“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2543
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Sao nào? Các người cảm thấy tôi đang lừa các người hả? Hừ, mặc dù các người không tin tôi, nhưng dù sao cánh cửa này, các người cũng nên †in tưởng chứ?”Sắc mặt của người đàn ông tóc trắng lạnh lẽo, ánh mắt gã ta lộ ra giận dữ.“Không, không, không, ngài Dạ Kiếm Thần, không phải chúng tôi đang nghỉ ngờ ngài đâu, mong ngài đừng hiểu lâm, chỉ là chuyện này quá không thể tưởng tượng được.”Một người quản sự hít một hơi thật sâu rồi nói“Bây giờ không phải là lúc nói đến chuyện này, cấm địa thất thủ, cả ông và tôi ai cũng không tránh được trách nhiệm, đến khi đó gia chủ trách ôi, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm”Người đàn ông tóc trắng kia quát.Tất cả mọi người đều run lên.“Ngài Dạ Kiếm Thần, ngài nói bây giờ chúng ta nên làm như thế nào đây? Tất cả chúng tôi đều nghe theo ngài”Vị quản sự kia vội vàng nói.“Lập tức phái người phong tỏa toàn bộ lôi vào cấm địa, những người còn lại lập tức theo tôi cùng đi vào sâu bên trong cấm địa, bất lấy người kia” “Vâng!”“Rõ”“Mặt khác, nhanh chóng mời gia chủ, gọi tất cả tộc trưởng, cường giả đến đây, nếu không sẽ rất khó bắt được người kia.”“Vâng!”Mọi người bắt đầu hành động.Cửa chính nhanh chóng được bố trí phòng ngự đâu vào đấy, nhưng. người đàn ông tóc trắng kia cũng không vội vã xông vào.Gã ta đã đánh qua với Lâm Dương, thậm chí còn biết thực lực của Lâm Dương rất đáng sợ, gã ta hiểu người này tuyệt đối không phải là người mà mình có thể đối phó, cho dù có những người nhà họ Lâm này giúp đỡ thì gã ta cũng khó có thể chiếm được lợi thế.Vì thế gã ta cần phải chờ, chờ cao thủ của nhà họ Lâm đến, cùng nhau xông vào tiến hành vây quétCấm địa xảy ra chuyện, đây không phải là việc nhỏ, cường giả của nhà họ Lâm nhanh chóng tụ tập ở chỗ lối vào cấm địa.“Dạ Kiếm Thần, đã xảy ra chuyện gì thế?” Một người đàn ông mặc áo đạo bào đỏ, mái tóc dài rủ xuống, trên người mang theo hơi thở bất phàm dẫn theo người nhà họ Lâm đi đến nơi này. Dạ Kiếm Thần giật mình, vội vàng cúi người nói.“Thưa ngài, sao ngài lại đến đây thế?”“Ngay cả cậu cũng đã bị kinh động, sao tôi có thể không đến đây chứ?” Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia cười nói.ồi, chúng ta vẫn nên nói đến việc chính thì hơn, người đâu rồi?” “Ở bên trong”“Ở bên trong ư? Nói đúng ra là còn chưa có chạy thoát, đúng không?” ‘Đúng thế”“Làm sao kẻ đó có thể mở được cánh cửa kia?”“Cậu ta là người của nhà họ Lâm”Người đàn ông tóc trắng trầm giọng nói“Người nhà họ Lâm?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Sao nào? Các người cảm thấy tôi đang lừa các người hả? Hừ, mặc dù các người không tin tôi, nhưng dù sao cánh cửa này, các người cũng nên †in tưởng chứ?”
Sắc mặt của người đàn ông tóc trắng lạnh lẽo, ánh mắt gã ta lộ ra giận dữ.
“Không, không, không, ngài Dạ Kiếm Thần, không phải chúng tôi đang nghỉ ngờ ngài đâu, mong ngài đừng hiểu lâm, chỉ là chuyện này quá không thể tưởng tượng được.”
Một người quản sự hít một hơi thật sâu rồi nói
“Bây giờ không phải là lúc nói đến chuyện này, cấm địa thất thủ, cả ông và tôi ai cũng không tránh được trách nhiệm, đến khi đó gia chủ trách ôi, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm”
Người đàn ông tóc trắng kia quát.
Tất cả mọi người đều run lên.
“Ngài Dạ Kiếm Thần, ngài nói bây giờ chúng ta nên làm như thế nào đây? Tất cả chúng tôi đều nghe theo ngài”
Vị quản sự kia vội vàng nói.
“Lập tức phái người phong tỏa toàn bộ lôi vào cấm địa, những người còn lại lập tức theo tôi cùng đi vào sâu bên trong cấm địa, bất lấy người kia” “Vâng!”
“Rõ”
“Mặt khác, nhanh chóng mời gia chủ, gọi tất cả tộc trưởng, cường giả đến đây, nếu không sẽ rất khó bắt được người kia.”
“Vâng!”
Mọi người bắt đầu hành động.
Cửa chính nhanh chóng được bố trí phòng ngự đâu vào đấy, nhưng. người đàn ông tóc trắng kia cũng không vội vã xông vào.
Gã ta đã đánh qua với Lâm Dương, thậm chí còn biết thực lực của Lâm Dương rất đáng sợ, gã ta hiểu người này tuyệt đối không phải là người mà mình có thể đối phó, cho dù có những người nhà họ Lâm này giúp đỡ thì gã ta cũng khó có thể chiếm được lợi thế.
Vì thế gã ta cần phải chờ, chờ cao thủ của nhà họ Lâm đến, cùng nhau xông vào tiến hành vây quét
Cấm địa xảy ra chuyện, đây không phải là việc nhỏ, cường giả của nhà họ Lâm nhanh chóng tụ tập ở chỗ lối vào cấm địa.
“Dạ Kiếm Thần, đã xảy ra chuyện gì thế?” Một người đàn ông mặc áo đạo bào đỏ, mái tóc dài rủ xuống, trên người mang theo hơi thở bất phàm dẫn theo người nhà họ Lâm đi đến nơi này. Dạ Kiếm Thần giật mình, vội vàng cúi người nói.
“Thưa ngài, sao ngài lại đến đây thế?”
“Ngay cả cậu cũng đã bị kinh động, sao tôi có thể không đến đây chứ?” Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia cười nói.
ồi, chúng ta vẫn nên nói đến việc chính thì hơn, người đâu rồi?” “Ở bên trong”
“Ở bên trong ư? Nói đúng ra là còn chưa có chạy thoát, đúng không?” ‘Đúng thế”
“Làm sao kẻ đó có thể mở được cánh cửa kia?”
“Cậu ta là người của nhà họ Lâm”
Người đàn ông tóc trắng trầm giọng nói
“Người nhà họ Lâm?”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Sao nào? Các người cảm thấy tôi đang lừa các người hả? Hừ, mặc dù các người không tin tôi, nhưng dù sao cánh cửa này, các người cũng nên †in tưởng chứ?”Sắc mặt của người đàn ông tóc trắng lạnh lẽo, ánh mắt gã ta lộ ra giận dữ.“Không, không, không, ngài Dạ Kiếm Thần, không phải chúng tôi đang nghỉ ngờ ngài đâu, mong ngài đừng hiểu lâm, chỉ là chuyện này quá không thể tưởng tượng được.”Một người quản sự hít một hơi thật sâu rồi nói“Bây giờ không phải là lúc nói đến chuyện này, cấm địa thất thủ, cả ông và tôi ai cũng không tránh được trách nhiệm, đến khi đó gia chủ trách ôi, ai cũng không gánh nổi trách nhiệm”Người đàn ông tóc trắng kia quát.Tất cả mọi người đều run lên.“Ngài Dạ Kiếm Thần, ngài nói bây giờ chúng ta nên làm như thế nào đây? Tất cả chúng tôi đều nghe theo ngài”Vị quản sự kia vội vàng nói.“Lập tức phái người phong tỏa toàn bộ lôi vào cấm địa, những người còn lại lập tức theo tôi cùng đi vào sâu bên trong cấm địa, bất lấy người kia” “Vâng!”“Rõ”“Mặt khác, nhanh chóng mời gia chủ, gọi tất cả tộc trưởng, cường giả đến đây, nếu không sẽ rất khó bắt được người kia.”“Vâng!”Mọi người bắt đầu hành động.Cửa chính nhanh chóng được bố trí phòng ngự đâu vào đấy, nhưng. người đàn ông tóc trắng kia cũng không vội vã xông vào.Gã ta đã đánh qua với Lâm Dương, thậm chí còn biết thực lực của Lâm Dương rất đáng sợ, gã ta hiểu người này tuyệt đối không phải là người mà mình có thể đối phó, cho dù có những người nhà họ Lâm này giúp đỡ thì gã ta cũng khó có thể chiếm được lợi thế.Vì thế gã ta cần phải chờ, chờ cao thủ của nhà họ Lâm đến, cùng nhau xông vào tiến hành vây quétCấm địa xảy ra chuyện, đây không phải là việc nhỏ, cường giả của nhà họ Lâm nhanh chóng tụ tập ở chỗ lối vào cấm địa.“Dạ Kiếm Thần, đã xảy ra chuyện gì thế?” Một người đàn ông mặc áo đạo bào đỏ, mái tóc dài rủ xuống, trên người mang theo hơi thở bất phàm dẫn theo người nhà họ Lâm đi đến nơi này. Dạ Kiếm Thần giật mình, vội vàng cúi người nói.“Thưa ngài, sao ngài lại đến đây thế?”“Ngay cả cậu cũng đã bị kinh động, sao tôi có thể không đến đây chứ?” Người đàn ông mặc áo đạo bào màu đỏ kia cười nói.ồi, chúng ta vẫn nên nói đến việc chính thì hơn, người đâu rồi?” “Ở bên trong”“Ở bên trong ư? Nói đúng ra là còn chưa có chạy thoát, đúng không?” ‘Đúng thế”“Làm sao kẻ đó có thể mở được cánh cửa kia?”“Cậu ta là người của nhà họ Lâm”Người đàn ông tóc trắng trầm giọng nói“Người nhà họ Lâm?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên