“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2583

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Vậy được rồi, cô Nhã Nam, tốt nhất là cô đừng nên nuốt lời, nếu không tôi sẽ vô cùng thất vọng, nếu tôi thất vọng rồi, chắc chắn sẽ làm ra một số chuyện quá khích, nếu mọi chuyện nháo tới mức ấy, vậy thì không hay rồi” Bành Hạo Nhiên nhỏ giọng cười nói.Vừa nghe thấy những lời này, toàn thân Lâm Nhã Nam run lên, nhưng vẫn nở nụ cười, liên tục gật đầu: “Yên tâm đi”“Được, cô Nhã Nam, cô cứ làm gì tùy ý đi!”Bành Hạo Nhiên mỉm cười lùi sang một bên.Trong mắt Lâm Nhã Nam lóe lên vẻ dữ tợn, trực tiếp sải bước đi vê phía Lâm Dương.“Chuyện này không thể trách tôi được! Lâm Dương!” Lâm Nhã Nam lạnh lùng nói: “Tôi đã cho anh cơ hội rồi! Là anh không quý trọng!” “Tôi cũng cho cô cơ hội rồi” Lâm Dương khàn giọng nói.“Ha ha, đã là lúc này rôi anh còn cứng miệng? Được thôi, lát nữa tôi muốn nhìn xem, anh còn bản lĩnh gì mà mạnh miệng Sau khi nói xong, Lâm Nhã Nam đi thẳng đến trước mộtbàn, cầm lấy dao nĩa bằng bạc trên bàn, lạnh nhạt nói: “Bắt anh ta ấn lên trên đất! Xem tôi cắt hết mười ngón †ay của anh ta xuống!”“Dạ, cô chủ!”Mấy tên tay sai ở bên cạnh nhao nhao tiến lên.Lâm Nhã Nam cũng không do dự, câm dao muốn cắt. Tân khách ở bốn phía sôi trào.Đám đàn ông tràn ngập hưng phấn, nhìn một màn kích thích này.Đám phụ nữ thì sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh đẫm máu này.Hà Vương Vũ sợ tới mức toàn thân run rẩy, tay tìm di động đều đã run rẩy.Nhưng mà ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói đột nhiên truyên từ ngoài cửa vào.“Anh Nghĩa đến!”Giọng nói này vừa truyền ra, toàn thân Bành Hạo Nhiên run lên, sau đó vội vàng la lên: “Cô Nhã Nam, dừng tay!” “Hửm?”Tay đang giơ dao của Lâm Nhã Nam dừng lại, kinh ngạc nhìn anh ta.“Nhanh tản ra, đều tản ra đi! Cô Nhã Nam, lát nữa hãy ra †ay, anh Nghĩa đã đến đây, anh ấy là khách quý của tôi, nếu để anh ấy nhìn thấy một màn đẫm máu như vậy, e rằng sẽ có ảnh hưởng lớn, cô nhịn một lát, đợi tôi mời anh Nghĩa vào trong phòng VIP, cô lại xử lý người này!” Bành Hạo Nhiên vội vàng la lên.“Chuyện này…Được rồi!”Lâm Nhã Nam không cam lòng, chỉ có thể đồng ý.Đám cậu chủ cô chủ ở xung quanh đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt, vô cùng hoang mang.“Anh Nghĩa? Là anh Nghĩa nào thế?”“Không phải là anh Nghĩa Trịnh Tuấn Nghĩa đấy chứ?” “Gái gì? Anh Trịnh Tuấn Nghĩa? Chuyện này…Làm sao có thể? Sao anh Trịnh Tuấn Nghĩa có thể tới sơn trang Thạch Thành? Không phải là anh ấy nên ở Yến Kinh sao?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Vậy được rồi, cô Nhã Nam, tốt nhất là cô đừng nên nuốt lời, nếu không tôi sẽ vô cùng thất vọng, nếu tôi thất vọng rồi, chắc chắn sẽ làm ra một số chuyện quá khích, nếu mọi chuyện nháo tới mức ấy, vậy thì không hay rồi” Bành Hạo Nhiên nhỏ giọng cười nói.

Vừa nghe thấy những lời này, toàn thân Lâm Nhã Nam run lên, nhưng vẫn nở nụ cười, liên tục gật đầu: “Yên tâm đi”

“Được, cô Nhã Nam, cô cứ làm gì tùy ý đi!”

Bành Hạo Nhiên mỉm cười lùi sang một bên.

Trong mắt Lâm Nhã Nam lóe lên vẻ dữ tợn, trực tiếp sải bước đi vê phía Lâm Dương.

“Chuyện này không thể trách tôi được! Lâm Dương!” Lâm Nhã Nam lạnh lùng nói: “Tôi đã cho anh cơ hội rồi! Là anh không quý trọng!” “Tôi cũng cho cô cơ hội rồi” Lâm Dương khàn giọng nói.

“Ha ha, đã là lúc này rôi anh còn cứng miệng? Được thôi, lát nữa tôi muốn nhìn xem, anh còn bản lĩnh gì mà mạnh miệng Sau khi nói xong, Lâm Nhã Nam đi thẳng đến trước một

bàn, cầm lấy dao nĩa bằng bạc trên bàn, lạnh nhạt nói: “Bắt anh ta ấn lên trên đất! Xem tôi cắt hết mười ngón †ay của anh ta xuống!”

“Dạ, cô chủ!”

Mấy tên tay sai ở bên cạnh nhao nhao tiến lên.

Lâm Nhã Nam cũng không do dự, câm dao muốn cắt. Tân khách ở bốn phía sôi trào.

Đám đàn ông tràn ngập hưng phấn, nhìn một màn kích thích này.

Đám phụ nữ thì sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh đẫm máu này.

Hà Vương Vũ sợ tới mức toàn thân run rẩy, tay tìm di động đều đã run rẩy.

Nhưng mà ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói đột nhiên truyên từ ngoài cửa vào.

“Anh Nghĩa đến!”

Giọng nói này vừa truyền ra, toàn thân Bành Hạo Nhiên run lên, sau đó vội vàng la lên: “Cô Nhã Nam, dừng tay!” “Hửm?”

Tay đang giơ dao của Lâm Nhã Nam dừng lại, kinh ngạc nhìn anh ta.

“Nhanh tản ra, đều tản ra đi! Cô Nhã Nam, lát nữa hãy ra †ay, anh Nghĩa đã đến đây, anh ấy là khách quý của tôi, nếu để anh ấy nhìn thấy một màn đẫm máu như vậy, e rằng sẽ có ảnh hưởng lớn, cô nhịn một lát, đợi tôi mời anh Nghĩa vào trong phòng VIP, cô lại xử lý người này!” Bành Hạo Nhiên vội vàng la lên.

“Chuyện này…

Được rồi!”

Lâm Nhã Nam không cam lòng, chỉ có thể đồng ý.

Đám cậu chủ cô chủ ở xung quanh đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt, vô cùng hoang mang.

“Anh Nghĩa? Là anh Nghĩa nào thế?”

“Không phải là anh Nghĩa Trịnh Tuấn Nghĩa đấy chứ?” “Gái gì? Anh Trịnh Tuấn Nghĩa? Chuyện này…

Làm sao có thể? Sao anh Trịnh Tuấn Nghĩa có thể tới sơn trang Thạch Thành? Không phải là anh ấy nên ở Yến Kinh sao?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Vậy được rồi, cô Nhã Nam, tốt nhất là cô đừng nên nuốt lời, nếu không tôi sẽ vô cùng thất vọng, nếu tôi thất vọng rồi, chắc chắn sẽ làm ra một số chuyện quá khích, nếu mọi chuyện nháo tới mức ấy, vậy thì không hay rồi” Bành Hạo Nhiên nhỏ giọng cười nói.Vừa nghe thấy những lời này, toàn thân Lâm Nhã Nam run lên, nhưng vẫn nở nụ cười, liên tục gật đầu: “Yên tâm đi”“Được, cô Nhã Nam, cô cứ làm gì tùy ý đi!”Bành Hạo Nhiên mỉm cười lùi sang một bên.Trong mắt Lâm Nhã Nam lóe lên vẻ dữ tợn, trực tiếp sải bước đi vê phía Lâm Dương.“Chuyện này không thể trách tôi được! Lâm Dương!” Lâm Nhã Nam lạnh lùng nói: “Tôi đã cho anh cơ hội rồi! Là anh không quý trọng!” “Tôi cũng cho cô cơ hội rồi” Lâm Dương khàn giọng nói.“Ha ha, đã là lúc này rôi anh còn cứng miệng? Được thôi, lát nữa tôi muốn nhìn xem, anh còn bản lĩnh gì mà mạnh miệng Sau khi nói xong, Lâm Nhã Nam đi thẳng đến trước mộtbàn, cầm lấy dao nĩa bằng bạc trên bàn, lạnh nhạt nói: “Bắt anh ta ấn lên trên đất! Xem tôi cắt hết mười ngón †ay của anh ta xuống!”“Dạ, cô chủ!”Mấy tên tay sai ở bên cạnh nhao nhao tiến lên.Lâm Nhã Nam cũng không do dự, câm dao muốn cắt. Tân khách ở bốn phía sôi trào.Đám đàn ông tràn ngập hưng phấn, nhìn một màn kích thích này.Đám phụ nữ thì sợ tới mức vội vàng nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh đẫm máu này.Hà Vương Vũ sợ tới mức toàn thân run rẩy, tay tìm di động đều đã run rẩy.Nhưng mà ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói đột nhiên truyên từ ngoài cửa vào.“Anh Nghĩa đến!”Giọng nói này vừa truyền ra, toàn thân Bành Hạo Nhiên run lên, sau đó vội vàng la lên: “Cô Nhã Nam, dừng tay!” “Hửm?”Tay đang giơ dao của Lâm Nhã Nam dừng lại, kinh ngạc nhìn anh ta.“Nhanh tản ra, đều tản ra đi! Cô Nhã Nam, lát nữa hãy ra †ay, anh Nghĩa đã đến đây, anh ấy là khách quý của tôi, nếu để anh ấy nhìn thấy một màn đẫm máu như vậy, e rằng sẽ có ảnh hưởng lớn, cô nhịn một lát, đợi tôi mời anh Nghĩa vào trong phòng VIP, cô lại xử lý người này!” Bành Hạo Nhiên vội vàng la lên.“Chuyện này…Được rồi!”Lâm Nhã Nam không cam lòng, chỉ có thể đồng ý.Đám cậu chủ cô chủ ở xung quanh đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt, vô cùng hoang mang.“Anh Nghĩa? Là anh Nghĩa nào thế?”“Không phải là anh Nghĩa Trịnh Tuấn Nghĩa đấy chứ?” “Gái gì? Anh Trịnh Tuấn Nghĩa? Chuyện này…Làm sao có thể? Sao anh Trịnh Tuấn Nghĩa có thể tới sơn trang Thạch Thành? Không phải là anh ấy nên ở Yến Kinh sao?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2583