“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2617
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Phong tiền bối, nếu như ông đã không muốn đánh nhau nữa, vậy thì tạm thời đi nghỉ ngơi, tôi phải gọi người chỉnh lý lại nơi này.”Lâm Dương lạnh nhạt nói, sau đó đi về phía mấy người Lâm Hãng Chí.Đám người Lâm Hằng Chí giật mình, sắc mặt đều vô cùng tái nhợt, cả người co lại về phía sau, run lẩy bẩy, sợ hãi nhìn Lâm Dương.“Cậu Lâm, cậu…Cậu muốn làm gì thế?”Lâm Hằng Chí nuốt nước miếng cái, run rẩy hỏi. “Người nhà họ Lâm dẫn Phong tiền bối đến là muốn giết tôi đúng không?”Lâm Dương bình tĩnh hỏi.“Đó là chuyện giữa cậu và tiên bối Đạo Hoàng, nhà họ Lâmchúng tôi không chỉ phối được tiền bối Đạo Hoàng.”Lâm Hằng Chí thấp giọng nói.“Mục đích hàng đầu của chúng tôi là muốn tìm Lâm Nhã Nam về.”“Nhưng nếu như tôi không đấu lại được Phong tiền bối, chỉ sợ hiện tại tôi đã chết, tai bay vạ gió này là do người nhà họ Lâm các anh dẫn đến, cho nên anh nói cái gì cũng đều là vô dụng thôi.”Lâm Dương lắc đầu, ánh mắt của anh vô cùng lạnh lão. “Cậu Lâm, chuyện này…Chuyện này…Chúng tôi thật sự không biết chuyện này, đây là quyết định của người trong tộc, chúng tôi chỉ phục mệnh làm việc mà thôi”Lâm Hằng Chí vội vàng nói “Tôi không quan tâm đến những thứ này, thứ tôi quan tâm chính là, người nhà họ Lâm các người đã xuống tay với tôi!”Lâm Dương vỗ lên vai của anh ta, rất bình tĩnh nói.“Chẳng qua anh cũng đừng quá mức sợ hãi, tôi sẽ không giết chết đám các người đâu, các người sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.”“Thật ư?”Trong lúc nhất thời, đám người nhà họ Lâm mừng rỡ không thôi.Thế nhưng một giây sau, Lâm Dương lại lên tiếng.“Mỗi người để lại đây một cánh tay, sau đó quay về.” “Hả?”Sắc mặt của mọi người đều giật mình.“Cậu…Cậu Lâm, chuyện này…‘Sao nào? Anh không đồng ý hả?”Lâm Dương nghiêng đầu, lạnh nhạt nói.“Nếu như không được thì đổi sang một phương án khác, các người có thể tự chọn”“Tự chọn? Chọn…Chọn cái gì?”“Chọn bộ phận trên người các anh.”Lâm Dương trâm giọng nói.Mọi người hoàn toàn hóa đá.Một bộ phận? Điêu này có ý nghĩa như thế nào, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Phong tiền bối, nếu như ông đã không muốn đánh nhau nữa, vậy thì tạm thời đi nghỉ ngơi, tôi phải gọi người chỉnh lý lại nơi này.”
Lâm Dương lạnh nhạt nói, sau đó đi về phía mấy người Lâm Hãng Chí.
Đám người Lâm Hằng Chí giật mình, sắc mặt đều vô cùng tái nhợt, cả người co lại về phía sau, run lẩy bẩy, sợ hãi nhìn Lâm Dương.
“Cậu Lâm, cậu…
Cậu muốn làm gì thế?”
Lâm Hằng Chí nuốt nước miếng cái, run rẩy hỏi. “Người nhà họ Lâm dẫn Phong tiền bối đến là muốn giết tôi đúng không?”
Lâm Dương bình tĩnh hỏi.
“Đó là chuyện giữa cậu và tiên bối Đạo Hoàng, nhà họ Lâm
chúng tôi không chỉ phối được tiền bối Đạo Hoàng.”
Lâm Hằng Chí thấp giọng nói.
“Mục đích hàng đầu của chúng tôi là muốn tìm Lâm Nhã Nam về.”
“Nhưng nếu như tôi không đấu lại được Phong tiền bối, chỉ sợ hiện tại tôi đã chết, tai bay vạ gió này là do người nhà họ Lâm các anh dẫn đến, cho nên anh nói cái gì cũng đều là vô dụng thôi.”
Lâm Dương lắc đầu, ánh mắt của anh vô cùng lạnh lão. “Cậu Lâm, chuyện này…
Chuyện này…
Chúng tôi thật sự không biết chuyện này, đây là quyết định của người trong tộc, chúng tôi chỉ phục mệnh làm việc mà thôi”
Lâm Hằng Chí vội vàng nói “Tôi không quan tâm đến những thứ này, thứ tôi quan tâm chính là, người nhà họ Lâm các người đã xuống tay với tôi!”
Lâm Dương vỗ lên vai của anh ta, rất bình tĩnh nói.
“Chẳng qua anh cũng đừng quá mức sợ hãi, tôi sẽ không giết chết đám các người đâu, các người sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.”
“Thật ư?”
Trong lúc nhất thời, đám người nhà họ Lâm mừng rỡ không thôi.
Thế nhưng một giây sau, Lâm Dương lại lên tiếng.
“Mỗi người để lại đây một cánh tay, sau đó quay về.” “Hả?”
Sắc mặt của mọi người đều giật mình.
“Cậu…
Cậu Lâm, chuyện này…
‘Sao nào? Anh không đồng ý hả?”
Lâm Dương nghiêng đầu, lạnh nhạt nói.
“Nếu như không được thì đổi sang một phương án khác, các người có thể tự chọn”
“Tự chọn? Chọn…
Chọn cái gì?”
“Chọn bộ phận trên người các anh.”
Lâm Dương trâm giọng nói.
Mọi người hoàn toàn hóa đá.
Một bộ phận? Điêu này có ý nghĩa như thế nào, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Phong tiền bối, nếu như ông đã không muốn đánh nhau nữa, vậy thì tạm thời đi nghỉ ngơi, tôi phải gọi người chỉnh lý lại nơi này.”Lâm Dương lạnh nhạt nói, sau đó đi về phía mấy người Lâm Hãng Chí.Đám người Lâm Hằng Chí giật mình, sắc mặt đều vô cùng tái nhợt, cả người co lại về phía sau, run lẩy bẩy, sợ hãi nhìn Lâm Dương.“Cậu Lâm, cậu…Cậu muốn làm gì thế?”Lâm Hằng Chí nuốt nước miếng cái, run rẩy hỏi. “Người nhà họ Lâm dẫn Phong tiền bối đến là muốn giết tôi đúng không?”Lâm Dương bình tĩnh hỏi.“Đó là chuyện giữa cậu và tiên bối Đạo Hoàng, nhà họ Lâmchúng tôi không chỉ phối được tiền bối Đạo Hoàng.”Lâm Hằng Chí thấp giọng nói.“Mục đích hàng đầu của chúng tôi là muốn tìm Lâm Nhã Nam về.”“Nhưng nếu như tôi không đấu lại được Phong tiền bối, chỉ sợ hiện tại tôi đã chết, tai bay vạ gió này là do người nhà họ Lâm các anh dẫn đến, cho nên anh nói cái gì cũng đều là vô dụng thôi.”Lâm Dương lắc đầu, ánh mắt của anh vô cùng lạnh lão. “Cậu Lâm, chuyện này…Chuyện này…Chúng tôi thật sự không biết chuyện này, đây là quyết định của người trong tộc, chúng tôi chỉ phục mệnh làm việc mà thôi”Lâm Hằng Chí vội vàng nói “Tôi không quan tâm đến những thứ này, thứ tôi quan tâm chính là, người nhà họ Lâm các người đã xuống tay với tôi!”Lâm Dương vỗ lên vai của anh ta, rất bình tĩnh nói.“Chẳng qua anh cũng đừng quá mức sợ hãi, tôi sẽ không giết chết đám các người đâu, các người sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.”“Thật ư?”Trong lúc nhất thời, đám người nhà họ Lâm mừng rỡ không thôi.Thế nhưng một giây sau, Lâm Dương lại lên tiếng.“Mỗi người để lại đây một cánh tay, sau đó quay về.” “Hả?”Sắc mặt của mọi người đều giật mình.“Cậu…Cậu Lâm, chuyện này…‘Sao nào? Anh không đồng ý hả?”Lâm Dương nghiêng đầu, lạnh nhạt nói.“Nếu như không được thì đổi sang một phương án khác, các người có thể tự chọn”“Tự chọn? Chọn…Chọn cái gì?”“Chọn bộ phận trên người các anh.”Lâm Dương trâm giọng nói.Mọi người hoàn toàn hóa đá.Một bộ phận? Điêu này có ý nghĩa như thế nào, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên