“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2537
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Ngạo Thiên có chút ngây người.“Lâm Ngạo Thiên, ông làm việc kiểu gì thế? Vì sao không xử lý sạch. người này?”Người của Tê Các ở bên cạnh nhỏ giọng chất vấn.“Tôi.Tôi đã xử lý, để cho an toàn, ngay trong đêm tôi đã để cho người ta đưa ông ta đến núi hoang để xử lý, đồng thời chôn xác ngay tại chỗ, thế. nhưng,Thế nhưng làm sao người này lại…Chắng lẽ là tôi nhìn thấy quỷ hả?”Lâm Ngạo Thiên lắp bắp hỏi.“Chỉ sợ là có cao nhân cứu ông taLâm Côn Luân nhỏ giọng nói.“Nhà họ Lâm các người và Hứa Ngọc Thanh bản đại bác tám đời không đến, vậy Lâm Dương và nhà họ Hắc tôi có liên quan gì chứ? Nhưng chuyện khác tôi chẳng quan tâm, thế nhưng nhân chứng ở đây, không cho phép mấy người chống chế, hôm nay nhà họ Lâm các người nhấtđịnh phải cho nhà họ Hắc chúng tôi một lời giải thích hợp lý, nếu không, cho dù nhà họ Hắc chúng tôi có phải thịt nát xương tan cũng sẽ không tha cho các người”Nguyên Tỉnh quát to.Sắc mặt của Lâm Côn Luân âm trầm như nước, những người còn lại cũng trâm mặc.Nhà họ Lâm đuối lý, nhà họ Hắc lại cường thế như vậy, chuyện này không dễ làm rồi‘Các chủ, có cần thông báo cho gia chủ biết không?”Người bên cạnh thấp giọng hỏi.“Nếu ngay cả loại chuyện này cũng không xử lý được, tôi còn làm Các Chủ của Tề Các kiểu gì chứ?”Lâm Côn Luân hừ lạnh một tiếng, sau đó ngẩng đầu, bình tĩnh nói.“Gia chủ nhà họ Hắc, ông muốn như thế nào?”“Giao tất cả những người có liên quan đến chuyện này ra cho chúng tôi xử lý”Hắc Ngọc Thành đáp.“Được”Lâm Côn Luân không chút do dự, thản nhiên nói“Vậy tôi sẽ giao Lâm Nhã Nam cho ông, người đâu, dẫn Lâm Nhã Nam đến đây”“Rõ”Người bên cạnh chạy vào.“Các chủt”Lâm Ngạo Thiên nóng nảy, vội vàng gọiThế nhưng Lâm Côn Luân không nhìn ông ta, chỉ bình tĩnh nói“Lâm Ngạo Thiên, ông phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đấy!”“Thế nhưng…”Lâm Ngạo Thiên còn muốn nói gì đó, thế nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lâm Côn Luân, ông ta biết cho dù mình có nói gì đi chăng nữa cũng là vô dụng.Lâm Côn Luân đã quyết tâm làm thế, nhất định phải hy sinh Lâm Nhã Nam.“Haizz.”Lâm Ngạo Thiên đành phải thở dài một tiếng, yên lặng rơi lệ.Thế nhưng đúng vào lúc này, người đi vào kia đột nhiên vòng về, đồng thời lớn tiếng nói.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Lâm Ngạo Thiên có chút ngây người.
“Lâm Ngạo Thiên, ông làm việc kiểu gì thế? Vì sao không xử lý sạch. người này?”
Người của Tê Các ở bên cạnh nhỏ giọng chất vấn.
“Tôi.
Tôi đã xử lý, để cho an toàn, ngay trong đêm tôi đã để cho người ta đưa ông ta đến núi hoang để xử lý, đồng thời chôn xác ngay tại chỗ, thế. nhưng,
Thế nhưng làm sao người này lại…
Chắng lẽ là tôi nhìn thấy quỷ hả?”
Lâm Ngạo Thiên lắp bắp hỏi.
“Chỉ sợ là có cao nhân cứu ông ta
Lâm Côn Luân nhỏ giọng nói.
“Nhà họ Lâm các người và Hứa Ngọc Thanh bản đại bác tám đời không đến, vậy Lâm Dương và nhà họ Hắc tôi có liên quan gì chứ? Nhưng chuyện khác tôi chẳng quan tâm, thế nhưng nhân chứng ở đây, không cho phép mấy người chống chế, hôm nay nhà họ Lâm các người nhất
định phải cho nhà họ Hắc chúng tôi một lời giải thích hợp lý, nếu không, cho dù nhà họ Hắc chúng tôi có phải thịt nát xương tan cũng sẽ không tha cho các người”
Nguyên Tỉnh quát to.
Sắc mặt của Lâm Côn Luân âm trầm như nước, những người còn lại cũng trâm mặc.
Nhà họ Lâm đuối lý, nhà họ Hắc lại cường thế như vậy, chuyện này không dễ làm rồi
‘Các chủ, có cần thông báo cho gia chủ biết không?”
Người bên cạnh thấp giọng hỏi.
“Nếu ngay cả loại chuyện này cũng không xử lý được, tôi còn làm Các Chủ của Tề Các kiểu gì chứ?”
Lâm Côn Luân hừ lạnh một tiếng, sau đó ngẩng đầu, bình tĩnh nói.
“Gia chủ nhà họ Hắc, ông muốn như thế nào?”
“Giao tất cả những người có liên quan đến chuyện này ra cho chúng tôi xử lý”
Hắc Ngọc Thành đáp.
“Được”
Lâm Côn Luân không chút do dự, thản nhiên nói
“Vậy tôi sẽ giao Lâm Nhã Nam cho ông, người đâu, dẫn Lâm Nhã Nam đến đây”
“Rõ”
Người bên cạnh chạy vào.
“Các chủt”
Lâm Ngạo Thiên nóng nảy, vội vàng gọi
Thế nhưng Lâm Côn Luân không nhìn ông ta, chỉ bình tĩnh nói
“Lâm Ngạo Thiên, ông phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đấy!”
“Thế nhưng…”
Lâm Ngạo Thiên còn muốn nói gì đó, thế nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lâm Côn Luân, ông ta biết cho dù mình có nói gì đi chăng nữa cũng là vô dụng.
Lâm Côn Luân đã quyết tâm làm thế, nhất định phải hy sinh Lâm Nhã Nam.
“Haizz.”
Lâm Ngạo Thiên đành phải thở dài một tiếng, yên lặng rơi lệ.
Thế nhưng đúng vào lúc này, người đi vào kia đột nhiên vòng về, đồng thời lớn tiếng nói.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Ngạo Thiên có chút ngây người.“Lâm Ngạo Thiên, ông làm việc kiểu gì thế? Vì sao không xử lý sạch. người này?”Người của Tê Các ở bên cạnh nhỏ giọng chất vấn.“Tôi.Tôi đã xử lý, để cho an toàn, ngay trong đêm tôi đã để cho người ta đưa ông ta đến núi hoang để xử lý, đồng thời chôn xác ngay tại chỗ, thế. nhưng,Thế nhưng làm sao người này lại…Chắng lẽ là tôi nhìn thấy quỷ hả?”Lâm Ngạo Thiên lắp bắp hỏi.“Chỉ sợ là có cao nhân cứu ông taLâm Côn Luân nhỏ giọng nói.“Nhà họ Lâm các người và Hứa Ngọc Thanh bản đại bác tám đời không đến, vậy Lâm Dương và nhà họ Hắc tôi có liên quan gì chứ? Nhưng chuyện khác tôi chẳng quan tâm, thế nhưng nhân chứng ở đây, không cho phép mấy người chống chế, hôm nay nhà họ Lâm các người nhấtđịnh phải cho nhà họ Hắc chúng tôi một lời giải thích hợp lý, nếu không, cho dù nhà họ Hắc chúng tôi có phải thịt nát xương tan cũng sẽ không tha cho các người”Nguyên Tỉnh quát to.Sắc mặt của Lâm Côn Luân âm trầm như nước, những người còn lại cũng trâm mặc.Nhà họ Lâm đuối lý, nhà họ Hắc lại cường thế như vậy, chuyện này không dễ làm rồi‘Các chủ, có cần thông báo cho gia chủ biết không?”Người bên cạnh thấp giọng hỏi.“Nếu ngay cả loại chuyện này cũng không xử lý được, tôi còn làm Các Chủ của Tề Các kiểu gì chứ?”Lâm Côn Luân hừ lạnh một tiếng, sau đó ngẩng đầu, bình tĩnh nói.“Gia chủ nhà họ Hắc, ông muốn như thế nào?”“Giao tất cả những người có liên quan đến chuyện này ra cho chúng tôi xử lý”Hắc Ngọc Thành đáp.“Được”Lâm Côn Luân không chút do dự, thản nhiên nói“Vậy tôi sẽ giao Lâm Nhã Nam cho ông, người đâu, dẫn Lâm Nhã Nam đến đây”“Rõ”Người bên cạnh chạy vào.“Các chủt”Lâm Ngạo Thiên nóng nảy, vội vàng gọiThế nhưng Lâm Côn Luân không nhìn ông ta, chỉ bình tĩnh nói“Lâm Ngạo Thiên, ông phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đấy!”“Thế nhưng…”Lâm Ngạo Thiên còn muốn nói gì đó, thế nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Lâm Côn Luân, ông ta biết cho dù mình có nói gì đi chăng nữa cũng là vô dụng.Lâm Côn Luân đã quyết tâm làm thế, nhất định phải hy sinh Lâm Nhã Nam.“Haizz.”Lâm Ngạo Thiên đành phải thở dài một tiếng, yên lặng rơi lệ.Thế nhưng đúng vào lúc này, người đi vào kia đột nhiên vòng về, đồng thời lớn tiếng nói.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên