“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2584
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chắc chắn không phải là anh ấy!”Mọi người líu lưỡi, âm thâm bàn tán.Khi Trịnh Tuấn Nghĩa bước nhanh vào trong sảnh bữa tiệc, cả sảnh bữa tiệc lập tức bùng nổ.“Thật sự là anh Trịnh Tuấn Nghĩa!”“Trời ạ, quá khó tin rồi!”“Anh Nhiên ngay cả anh Trịnh Tuấn Nghĩa cũng có thể mời tới được…Mặt mũi quá lớn rồi!”“Năng lực của anh Nhiên đúng là khổng lồ”Mọi người kinh ngạc kêu lên, cả đám cho rằng mình nhìn nhầm rồi.Bành Hạo Nhiên cười ha ha, sải bước đi tới đón.“Anh Nghĩa! Anh đến rồi, tôi còn đang đợi anh đấy! Ha ha ha ha..”“Anh Nhiên, tôi tới muộn rồi, thật xin lỗi thật xin lỗi!” Trịnh Tuấn Nghĩa vừa chắp tay vừa cười nói.Bỗng nhiên động tác của Trịnh Tuấn Nghĩa cứng đờ, tươi cười trên mặt biến mất, giống như nhìn thấy gì đó, thất thần tại chỗ, sau đó anh ta đi qua Bành Hạo Nhiên, coi như không thấy anh ta chạy tới trước mặt Lâm Dương… “Hả?”Mọi người kinh ngạc.Trịnh Tuấn Nghĩa làm sao vậy? Vẻ mặt Bành Hạo Nhiên cũng kinh ngạc, vội vàng quay đầu.Thì thấy Trịnh Tuấn Nghĩa đang đánh giá cẩn thận bộ quần áo trên người Lâm Dương…“Vương tử bóng đêm? Đây là…Vương tử bóng đêm sao?”Trịnh Tuấn Nghĩa há to miệng, bộ dạng khó mà tin được nói.“Anh Nghĩa, chỉ là bộ vương tử bóng đêm nhái mà thôi, có gì phải ngạc nhiên chứ?”Lâm Nhã Nam nhíu mày, không nhịn được mở miệng nói.“Nhái sao? Ai bảo với cô đây là bộ nhái? Đây là hàng thật, là hàng thật chỉ có duy nhất một bộ!”Trịnh Tuấn Nghĩa ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lâm Nhã Nam với vẻ chán ghét.“Cái gì? Hàng thật sao?”Các tân khách đều trợn tròn mắt.“Không có khả năng, tôi chưa từng nghe nói trong tỉnh có ai mua vương tử bóng đêm cả! Anh Nghĩa, không phải là anh lầm rồi đấy chứ?”Bành Hạo Nhiên vội hỏi.“Sẽ không lầm được, trong tỉnh có người mua vương tử bóng đêm! Anh chưa từng nghe nói tới, chỉ có thể nói tin †ức của anh không linh thông!”“Vậy…Là ai mua?”Bành Hạo Nhiên cẩn thận hỏi.“Giang Thành, chủ tịch Lâm của Dương Hoal”Trịnh Tuấn Nghĩa nghiêm túc nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Dương hỏi: “Anh này, anh là ai? Vì sao vương tử bóng đêm mà chủ tịch Lâm mua, lại mặc trên người anh?”“Nguyên nhân rất đơn giản”Lâm Dương bình tĩnh nhìn Trịnh Tuấn Nghĩa: “Bởi vì tôi là Lâm Dương!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Chắc chắn không phải là anh ấy!”
Mọi người líu lưỡi, âm thâm bàn tán.
Khi Trịnh Tuấn Nghĩa bước nhanh vào trong sảnh bữa tiệc, cả sảnh bữa tiệc lập tức bùng nổ.
“Thật sự là anh Trịnh Tuấn Nghĩa!”
“Trời ạ, quá khó tin rồi!”
“Anh Nhiên ngay cả anh Trịnh Tuấn Nghĩa cũng có thể mời tới được…
Mặt mũi quá lớn rồi!”
“Năng lực của anh Nhiên đúng là khổng lồ”
Mọi người kinh ngạc kêu lên, cả đám cho rằng mình nhìn nhầm rồi.
Bành Hạo Nhiên cười ha ha, sải bước đi tới đón.
“Anh Nghĩa! Anh đến rồi, tôi còn đang đợi anh đấy! Ha ha ha ha..”
“Anh Nhiên, tôi tới muộn rồi, thật xin lỗi thật xin lỗi!” Trịnh Tuấn Nghĩa vừa chắp tay vừa cười nói.
Bỗng nhiên động tác của Trịnh Tuấn Nghĩa cứng đờ, tươi cười trên mặt biến mất, giống như nhìn thấy gì đó, thất thần tại chỗ, sau đó anh ta đi qua Bành Hạo Nhiên, coi như không thấy anh ta chạy tới trước mặt Lâm Dương… “Hả?”
Mọi người kinh ngạc.
Trịnh Tuấn Nghĩa làm sao vậy? Vẻ mặt Bành Hạo Nhiên cũng kinh ngạc, vội vàng quay đầu.
Thì thấy Trịnh Tuấn Nghĩa đang đánh giá cẩn thận bộ quần áo trên người Lâm Dương…
“Vương tử bóng đêm? Đây là…
Vương tử bóng đêm sao?”
Trịnh Tuấn Nghĩa há to miệng, bộ dạng khó mà tin được nói.
“Anh Nghĩa, chỉ là bộ vương tử bóng đêm nhái mà thôi, có gì phải ngạc nhiên chứ?”
Lâm Nhã Nam nhíu mày, không nhịn được mở miệng nói.
“Nhái sao? Ai bảo với cô đây là bộ nhái? Đây là hàng thật, là hàng thật chỉ có duy nhất một bộ!”
Trịnh Tuấn Nghĩa ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lâm Nhã Nam với vẻ chán ghét.
“Cái gì? Hàng thật sao?”
Các tân khách đều trợn tròn mắt.
“Không có khả năng, tôi chưa từng nghe nói trong tỉnh có ai mua vương tử bóng đêm cả! Anh Nghĩa, không phải là anh lầm rồi đấy chứ?”
Bành Hạo Nhiên vội hỏi.
“Sẽ không lầm được, trong tỉnh có người mua vương tử bóng đêm! Anh chưa từng nghe nói tới, chỉ có thể nói tin †ức của anh không linh thông!”
“Vậy…
Là ai mua?”
Bành Hạo Nhiên cẩn thận hỏi.
“Giang Thành, chủ tịch Lâm của Dương Hoal”
Trịnh Tuấn Nghĩa nghiêm túc nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Dương hỏi: “Anh này, anh là ai? Vì sao vương tử bóng đêm mà chủ tịch Lâm mua, lại mặc trên người anh?”
“Nguyên nhân rất đơn giản”
Lâm Dương bình tĩnh nhìn Trịnh Tuấn Nghĩa: “Bởi vì tôi là Lâm Dương!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Chắc chắn không phải là anh ấy!”Mọi người líu lưỡi, âm thâm bàn tán.Khi Trịnh Tuấn Nghĩa bước nhanh vào trong sảnh bữa tiệc, cả sảnh bữa tiệc lập tức bùng nổ.“Thật sự là anh Trịnh Tuấn Nghĩa!”“Trời ạ, quá khó tin rồi!”“Anh Nhiên ngay cả anh Trịnh Tuấn Nghĩa cũng có thể mời tới được…Mặt mũi quá lớn rồi!”“Năng lực của anh Nhiên đúng là khổng lồ”Mọi người kinh ngạc kêu lên, cả đám cho rằng mình nhìn nhầm rồi.Bành Hạo Nhiên cười ha ha, sải bước đi tới đón.“Anh Nghĩa! Anh đến rồi, tôi còn đang đợi anh đấy! Ha ha ha ha..”“Anh Nhiên, tôi tới muộn rồi, thật xin lỗi thật xin lỗi!” Trịnh Tuấn Nghĩa vừa chắp tay vừa cười nói.Bỗng nhiên động tác của Trịnh Tuấn Nghĩa cứng đờ, tươi cười trên mặt biến mất, giống như nhìn thấy gì đó, thất thần tại chỗ, sau đó anh ta đi qua Bành Hạo Nhiên, coi như không thấy anh ta chạy tới trước mặt Lâm Dương… “Hả?”Mọi người kinh ngạc.Trịnh Tuấn Nghĩa làm sao vậy? Vẻ mặt Bành Hạo Nhiên cũng kinh ngạc, vội vàng quay đầu.Thì thấy Trịnh Tuấn Nghĩa đang đánh giá cẩn thận bộ quần áo trên người Lâm Dương…“Vương tử bóng đêm? Đây là…Vương tử bóng đêm sao?”Trịnh Tuấn Nghĩa há to miệng, bộ dạng khó mà tin được nói.“Anh Nghĩa, chỉ là bộ vương tử bóng đêm nhái mà thôi, có gì phải ngạc nhiên chứ?”Lâm Nhã Nam nhíu mày, không nhịn được mở miệng nói.“Nhái sao? Ai bảo với cô đây là bộ nhái? Đây là hàng thật, là hàng thật chỉ có duy nhất một bộ!”Trịnh Tuấn Nghĩa ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Lâm Nhã Nam với vẻ chán ghét.“Cái gì? Hàng thật sao?”Các tân khách đều trợn tròn mắt.“Không có khả năng, tôi chưa từng nghe nói trong tỉnh có ai mua vương tử bóng đêm cả! Anh Nghĩa, không phải là anh lầm rồi đấy chứ?”Bành Hạo Nhiên vội hỏi.“Sẽ không lầm được, trong tỉnh có người mua vương tử bóng đêm! Anh chưa từng nghe nói tới, chỉ có thể nói tin †ức của anh không linh thông!”“Vậy…Là ai mua?”Bành Hạo Nhiên cẩn thận hỏi.“Giang Thành, chủ tịch Lâm của Dương Hoal”Trịnh Tuấn Nghĩa nghiêm túc nói, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm Dương hỏi: “Anh này, anh là ai? Vì sao vương tử bóng đêm mà chủ tịch Lâm mua, lại mặc trên người anh?”“Nguyên nhân rất đơn giản”Lâm Dương bình tĩnh nhìn Trịnh Tuấn Nghĩa: “Bởi vì tôi là Lâm Dương!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên