“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2542

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Được rồi.”Lâm Dương gật đầu, anh cũng không vội vã đi vào, chỉ nâng tay lên, cách không vung tay với người đàn ông tóc trắng kia.Cái quái gì thế này?”Đồng tử của người đàn ông tóc trắng trợn to lên mấy phần, chỉ thấy cánh †ay Lâm Dương thế mà phát ra âm thanh như kiếm.Leng keng.Ngay sau đó một đạo kiếm khí từ cánh tay anh bạo phát ra, sắc bén chém về phía người đàn ông tóc trắng,Người đàn ông tóc trắng kia vội vàng cầm kiểm của mình chắn ngang trước ngực, bộc phát toàn bộ sức lực để hóa giải một chiêu này.Thế nhưng một giây sau, râm một tiếng, kiếm khí kia mạnh mẽ đánh vào trên than hiếm của gã ta.Keng.Cả người lẫn kiếm của tên đàn ông tóc trắng đều bị đánh bay về sau, tay cầm kiếm cũng bị chém một vết đữ tợn, cả người bị đánh cho tơi tả… Ánh mắt Lâm Dương lộ ra ý định giết người, anh bước vê phía trước mấy bước, ý đồ giết chết người đàn ông tóc trắng này, nhưng người đàn ông kia không sợ đau, vội vàng bò ra, chạy đến lối ra.Chỉ một lát sau, người đã đến bậc thang, tiếp cận lối ra.Ánh mắt Lâm Dương nhìn thoáng qua gã ta, không đuổi theo mà chính là tiếp tục đi vào bên trong cấm địa.Người đàn ông tóc trắng kia tạm thời an toàn, nhưng trái tim lại vô cùng hoảng sợ.“Người kia đeo mặt nạ, mặc dù không nhìn thấy được rõ mặt, nhưng từ ánh mắt, giọng nói, dáng vẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, từ khi nào.Thì nhà họ Lâm xuất hiện một yêu nghiệt đáng sợ như thế?”Trong lòng người đàn ông tóc trắng vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không thể Tin được.“Là ngài Dạ Kiếm Thần?”“Ngài Dạ, sao ngài lại ở đây?”“Kẻ trộm đâu?”Người nhà họ Lâm vội vàng hỏi.“Cậu ta đã xâm nhập vào sâu trong cấm địa, nhanh chóng truy kích.” Người đàn ông tóc trắng lớn tiếng quát.“Cái gì? Người đó đã xông vào ư?”“Nhưng cánh cửa kiaLàm sao kẻ đó có thể mở được?”Mọi người không thể tưởng tượng nổi.“Tên trộm này là người nhà họ Lâm, một yêu nghiệt kinh khủng của nhà họ Lâm!”Người đàn ông đó quát to.Nghe thấy lời người đàn ông tóc trắng kia nói, tất cả người nhà họ Lâm đều cảm thấy không thể tin nổi.“Là người nhà họ Lâm chúng ta xâm nhập vào bên trong cấm địa ư? Chuyện này..Sao có thể như thế được chứ?”“Người nhà họ Lâm nào mà lại to gan lớn mật như thế chứ?”“Nếu là người của nhà họ Lâm thì nên biết, tự ý xông vào bên trong cấm địa sẽ có hậu quả như thế nào mới đúng, bọn họ không sợ hậu quả ư?” Người nào cũng không tinCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Được rồi.”

Lâm Dương gật đầu, anh cũng không vội vã đi vào, chỉ nâng tay lên, cách không vung tay với người đàn ông tóc trắng kia.

Cái quái gì thế này?”

Đồng tử của người đàn ông tóc trắng trợn to lên mấy phần, chỉ thấy cánh †ay Lâm Dương thế mà phát ra âm thanh như kiếm.

Leng keng.

Ngay sau đó một đạo kiếm khí từ cánh tay anh bạo phát ra, sắc bén chém về phía người đàn ông tóc trắng,

Người đàn ông tóc trắng kia vội vàng cầm kiểm của mình chắn ngang trước ngực, bộc phát toàn bộ sức lực để hóa giải một chiêu này.

Thế nhưng một giây sau, râm một tiếng, kiếm khí kia mạnh mẽ đánh vào trên than hiếm của gã ta.

Keng.

Cả người lẫn kiếm của tên đàn ông tóc trắng đều bị đánh bay về sau, tay cầm kiếm cũng bị chém một vết đữ tợn, cả người bị đánh cho tơi tả… Ánh mắt Lâm Dương lộ ra ý định giết người, anh bước vê phía trước mấy bước, ý đồ giết chết người đàn ông tóc trắng này, nhưng người đàn ông kia không sợ đau, vội vàng bò ra, chạy đến lối ra.

Chỉ một lát sau, người đã đến bậc thang, tiếp cận lối ra.

Ánh mắt Lâm Dương nhìn thoáng qua gã ta, không đuổi theo mà chính là tiếp tục đi vào bên trong cấm địa.

Người đàn ông tóc trắng kia tạm thời an toàn, nhưng trái tim lại vô cùng hoảng sợ.

“Người kia đeo mặt nạ, mặc dù không nhìn thấy được rõ mặt, nhưng từ ánh mắt, giọng nói, dáng vẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, từ khi nào.

Thì nhà họ Lâm xuất hiện một yêu nghiệt đáng sợ như thế?”

Trong lòng người đàn ông tóc trắng vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không thể Tin được.

“Là ngài Dạ Kiếm Thần?”

“Ngài Dạ, sao ngài lại ở đây?”

“Kẻ trộm đâu?”

Người nhà họ Lâm vội vàng hỏi.

“Cậu ta đã xâm nhập vào sâu trong cấm địa, nhanh chóng truy kích.” Người đàn ông tóc trắng lớn tiếng quát.

“Cái gì? Người đó đã xông vào ư?”

“Nhưng cánh cửa kia

Làm sao kẻ đó có thể mở được?”

Mọi người không thể tưởng tượng nổi.

“Tên trộm này là người nhà họ Lâm, một yêu nghiệt kinh khủng của nhà họ Lâm!”

Người đàn ông đó quát to.

Nghe thấy lời người đàn ông tóc trắng kia nói, tất cả người nhà họ Lâm đều cảm thấy không thể tin nổi.

“Là người nhà họ Lâm chúng ta xâm nhập vào bên trong cấm địa ư? Chuyện này..

Sao có thể như thế được chứ?”

“Người nhà họ Lâm nào mà lại to gan lớn mật như thế chứ?”

“Nếu là người của nhà họ Lâm thì nên biết, tự ý xông vào bên trong cấm địa sẽ có hậu quả như thế nào mới đúng, bọn họ không sợ hậu quả ư?” Người nào cũng không tin

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Được rồi.”Lâm Dương gật đầu, anh cũng không vội vã đi vào, chỉ nâng tay lên, cách không vung tay với người đàn ông tóc trắng kia.Cái quái gì thế này?”Đồng tử của người đàn ông tóc trắng trợn to lên mấy phần, chỉ thấy cánh †ay Lâm Dương thế mà phát ra âm thanh như kiếm.Leng keng.Ngay sau đó một đạo kiếm khí từ cánh tay anh bạo phát ra, sắc bén chém về phía người đàn ông tóc trắng,Người đàn ông tóc trắng kia vội vàng cầm kiểm của mình chắn ngang trước ngực, bộc phát toàn bộ sức lực để hóa giải một chiêu này.Thế nhưng một giây sau, râm một tiếng, kiếm khí kia mạnh mẽ đánh vào trên than hiếm của gã ta.Keng.Cả người lẫn kiếm của tên đàn ông tóc trắng đều bị đánh bay về sau, tay cầm kiếm cũng bị chém một vết đữ tợn, cả người bị đánh cho tơi tả… Ánh mắt Lâm Dương lộ ra ý định giết người, anh bước vê phía trước mấy bước, ý đồ giết chết người đàn ông tóc trắng này, nhưng người đàn ông kia không sợ đau, vội vàng bò ra, chạy đến lối ra.Chỉ một lát sau, người đã đến bậc thang, tiếp cận lối ra.Ánh mắt Lâm Dương nhìn thoáng qua gã ta, không đuổi theo mà chính là tiếp tục đi vào bên trong cấm địa.Người đàn ông tóc trắng kia tạm thời an toàn, nhưng trái tim lại vô cùng hoảng sợ.“Người kia đeo mặt nạ, mặc dù không nhìn thấy được rõ mặt, nhưng từ ánh mắt, giọng nói, dáng vẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi, từ khi nào.Thì nhà họ Lâm xuất hiện một yêu nghiệt đáng sợ như thế?”Trong lòng người đàn ông tóc trắng vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không thể Tin được.“Là ngài Dạ Kiếm Thần?”“Ngài Dạ, sao ngài lại ở đây?”“Kẻ trộm đâu?”Người nhà họ Lâm vội vàng hỏi.“Cậu ta đã xâm nhập vào sâu trong cấm địa, nhanh chóng truy kích.” Người đàn ông tóc trắng lớn tiếng quát.“Cái gì? Người đó đã xông vào ư?”“Nhưng cánh cửa kiaLàm sao kẻ đó có thể mở được?”Mọi người không thể tưởng tượng nổi.“Tên trộm này là người nhà họ Lâm, một yêu nghiệt kinh khủng của nhà họ Lâm!”Người đàn ông đó quát to.Nghe thấy lời người đàn ông tóc trắng kia nói, tất cả người nhà họ Lâm đều cảm thấy không thể tin nổi.“Là người nhà họ Lâm chúng ta xâm nhập vào bên trong cấm địa ư? Chuyện này..Sao có thể như thế được chứ?”“Người nhà họ Lâm nào mà lại to gan lớn mật như thế chứ?”“Nếu là người của nhà họ Lâm thì nên biết, tự ý xông vào bên trong cấm địa sẽ có hậu quả như thế nào mới đúng, bọn họ không sợ hậu quả ư?” Người nào cũng không tinCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2542