gia chủ nhà họ Hắc, làm phiên ngài chờ một lát, chúng tôi
đã phái người đi thông báo cho các chủ rồi, tôi tin các chủ sẽ lập tức đến ngay thôi”
Một quản gia vội vàng cung kính nói.
“Hừ, nếu như các chủ của các người không xử lý được việc này, hoặc là ông ta không đồng ý ra mặt, vậy thì gọi gia chủ của các người đến”
Hắc Ngọc Thành không nhịn được, quát một câu.
Lời này vừa nói ra, những người đang ở mặt ở đây, sắc mặt của rất nhiêu người đều thay đổi.
Trong mắt của người nhà họ Lâm hiện lên lửa giận.
Gia chủ? Lời này là có ý gì chứ? Nhà họ Hắc thật sự muốn cùng nhà họ Lâm bọn họ đối cứng à? Tuy nói nhà họ Lâm bọn họ không muốn trêu chọc đến nhà họ Hắc, nhưng điều đấy cũng không có nghĩa bọn họ sợ nhà họ Hắc.
Thật sự đối cứng, thua thiệt chính là Hắc Ngọc Thành. Lúc này một giọng nói đạm mạc vang lên.
“Gia chủ nhà họ Hắc, chắc hẳn ông cũng biết, nếu như chuyện này ầm ï đến gia chủ nhà chúng tôi thì sẽ có hậu quả như thế nào, tôi sợ đến khi đó nhà họ Hắc các ông không gánh nổi trách nhiệm đâu”
Người xung quanh đều đồng loạt nhìn về phía phát ra giọng nói.
Lập tức nhìn thấy một đám người từ bên trong đi ra, là đám người Lâm Ngạo Thiên.
“Lâm Côn Luân, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi, tôi còn tưởng ông trốn đi đâu cơ đấy!”
Hắc Ngọc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó khinh thường nói.
“Còn có mấy lời ông vừa nói kia là có ý gì? Ông đang dọa tôi đấy hả? Nếu đã như vậy thì được rồi, hôm nay tôi chính là muốn gặp gia chủ nhà các người đấy, ông, không có tư cách nói chuyện với tôi, để gia chủ của các người đến đây đi!”
“Cái gì?
Trong lòng của người nhà họ Lâm tràn ngập lửa giận.
Thật là quá đáng
“Người nhà họ Hắc đừng có mà phách lối như thế, nơi này chính là Yến Kinh đấy” “Các người không muốn đi ra khỏi nơi này đấy hả?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Dương lạnh nhạt nói, xông thẳng vào nhà họ Lâm… Cổng chính của nhà họ Lâm.Một lượng lớn xe Bentley, Rolls-Royce, Limousine đỗ ở đây.Những người từ trên xe đi xuống có phong cách ăn mặc khá kỳ quái, có người mặc âu phục phẳng phiu, có người mặc trường bào với phong cách khá cổ xưa.Tất cả mọi người đều mang theo sắc mặt lạnh lẽo, tức giận và nghiêm nghị.Người đi đầu chính là Hắc Ngọc Thành.Vẻ mặt ông ta vô cùng lạnh lẽo, đứng ở chỗ cổng chính, lạnh lùng nói.“Việc này liên quan đến nhà họ Lâm các người, do Tề Các tam đại của nhà họ Lâm quản, Các Chủ Lâm Côn Luân của Tê Các đâu? Nếu như ông ta còn không xuất hiện, tôi sẽ phát lệnh xông vào.”Bên trong cổng chính đều là người của nhà họ Lâm. Tuy mỗi người đều có thực lực không kém, nhưng so sánh với đám người tinh nhuệ với khí thế hung hăng của nhà họ Hắc, hiển nhiên là thua xa.Người nhà họ Lâm vô cùng căng thẳng, chiến trận như thế, bọn họ chưa từng gặp qua.Dù sao thì đây cũng chính là người nhà họ Lâm đấy.Có gia tộc nào dám vô duyên vô cớ dẫn người đến nhà họ Lâm gây chuyện chứ? Đây không phải là ăn gan hùm mật gấu à? Chẳng qua Hắc Ngọc Thành chính là dám đến đây gây chuyện.Ông ta cũng không giống trước kia, có Tập Đoàn Dương Hoa, Trường Cổ, Đông Hoàng Giáo làm chỗ dựa, ông ta sợ gì nhà họ Lâm chứ? Hơn nữa quan tài Thánh Anh tổ †ruyền của nhà họ Hắc bị người nhà họ Lâm trộm mất, sao ông ta có thể không nổi giận được cơ chứ? Có thể đến nhà họ Lâm hỏi tội, tội gì ông ta lại không làm? “Gia chủ nhà họ Hắc, làm phiên ngài chờ một lát, chúng tôiđã phái người đi thông báo cho các chủ rồi, tôi tin các chủ sẽ lập tức đến ngay thôi”Một quản gia vội vàng cung kính nói.“Hừ, nếu như các chủ của các người không xử lý được việc này, hoặc là ông ta không đồng ý ra mặt, vậy thì gọi gia chủ của các người đến”Hắc Ngọc Thành không nhịn được, quát một câu.Lời này vừa nói ra, những người đang ở mặt ở đây, sắc mặt của rất nhiêu người đều thay đổi.Trong mắt của người nhà họ Lâm hiện lên lửa giận.Gia chủ? Lời này là có ý gì chứ? Nhà họ Hắc thật sự muốn cùng nhà họ Lâm bọn họ đối cứng à? Tuy nói nhà họ Lâm bọn họ không muốn trêu chọc đến nhà họ Hắc, nhưng điều đấy cũng không có nghĩa bọn họ sợ nhà họ Hắc.Thật sự đối cứng, thua thiệt chính là Hắc Ngọc Thành. Lúc này một giọng nói đạm mạc vang lên.“Gia chủ nhà họ Hắc, chắc hẳn ông cũng biết, nếu như chuyện này ầm ï đến gia chủ nhà chúng tôi thì sẽ có hậu quả như thế nào, tôi sợ đến khi đó nhà họ Hắc các ông không gánh nổi trách nhiệm đâu”Người xung quanh đều đồng loạt nhìn về phía phát ra giọng nói.Lập tức nhìn thấy một đám người từ bên trong đi ra, là đám người Lâm Ngạo Thiên.“Lâm Côn Luân, cuối cùng ông cũng xuất hiện rồi, tôi còn tưởng ông trốn đi đâu cơ đấy!”Hắc Ngọc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó khinh thường nói.“Còn có mấy lời ông vừa nói kia là có ý gì? Ông đang dọa tôi đấy hả? Nếu đã như vậy thì được rồi, hôm nay tôi chính là muốn gặp gia chủ nhà các người đấy, ông, không có tư cách nói chuyện với tôi, để gia chủ của các người đến đây đi!”“Cái gì?Trong lòng của người nhà họ Lâm tràn ngập lửa giận.Thật là quá đáng“Người nhà họ Hắc đừng có mà phách lối như thế, nơi này chính là Yến Kinh đấy” “Các người không muốn đi ra khỏi nơi này đấy hả?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên