“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5746: "Đã trả lời thì trả lời cho đàng hoàng!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đã thế người này còn vừa cười vừa giết người như ngóe nữa chứ.Đúng là sói đội lốt cừu."Nguyên Võ bang được sự ủng hộ của nhà họ Hứa nên mới xuống tay với nhà họ Linh"."Lý do?""Vì Linh Thiên Triết, lão trưởng tộc nhà họ Linh sắp không trụ nổi nữa. Mất đi vị cường giả Tiểu Thiên Tôn này, nhà họ Linh sẽ không thể đối đầu với nhà họ Hứa nên hiện tại nhà họ Hứa đang chuẩn bị thâu tóm bọn họ"."Nhà họ Hứa còn cam kết sẽ trao quyền quản lý năm mươi thành trì cho Nguyên Võ bang nữa".Tần Ninh nghe xong trong lòng cũng hiểu ra."Huyền Đạo, Nam Hiên, trói lại, ngày mai về quận Linh Tiên cùng bọn ta"."Rõ!"Tần Ninh đi qua cửa sổ, chậm rãi nói: "Muốn giết ngươi nhân lúc ngươi bị bệnh à... Đã vậy thì ta cũng không nương tình làm gì".Một đêm trôi qua trong bình lặng.Hôm sau, thấy ba người thấy Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên áp giải ba người xuất hiện, Linh Phỉ Phỉ cũng biết đêm qua đã có chuyện gì đó xảy ra.Đoàn người cùng nhau mua vài con Tông Sư rồi tiến về phía quận Linh Tiên..."Mấy con Tông Sư này khá thật".Diệp Nam Hiên khen ngợi.Tông Sư cao hơn một mét, chính xác hơn là ba mét, có bộ lông màu nâu trông vô cùng oai phong lẫm liệt, thế nhưng nó đã bị thuần hóa để trở thành tọa kỵ, miệng bị bịt lại bằng rọ mõm, rất ngoan, nom không khác gì một con chó ngao Tây Tạng khổng lồ phiên bản ngoan ngoãn nên rất được yêu thích."Đa phần võ giả trong Linh Nguyên Châu đều dùng Tông Sư làm tọa kỵ vì nó chạy rất nhanh, tương đương với tốc độ của võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn nhưng sức chịu đựng lại tốt hơn".Linh Phỉ Phỉ giải thích: "Hơn hết Tông Sư còn có thể phối hợp với võ giả Tiểu Chí Tôn để tạo tổ hợp chiến đấu, uy lực không đùa được đâu”.
Đã thế người này còn vừa cười vừa giết người như ngóe nữa chứ.
Đúng là sói đội lốt cừu.
"Nguyên Võ bang được sự ủng hộ của nhà họ Hứa nên mới xuống tay với nhà họ Linh".
"Lý do?"
"Vì Linh Thiên Triết, lão trưởng tộc nhà họ Linh sắp không trụ nổi nữa. Mất đi vị cường giả Tiểu Thiên Tôn này, nhà họ Linh sẽ không thể đối đầu với nhà họ Hứa nên hiện tại nhà họ Hứa đang chuẩn bị thâu tóm bọn họ".
"Nhà họ Hứa còn cam kết sẽ trao quyền quản lý năm mươi thành trì cho Nguyên Võ bang nữa".
Tần Ninh nghe xong trong lòng cũng hiểu ra.
"Huyền Đạo, Nam Hiên, trói lại, ngày mai về quận Linh Tiên cùng bọn ta".
"Rõ!"
Tần Ninh đi qua cửa sổ, chậm rãi nói: "Muốn giết ngươi nhân lúc ngươi bị bệnh à... Đã vậy thì ta cũng không nương tình làm gì".
Một đêm trôi qua trong bình lặng.
Hôm sau, thấy ba người thấy Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên áp giải ba người xuất hiện, Linh Phỉ Phỉ cũng biết đêm qua đã có chuyện gì đó xảy ra.
Đoàn người cùng nhau mua vài con Tông Sư rồi tiến về phía quận Linh Tiên...
"Mấy con Tông Sư này khá thật".
Diệp Nam Hiên khen ngợi.
Tông Sư cao hơn một mét, chính xác hơn là ba mét, có bộ lông màu nâu trông vô cùng oai phong lẫm liệt, thế nhưng nó đã bị thuần hóa để trở thành tọa kỵ, miệng bị bịt lại bằng rọ mõm, rất ngoan, nom không khác gì một con chó ngao Tây Tạng khổng lồ phiên bản ngoan ngoãn nên rất được yêu thích.
"Đa phần võ giả trong Linh Nguyên Châu đều dùng Tông Sư làm tọa kỵ vì nó chạy rất nhanh, tương đương với tốc độ của võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn nhưng sức chịu đựng lại tốt hơn".
Linh Phỉ Phỉ giải thích: "Hơn hết Tông Sư còn có thể phối hợp với võ giả Tiểu Chí Tôn để tạo tổ hợp chiến đấu, uy lực không đùa được đâu”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đã thế người này còn vừa cười vừa giết người như ngóe nữa chứ.Đúng là sói đội lốt cừu."Nguyên Võ bang được sự ủng hộ của nhà họ Hứa nên mới xuống tay với nhà họ Linh"."Lý do?""Vì Linh Thiên Triết, lão trưởng tộc nhà họ Linh sắp không trụ nổi nữa. Mất đi vị cường giả Tiểu Thiên Tôn này, nhà họ Linh sẽ không thể đối đầu với nhà họ Hứa nên hiện tại nhà họ Hứa đang chuẩn bị thâu tóm bọn họ"."Nhà họ Hứa còn cam kết sẽ trao quyền quản lý năm mươi thành trì cho Nguyên Võ bang nữa".Tần Ninh nghe xong trong lòng cũng hiểu ra."Huyền Đạo, Nam Hiên, trói lại, ngày mai về quận Linh Tiên cùng bọn ta"."Rõ!"Tần Ninh đi qua cửa sổ, chậm rãi nói: "Muốn giết ngươi nhân lúc ngươi bị bệnh à... Đã vậy thì ta cũng không nương tình làm gì".Một đêm trôi qua trong bình lặng.Hôm sau, thấy ba người thấy Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo và Liễu Thông Thiên áp giải ba người xuất hiện, Linh Phỉ Phỉ cũng biết đêm qua đã có chuyện gì đó xảy ra.Đoàn người cùng nhau mua vài con Tông Sư rồi tiến về phía quận Linh Tiên..."Mấy con Tông Sư này khá thật".Diệp Nam Hiên khen ngợi.Tông Sư cao hơn một mét, chính xác hơn là ba mét, có bộ lông màu nâu trông vô cùng oai phong lẫm liệt, thế nhưng nó đã bị thuần hóa để trở thành tọa kỵ, miệng bị bịt lại bằng rọ mõm, rất ngoan, nom không khác gì một con chó ngao Tây Tạng khổng lồ phiên bản ngoan ngoãn nên rất được yêu thích."Đa phần võ giả trong Linh Nguyên Châu đều dùng Tông Sư làm tọa kỵ vì nó chạy rất nhanh, tương đương với tốc độ của võ giả cảnh giới Tiểu Chí Tôn nhưng sức chịu đựng lại tốt hơn".Linh Phỉ Phỉ giải thích: "Hơn hết Tông Sư còn có thể phối hợp với võ giả Tiểu Chí Tôn để tạo tổ hợp chiến đấu, uy lực không đùa được đâu”.