“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2603

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Bởi vì đất Giang Thành này là địa bàn của cậu, tôi đương nhiên sẽ đến tìm cậu để đòi người, cho dù cậu có bắt đồ đệ của tôi hay không, tôi chỉ cần tìm cậu để đòi người là được rồi”Phong Thanh Vũ ngạo nghễ nói.Giọng điệu bá đạo này, cho dù là ai nghe cũng đều phải nén giận.Hiển nhiên Lâm Dương cũng là như thế.“Nếu như tôi không giao người ra thì sao?”Lâm Dương nhìn theo ông ta rồi hỏi.“Như vậy chỉ sợ đầu của cậu sẽ phải giao cho tôi rồi” Phong Thanh Vũ bình tĩnh nói.Ông ta vừa nói ra những lời này, bầu không khí trong phòng làm việc đột nhiên giảm xuống mấy độ.Mấy người nhà họ Lâm đang đứng đó cũng không nhịn được, cả người sợ run lên.Ánh mắt bọn họ đều dừng ở trên người Lâm Dương.Không thể nghi ngờ, hiển nhiên Lâm Dương tức giận. Nhưng đây chính là điều mà người nhà họ Lâm muốn nhìn thấy nhất.Trên thực tế, Phong Thanh Vũ đến đây chính là một chuyện ngoài ý muốn.Sau khi Lâm Nhã Nam xảy ra chuyện, người nhà họ Lâm đã gọi điện thoại liên lạc với Phong Thanh Vũ, nhưng ngay lúc Phong Thanh Vũ còn chưa đến nơi, Lâm Nhã Nam đã chạy mất, đồng thời vì tránh né sự truy đuổi của nhà họ Lâm,Lâm Nhã Nam đã vứt điện thoại di động của mình đi, vì thế Lâm Nhã Nam không cách nào liên lạc được với Phong Thanh Vũ, còn Phong Thanh Vũ đích thân chạy đến nhà họ Lâm đòi người.Vừa khéo nhà họ Lâm cũng đang đuổi bắt Lâm Nhã Nam, cho nên bọn họ đã tìm một loạt lý do, công bố với bên ngoài Lâm Nhã Nam chỉ phạm vào lỗ nhỏ, sẽ không bị trừng phạt nặng, cũng mời Phong Thanh Vũ đi cùng người nhà họ Lâm đến Giang Thành, tìm kiếm tung tích của Lâm Nhã Nam.Phong Thanh Vũ đến, mặt ngoài là hỏi Lâm Dương để đòi người, trên thực tế chính là một cái bây mà nhà họ Lâm tạo. ra cho Lâm Dương.Mục đích của nhà họ Lâm chính là châm ngòi thổi gió Lâm Dương và Phong Thanh Vũ, để hai người đó chém giết lẫn nhau, mượn cơ hội nhìn xem rốt cuộc thực lực của Lâm Dương mạnh đến mức nào.Dù sao trong khoảng thời gian gần đây, nhà họ Lâm nhận được rất nhiều tin tức vô cùng kinh khủng liên quan đến Lâm Dương.Phân lớn tin tức đã được giám định là giả, nhưng có mấy tin tức khó bề phân biệt, thật giả khó định.Chính vì lẽ đó, nhà họ Lâm muốn mượn cơ hội đến Giang Thành để dò xét.Đối mặt với khí thế hùng hổ dọa người của Phong Thanh Vũ, Lâm Dương không nói gì.Sắc mặt của Phong Thanh Vũ không chút thay đổi nào, nói. “Bác sĩ Lâm, tôi cho cậu thời gian ba tiếng để tìm ra Lâm Nhã Nam. câu nghe cho rõ đây. câu tìm được Lâm Nhã Nam càng sớm càng tốt.Nếu như cậu tìm được Lâm Nhã Nam trong vòng một tiếng, sau đó giao cho tôi, vậy cậu sẽ bình an không có chuyện gì, nếu như cậu tìm được trong vòng hai tiếng, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một phần quà, nếu như trong vòng ba tiếng cậumới tìm được, tôi sẽ còn chuẩn bị cho cậu một món quà lớn, nếu như quá ba tiếng, cậu không tìm được người giao cho tôi. Vậy đất Giang Thành này cũng đã đến lúc đổi chủ rồi” Sau khi nói xong, Phong Thanh Vũ trực tiếp xoay người, chuẩn bị rời đi.Trên mặt người nhà họ Lâm lại nở nụ Cười.Trên mặt Lâm Hằng Chí cũng là nụ cười mỉm, anh ta nhìn qua Lâm Dương, vẻ mặt châm chọc, sau đó quay người định đi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Bởi vì đất Giang Thành này là địa bàn của cậu, tôi đương nhiên sẽ đến tìm cậu để đòi người, cho dù cậu có bắt đồ đệ của tôi hay không, tôi chỉ cần tìm cậu để đòi người là được rồi”

Phong Thanh Vũ ngạo nghễ nói.

Giọng điệu bá đạo này, cho dù là ai nghe cũng đều phải nén giận.

Hiển nhiên Lâm Dương cũng là như thế.

“Nếu như tôi không giao người ra thì sao?”

Lâm Dương nhìn theo ông ta rồi hỏi.

“Như vậy chỉ sợ đầu của cậu sẽ phải giao cho tôi rồi” Phong Thanh Vũ bình tĩnh nói.

Ông ta vừa nói ra những lời này, bầu không khí trong phòng làm việc đột nhiên giảm xuống mấy độ.

Mấy người nhà họ Lâm đang đứng đó cũng không nhịn được, cả người sợ run lên.

Ánh mắt bọn họ đều dừng ở trên người Lâm Dương.

Không thể nghi ngờ, hiển nhiên Lâm Dương tức giận. Nhưng đây chính là điều mà người nhà họ Lâm muốn nhìn thấy nhất.

Trên thực tế, Phong Thanh Vũ đến đây chính là một chuyện ngoài ý muốn.

Sau khi Lâm Nhã Nam xảy ra chuyện, người nhà họ Lâm đã gọi điện thoại liên lạc với Phong Thanh Vũ, nhưng ngay lúc Phong Thanh Vũ còn chưa đến nơi, Lâm Nhã Nam đã chạy mất, đồng thời vì tránh né sự truy đuổi của nhà họ Lâm,

Lâm Nhã Nam đã vứt điện thoại di động của mình đi, vì thế Lâm Nhã Nam không cách nào liên lạc được với Phong Thanh Vũ, còn Phong Thanh Vũ đích thân chạy đến nhà họ Lâm đòi người.

Vừa khéo nhà họ Lâm cũng đang đuổi bắt Lâm Nhã Nam, cho nên bọn họ đã tìm một loạt lý do, công bố với bên ngoài Lâm Nhã Nam chỉ phạm vào lỗ nhỏ, sẽ không bị trừng phạt nặng, cũng mời Phong Thanh Vũ đi cùng người nhà họ Lâm đến Giang Thành, tìm kiếm tung tích của Lâm Nhã Nam.

Phong Thanh Vũ đến, mặt ngoài là hỏi Lâm Dương để đòi người, trên thực tế chính là một cái bây mà nhà họ Lâm tạo. ra cho Lâm Dương.

Mục đích của nhà họ Lâm chính là châm ngòi thổi gió Lâm Dương và Phong Thanh Vũ, để hai người đó chém giết lẫn nhau, mượn cơ hội nhìn xem rốt cuộc thực lực của Lâm Dương mạnh đến mức nào.

Dù sao trong khoảng thời gian gần đây, nhà họ Lâm nhận được rất nhiều tin tức vô cùng kinh khủng liên quan đến Lâm Dương.

Phân lớn tin tức đã được giám định là giả, nhưng có mấy tin tức khó bề phân biệt, thật giả khó định.

Chính vì lẽ đó, nhà họ Lâm muốn mượn cơ hội đến Giang Thành để dò xét.

Đối mặt với khí thế hùng hổ dọa người của Phong Thanh Vũ, Lâm Dương không nói gì.

Sắc mặt của Phong Thanh Vũ không chút thay đổi nào, nói. “Bác sĩ Lâm, tôi cho cậu thời gian ba tiếng để tìm ra Lâm Nhã Nam. câu nghe cho rõ đây. câu tìm được Lâm Nhã Nam càng sớm càng tốt.

Nếu như cậu tìm được Lâm Nhã Nam trong vòng một tiếng, sau đó giao cho tôi, vậy cậu sẽ bình an không có chuyện gì, nếu như cậu tìm được trong vòng hai tiếng, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một phần quà, nếu như trong vòng ba tiếng cậu

mới tìm được, tôi sẽ còn chuẩn bị cho cậu một món quà lớn, nếu như quá ba tiếng, cậu không tìm được người giao cho tôi. Vậy đất Giang Thành này cũng đã đến lúc đổi chủ rồi” Sau khi nói xong, Phong Thanh Vũ trực tiếp xoay người, chuẩn bị rời đi.

Trên mặt người nhà họ Lâm lại nở nụ Cười.

Trên mặt Lâm Hằng Chí cũng là nụ cười mỉm, anh ta nhìn qua Lâm Dương, vẻ mặt châm chọc, sau đó quay người định đi.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Bởi vì đất Giang Thành này là địa bàn của cậu, tôi đương nhiên sẽ đến tìm cậu để đòi người, cho dù cậu có bắt đồ đệ của tôi hay không, tôi chỉ cần tìm cậu để đòi người là được rồi”Phong Thanh Vũ ngạo nghễ nói.Giọng điệu bá đạo này, cho dù là ai nghe cũng đều phải nén giận.Hiển nhiên Lâm Dương cũng là như thế.“Nếu như tôi không giao người ra thì sao?”Lâm Dương nhìn theo ông ta rồi hỏi.“Như vậy chỉ sợ đầu của cậu sẽ phải giao cho tôi rồi” Phong Thanh Vũ bình tĩnh nói.Ông ta vừa nói ra những lời này, bầu không khí trong phòng làm việc đột nhiên giảm xuống mấy độ.Mấy người nhà họ Lâm đang đứng đó cũng không nhịn được, cả người sợ run lên.Ánh mắt bọn họ đều dừng ở trên người Lâm Dương.Không thể nghi ngờ, hiển nhiên Lâm Dương tức giận. Nhưng đây chính là điều mà người nhà họ Lâm muốn nhìn thấy nhất.Trên thực tế, Phong Thanh Vũ đến đây chính là một chuyện ngoài ý muốn.Sau khi Lâm Nhã Nam xảy ra chuyện, người nhà họ Lâm đã gọi điện thoại liên lạc với Phong Thanh Vũ, nhưng ngay lúc Phong Thanh Vũ còn chưa đến nơi, Lâm Nhã Nam đã chạy mất, đồng thời vì tránh né sự truy đuổi của nhà họ Lâm,Lâm Nhã Nam đã vứt điện thoại di động của mình đi, vì thế Lâm Nhã Nam không cách nào liên lạc được với Phong Thanh Vũ, còn Phong Thanh Vũ đích thân chạy đến nhà họ Lâm đòi người.Vừa khéo nhà họ Lâm cũng đang đuổi bắt Lâm Nhã Nam, cho nên bọn họ đã tìm một loạt lý do, công bố với bên ngoài Lâm Nhã Nam chỉ phạm vào lỗ nhỏ, sẽ không bị trừng phạt nặng, cũng mời Phong Thanh Vũ đi cùng người nhà họ Lâm đến Giang Thành, tìm kiếm tung tích của Lâm Nhã Nam.Phong Thanh Vũ đến, mặt ngoài là hỏi Lâm Dương để đòi người, trên thực tế chính là một cái bây mà nhà họ Lâm tạo. ra cho Lâm Dương.Mục đích của nhà họ Lâm chính là châm ngòi thổi gió Lâm Dương và Phong Thanh Vũ, để hai người đó chém giết lẫn nhau, mượn cơ hội nhìn xem rốt cuộc thực lực của Lâm Dương mạnh đến mức nào.Dù sao trong khoảng thời gian gần đây, nhà họ Lâm nhận được rất nhiều tin tức vô cùng kinh khủng liên quan đến Lâm Dương.Phân lớn tin tức đã được giám định là giả, nhưng có mấy tin tức khó bề phân biệt, thật giả khó định.Chính vì lẽ đó, nhà họ Lâm muốn mượn cơ hội đến Giang Thành để dò xét.Đối mặt với khí thế hùng hổ dọa người của Phong Thanh Vũ, Lâm Dương không nói gì.Sắc mặt của Phong Thanh Vũ không chút thay đổi nào, nói. “Bác sĩ Lâm, tôi cho cậu thời gian ba tiếng để tìm ra Lâm Nhã Nam. câu nghe cho rõ đây. câu tìm được Lâm Nhã Nam càng sớm càng tốt.Nếu như cậu tìm được Lâm Nhã Nam trong vòng một tiếng, sau đó giao cho tôi, vậy cậu sẽ bình an không có chuyện gì, nếu như cậu tìm được trong vòng hai tiếng, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một phần quà, nếu như trong vòng ba tiếng cậumới tìm được, tôi sẽ còn chuẩn bị cho cậu một món quà lớn, nếu như quá ba tiếng, cậu không tìm được người giao cho tôi. Vậy đất Giang Thành này cũng đã đến lúc đổi chủ rồi” Sau khi nói xong, Phong Thanh Vũ trực tiếp xoay người, chuẩn bị rời đi.Trên mặt người nhà họ Lâm lại nở nụ Cười.Trên mặt Lâm Hằng Chí cũng là nụ cười mỉm, anh ta nhìn qua Lâm Dương, vẻ mặt châm chọc, sau đó quay người định đi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2603