“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5752: “Đội trưởng Linh Hoán!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vâng!”Đội trưởng Linh Hoán lập tức đứng dậy, căn dặn người dưới.Không lâu sau, trong thành xuất hiện một đoàn xe ngựa.Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: “Các vị theo ta vào thành đi!”Xe ngựa lần lượt tiến vào trong thành, ở cửa thành nhìn thấy ký hiệu nhà họ Linh, không ai dám chặn lại.Vào trong thành, mặc dù hoàng hôn đã buông xuống, nhưng hai bên đường phố lại là lúc sầm uất náo nhiệt, người qua lại, còn có không ít nguyên thú, vô cùng náo nhiệt.Đi hết một đường trong thành, cuối cùng xe ngựa dừng trước một tòa phủ đệ.Cổng phủ đệ có ba cánh, có mười mấy hộ vệ mặc giáp mềm đứng trước cổng, thân hình thẳng tắp.Mọi người vào thẳng trong phủ đệ mới xuống xe ngựa.Linh Phỉ Phỉ nhìn đến mấy người Tần Ninh, lại nói: “Các vị theo ta”.Quay lại nhìn đến Linh Hoán, Linh Phỉ Phỉ nói tiếp: “Đội trưởng Linh Hoán, sắp xếp chỗ ở cho họ”.“Vâng”.Lúc này, mấy người nhìn trang trí trong phủ đệ, khắp nơi đều lộ ra vẻ xa hoa và trang nghiêm.Ngang qua tiền viện còn có tiền sảnh, nhìn thoáng qua phủ đệ vô cùng rộng lớn nguy nga lộng lẫy.Nhà họ Linh là một trong hai đại gia tộc đứng đầu quận Linh Tiên, phủ đệ đương nhiên là có máu mặt.Lúc này, sau cánh cửa thứ ba hiện ra một toà đại sảnh.“Phỉ Phỉ!”Lúc này một tiếng gọi vang lên.Một thanh niên trông có vẻ lo lắng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ gọi.“Đại ca!”Nhìn thấy thanh niên đó, Linh Phỉ Phỉ cũng gật đầu.“Muội không sao, thật tốt quá, mau cùng ta đi vào, cha nhận được tin đợi đã lâu”.“Ừm”.Mấy người đi thẳng vào trong đại sảnh.Lúc này, trong đại sảnh đã tụ họp mười mấy người.Bên cạnh chỗ ngồi đầu, một người đàn ông trung niên thân hình gầy gò vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui.“Cha! Muội muội trở về rồi”.

“Vâng!”

Đội trưởng Linh Hoán lập tức đứng dậy, căn dặn người dưới.

Không lâu sau, trong thành xuất hiện một đoàn xe ngựa.

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: “Các vị theo ta vào thành đi!”

Xe ngựa lần lượt tiến vào trong thành, ở cửa thành nhìn thấy ký hiệu nhà họ Linh, không ai dám chặn lại.

Vào trong thành, mặc dù hoàng hôn đã buông xuống, nhưng hai bên đường phố lại là lúc sầm uất náo nhiệt, người qua lại, còn có không ít nguyên thú, vô cùng náo nhiệt.

Đi hết một đường trong thành, cuối cùng xe ngựa dừng trước một tòa phủ đệ.

Cổng phủ đệ có ba cánh, có mười mấy hộ vệ mặc giáp mềm đứng trước cổng, thân hình thẳng tắp.

Mọi người vào thẳng trong phủ đệ mới xuống xe ngựa.

Linh Phỉ Phỉ nhìn đến mấy người Tần Ninh, lại nói: “Các vị theo ta”.

Quay lại nhìn đến Linh Hoán, Linh Phỉ Phỉ nói tiếp: “Đội trưởng Linh Hoán, sắp xếp chỗ ở cho họ”.

“Vâng”.

Lúc này, mấy người nhìn trang trí trong phủ đệ, khắp nơi đều lộ ra vẻ xa hoa và trang nghiêm.

Ngang qua tiền viện còn có tiền sảnh, nhìn thoáng qua phủ đệ vô cùng rộng lớn nguy nga lộng lẫy.

Nhà họ Linh là một trong hai đại gia tộc đứng đầu quận Linh Tiên, phủ đệ đương nhiên là có máu mặt.

Lúc này, sau cánh cửa thứ ba hiện ra một toà đại sảnh.

“Phỉ Phỉ!”

Lúc này một tiếng gọi vang lên.

Một thanh niên trông có vẻ lo lắng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ gọi.

“Đại ca!”

Nhìn thấy thanh niên đó, Linh Phỉ Phỉ cũng gật đầu.

“Muội không sao, thật tốt quá, mau cùng ta đi vào, cha nhận được tin đợi đã lâu”.

“Ừm”.

Mấy người đi thẳng vào trong đại sảnh.

Lúc này, trong đại sảnh đã tụ họp mười mấy người.

Bên cạnh chỗ ngồi đầu, một người đàn ông trung niên thân hình gầy gò vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui.

“Cha! Muội muội trở về rồi”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vâng!”Đội trưởng Linh Hoán lập tức đứng dậy, căn dặn người dưới.Không lâu sau, trong thành xuất hiện một đoàn xe ngựa.Linh Phỉ Phỉ nhìn đến Tần Ninh, khẽ mỉm cười nói: “Các vị theo ta vào thành đi!”Xe ngựa lần lượt tiến vào trong thành, ở cửa thành nhìn thấy ký hiệu nhà họ Linh, không ai dám chặn lại.Vào trong thành, mặc dù hoàng hôn đã buông xuống, nhưng hai bên đường phố lại là lúc sầm uất náo nhiệt, người qua lại, còn có không ít nguyên thú, vô cùng náo nhiệt.Đi hết một đường trong thành, cuối cùng xe ngựa dừng trước một tòa phủ đệ.Cổng phủ đệ có ba cánh, có mười mấy hộ vệ mặc giáp mềm đứng trước cổng, thân hình thẳng tắp.Mọi người vào thẳng trong phủ đệ mới xuống xe ngựa.Linh Phỉ Phỉ nhìn đến mấy người Tần Ninh, lại nói: “Các vị theo ta”.Quay lại nhìn đến Linh Hoán, Linh Phỉ Phỉ nói tiếp: “Đội trưởng Linh Hoán, sắp xếp chỗ ở cho họ”.“Vâng”.Lúc này, mấy người nhìn trang trí trong phủ đệ, khắp nơi đều lộ ra vẻ xa hoa và trang nghiêm.Ngang qua tiền viện còn có tiền sảnh, nhìn thoáng qua phủ đệ vô cùng rộng lớn nguy nga lộng lẫy.Nhà họ Linh là một trong hai đại gia tộc đứng đầu quận Linh Tiên, phủ đệ đương nhiên là có máu mặt.Lúc này, sau cánh cửa thứ ba hiện ra một toà đại sảnh.“Phỉ Phỉ!”Lúc này một tiếng gọi vang lên.Một thanh niên trông có vẻ lo lắng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ gọi.“Đại ca!”Nhìn thấy thanh niên đó, Linh Phỉ Phỉ cũng gật đầu.“Muội không sao, thật tốt quá, mau cùng ta đi vào, cha nhận được tin đợi đã lâu”.“Ừm”.Mấy người đi thẳng vào trong đại sảnh.Lúc này, trong đại sảnh đã tụ họp mười mấy người.Bên cạnh chỗ ngồi đầu, một người đàn ông trung niên thân hình gầy gò vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui.“Cha! Muội muội trở về rồi”.

Chương 5752: “Đội trưởng Linh Hoán!”