“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5804: Chết một lần đột nhiên lợi hại hẳn lên.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đi đi đi đi, không muốn tu luyện thì ta cũng không ép các ngươi".Tần Ninh khoát tay, quay người rời đi.Thời Thanh Trúc nhìn khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng của Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì không nhịn được cười khanh khách, cũng theo Tần Ninh rời đi.Giờ phút này, sư huynh đệ hai người nhìn nhau, yên lặng lấy ra đao kiếm, tiến vào trong sơn cốc tu hành của Linh Ngự môn bắt đầu luyện tập.Sư phụ đã nói đến mức đó rồi, bọn họ đâu còn mặt mũi nào mà nghỉ ngơi nữa?Thời Thanh Trúc rời đi nhìn Tần Ninh, cười hì hì nói: "Phu quân không lo lắng ép hai đồ đệ bảo bối của chàng tập đến chết sao?""Có gì mà phải lo lắng?"Tần Ninh lại bình tĩnh nói: "Nhìn đứa bé Thạch Đầu kia kìa, không cần ta nói, tên kia cũng biết chăm chỉ tu luyện, bốn người Thanh Vân, Hiến Chi, Huyền Đạo, Nam Hiên nếu có được một nửa quyết tâm khắc khổ tu hành của Thạch Đầu thì...", Thời Thanh Trúc lại cười nói: "Không phải là tại chàng sao?Nếu bọn họ tu hành tăng cấp quá nhanh, chàng làm gì còn có thể gặp lại được bọn họ ở trong đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên nữa?"Nghe thấy lời này, Tần Ninh đột nhiên cạn lời.Quả thật đã có trường hợp như thế xảy ra! Dương Thanh Vân phải chờ lâu nhất, thậm chí phải áp chế cảnh giới của mình để được ở lại đại lục Vạn Thiên, áp chế cảnh giới đồng nghĩa với việc không thể đạt tới đỉnh phong và không phi thăng được.Còn Ôn Hiến Chi thì... thôi, tên này thì khỏi bàn... Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì trên thực tế không xê xích nhau nhiều.Trải qua hàng vạn năm, với thiên phú vốn có thì đáng lẽ ra bốn người đã thành tiên phong thần từ lâu rồi.Các đồ đệ nhớ lời hắn nói rất kĩ.Ta sẽ trở lại! Chính câu nói này đã khiến bọn họ chờ hàng vạn năm dài đằng đẵng.Bởi vậy khi gặp lại bốn đồ đệ của mình, Tần Ninh mới dùng hết tất cả mọi cách để thay đổi thói quen đã hình thành hàng vạn năm của họ.Đã chậm trễ mấy vạn năm thì không được lần lữa nữa! Bây giờ phải gây sức ép lên bốn người thì mới có thể kích thích ý chí chiến đấu đã ngủ say.Sáng sớm hôm sau, Tần Ninh đến nhà họ Linh.Tại từ đường.Hắn bắt mạch cho Linh Thiên Triết.Lực hồn phách dịu nhẹ kèm theo từng đạo khí Chí Tôn vận chuyển trong cơ thể ông ta.Thật lâu sau Tần Ninh mới buông tay."Đại ca...""Hửm?""Sao rồi ạ?"Linh Thiên Triết hỏi, lòng tràn trề niềm tin.

"Đi đi đi đi, không muốn tu luyện thì ta cũng không ép các ngươi".

Tần Ninh khoát tay, quay người rời đi.

Thời Thanh Trúc nhìn khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng của Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì không nhịn được cười khanh khách, cũng theo Tần Ninh rời đi.

Giờ phút này, sư huynh đệ hai người nhìn nhau, yên lặng lấy ra đao kiếm, tiến vào trong sơn cốc tu hành của Linh Ngự môn bắt đầu luyện tập.

Sư phụ đã nói đến mức đó rồi, bọn họ đâu còn mặt mũi nào mà nghỉ ngơi nữa?

Thời Thanh Trúc rời đi nhìn Tần Ninh, cười hì hì nói: "Phu quân không lo lắng ép hai đồ đệ bảo bối của chàng tập đến chết sao?"

"Có gì mà phải lo lắng?"

Tần Ninh lại bình tĩnh nói: "Nhìn đứa bé Thạch Đầu kia kìa, không cần ta nói, tên kia cũng biết chăm chỉ tu luyện, bốn người Thanh Vân, Hiến Chi, Huyền Đạo, Nam Hiên nếu có được một nửa quyết tâm khắc khổ tu hành của Thạch Đầu thì...", Thời Thanh Trúc lại cười nói: "Không phải là tại chàng sao?

Nếu bọn họ tu hành tăng cấp quá nhanh, chàng làm gì còn có thể gặp lại được bọn họ ở trong đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên nữa?"

Nghe thấy lời này, Tần Ninh đột nhiên cạn lời.

Quả thật đã có trường hợp như thế xảy ra! Dương Thanh Vân phải chờ lâu nhất, thậm chí phải áp chế cảnh giới của mình để được ở lại đại lục Vạn Thiên, áp chế cảnh giới đồng nghĩa với việc không thể đạt tới đỉnh phong và không phi thăng được.

Còn Ôn Hiến Chi thì... thôi, tên này thì khỏi bàn... Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì trên thực tế không xê xích nhau nhiều.

Trải qua hàng vạn năm, với thiên phú vốn có thì đáng lẽ ra bốn người đã thành tiên phong thần từ lâu rồi.

Các đồ đệ nhớ lời hắn nói rất kĩ.

Ta sẽ trở lại! Chính câu nói này đã khiến bọn họ chờ hàng vạn năm dài đằng đẵng.

Bởi vậy khi gặp lại bốn đồ đệ của mình, Tần Ninh mới dùng hết tất cả mọi cách để thay đổi thói quen đã hình thành hàng vạn năm của họ.

Đã chậm trễ mấy vạn năm thì không được lần lữa nữa! Bây giờ phải gây sức ép lên bốn người thì mới có thể kích thích ý chí chiến đấu đã ngủ say.

Sáng sớm hôm sau, Tần Ninh đến nhà họ Linh.

Tại từ đường.

Hắn bắt mạch cho Linh Thiên Triết.

Lực hồn phách dịu nhẹ kèm theo từng đạo khí Chí Tôn vận chuyển trong cơ thể ông ta.

Thật lâu sau Tần Ninh mới buông tay.

"Đại ca..."

"Hửm?"

"Sao rồi ạ?"

Linh Thiên Triết hỏi, lòng tràn trề niềm tin.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đi đi đi đi, không muốn tu luyện thì ta cũng không ép các ngươi".Tần Ninh khoát tay, quay người rời đi.Thời Thanh Trúc nhìn khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng của Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì không nhịn được cười khanh khách, cũng theo Tần Ninh rời đi.Giờ phút này, sư huynh đệ hai người nhìn nhau, yên lặng lấy ra đao kiếm, tiến vào trong sơn cốc tu hành của Linh Ngự môn bắt đầu luyện tập.Sư phụ đã nói đến mức đó rồi, bọn họ đâu còn mặt mũi nào mà nghỉ ngơi nữa?Thời Thanh Trúc rời đi nhìn Tần Ninh, cười hì hì nói: "Phu quân không lo lắng ép hai đồ đệ bảo bối của chàng tập đến chết sao?""Có gì mà phải lo lắng?"Tần Ninh lại bình tĩnh nói: "Nhìn đứa bé Thạch Đầu kia kìa, không cần ta nói, tên kia cũng biết chăm chỉ tu luyện, bốn người Thanh Vân, Hiến Chi, Huyền Đạo, Nam Hiên nếu có được một nửa quyết tâm khắc khổ tu hành của Thạch Đầu thì...", Thời Thanh Trúc lại cười nói: "Không phải là tại chàng sao?Nếu bọn họ tu hành tăng cấp quá nhanh, chàng làm gì còn có thể gặp lại được bọn họ ở trong đại lục Vạn Thiên, Hạ Tam Thiên nữa?"Nghe thấy lời này, Tần Ninh đột nhiên cạn lời.Quả thật đã có trường hợp như thế xảy ra! Dương Thanh Vân phải chờ lâu nhất, thậm chí phải áp chế cảnh giới của mình để được ở lại đại lục Vạn Thiên, áp chế cảnh giới đồng nghĩa với việc không thể đạt tới đỉnh phong và không phi thăng được.Còn Ôn Hiến Chi thì... thôi, tên này thì khỏi bàn... Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì trên thực tế không xê xích nhau nhiều.Trải qua hàng vạn năm, với thiên phú vốn có thì đáng lẽ ra bốn người đã thành tiên phong thần từ lâu rồi.Các đồ đệ nhớ lời hắn nói rất kĩ.Ta sẽ trở lại! Chính câu nói này đã khiến bọn họ chờ hàng vạn năm dài đằng đẵng.Bởi vậy khi gặp lại bốn đồ đệ của mình, Tần Ninh mới dùng hết tất cả mọi cách để thay đổi thói quen đã hình thành hàng vạn năm của họ.Đã chậm trễ mấy vạn năm thì không được lần lữa nữa! Bây giờ phải gây sức ép lên bốn người thì mới có thể kích thích ý chí chiến đấu đã ngủ say.Sáng sớm hôm sau, Tần Ninh đến nhà họ Linh.Tại từ đường.Hắn bắt mạch cho Linh Thiên Triết.Lực hồn phách dịu nhẹ kèm theo từng đạo khí Chí Tôn vận chuyển trong cơ thể ông ta.Thật lâu sau Tần Ninh mới buông tay."Đại ca...""Hửm?""Sao rồi ạ?"Linh Thiên Triết hỏi, lòng tràn trề niềm tin.

Chương 5804: Chết một lần đột nhiên lợi hại hẳn lên.