“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5833: “Trầm Ngư Hoa!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quan hệ giữa cô ta và Trần Nhất Mặc, không giống bình thường.Dược Thập muốn từ trên người Tần Ninh tìm được Trần Nhất Mặc.Mà Tần Ninh cũng muốn tìm được tin tức có liên quan đến sự mất tích của Trần Nhất Mặc từ trên người Dược Thập.Tên nhóc kia, rốt cuộc là đang làm cái gì?Chẳng lẽ lại là Ma tộc?Tần Ninh đi đi lại lại giữa các quầy hàng.Dần dần, bước chân của Tần Ninh dừng, hắn nhìn về phía trước, mỉm cười nói: “Ở đây!”Tần Ninh chỉ vào hai miếng Linh Chi trong quầy hàng.“Đây là cái gì?”Hắn cười nói.Dược Thập vừa nhìn thoáng qua đã nói ngay: “Cô Tuyết Linh Chi, thứ này đương nhiên là ta biết, đây là nguyên liệu chính để luyện chế Băng Phách Tôn Đan…”Lúc này, một người đàn ông ở phía sau quầy mỉm cười nói: “Cô nương có mắt nhìn thật tốt, đây là Cô Tuyết Linh Chi có tuổi thọ ba nghìn năm, được hái trên đỉnh núi tuyết, giá trị cực kỳ trân quý!”“Hửm, không đúng”.Dược Thập nhíu mày nói: “Cô Tuyết Linh Chi không phải cái dạng này…”, Dược Thập vung tay lên, nói: “Ngươi giúp ta lấy ra đây, để ta nhìn xem”.Nói xong, người đàn ông trung niên kia đem hai miếng Linh Chi được bảo quản trong hộp tinh thạch trong suốt ra.“Quả thật không phải…”, Dược Thập một tay chống cằm, không nhịn được nói: “Không đúng, chính xác là…”, giờ phút này, Dược Thập lúc thì nhíu mày, lúc thì thả lỏng.Tần Ninh cười nói: “Hai miếng này rốt cuộc có phải là Cô Tuyết Linh Chi hay không?”Dược Thập cau mày.Hác Kỉ Suất cũng đã nhìn ra vấn đề.Cô Tuyết Linh Chi, có kích thước tầm một bàn tay, giá trị khá cao, không dưới mười vạn nguyên thạch.Thế nhưng hai miếng Cô Tuyết Linh Chi này nhìn qua có chút kỳ quái, nhưng hắn ta lại không thể nào nói rõ được.Bên ngoài có hoa văn tuyết trắng, trên những vị trí nứt ra có hình dạng tơ máu, đây hẳn là Cô Tuyết Linh Chi! Căn bản là giống y như những gì mà hắn ta được học.Chỉ là, vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ!
Quan hệ giữa cô ta và Trần Nhất Mặc, không giống bình thường.
Dược Thập muốn từ trên người Tần Ninh tìm được Trần Nhất Mặc.
Mà Tần Ninh cũng muốn tìm được tin tức có liên quan đến sự mất tích của Trần Nhất Mặc từ trên người Dược Thập.
Tên nhóc kia, rốt cuộc là đang làm cái gì?
Chẳng lẽ lại là Ma tộc?
Tần Ninh đi đi lại lại giữa các quầy hàng.
Dần dần, bước chân của Tần Ninh dừng, hắn nhìn về phía trước, mỉm cười nói: “Ở đây!”
Tần Ninh chỉ vào hai miếng Linh Chi trong quầy hàng.
“Đây là cái gì?”
Hắn cười nói.
Dược Thập vừa nhìn thoáng qua đã nói ngay: “Cô Tuyết Linh Chi, thứ này đương nhiên là ta biết, đây là nguyên liệu chính để luyện chế Băng Phách Tôn Đan…”
Lúc này, một người đàn ông ở phía sau quầy mỉm cười nói: “Cô nương có mắt nhìn thật tốt, đây là Cô Tuyết Linh Chi có tuổi thọ ba nghìn năm, được hái trên đỉnh núi tuyết, giá trị cực kỳ trân quý!”
“Hửm, không đúng”.
Dược Thập nhíu mày nói: “Cô Tuyết Linh Chi không phải cái dạng này…”, Dược Thập vung tay lên, nói: “Ngươi giúp ta lấy ra đây, để ta nhìn xem”.
Nói xong, người đàn ông trung niên kia đem hai miếng Linh Chi được bảo quản trong hộp tinh thạch trong suốt ra.
“Quả thật không phải…”, Dược Thập một tay chống cằm, không nhịn được nói: “Không đúng, chính xác là…”, giờ phút này, Dược Thập lúc thì nhíu mày, lúc thì thả lỏng.
Tần Ninh cười nói: “Hai miếng này rốt cuộc có phải là Cô Tuyết Linh Chi hay không?”
Dược Thập cau mày.
Hác Kỉ Suất cũng đã nhìn ra vấn đề.
Cô Tuyết Linh Chi, có kích thước tầm một bàn tay, giá trị khá cao, không dưới mười vạn nguyên thạch.
Thế nhưng hai miếng Cô Tuyết Linh Chi này nhìn qua có chút kỳ quái, nhưng hắn ta lại không thể nào nói rõ được.
Bên ngoài có hoa văn tuyết trắng, trên những vị trí nứt ra có hình dạng tơ máu, đây hẳn là Cô Tuyết Linh Chi! Căn bản là giống y như những gì mà hắn ta được học.
Chỉ là, vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quan hệ giữa cô ta và Trần Nhất Mặc, không giống bình thường.Dược Thập muốn từ trên người Tần Ninh tìm được Trần Nhất Mặc.Mà Tần Ninh cũng muốn tìm được tin tức có liên quan đến sự mất tích của Trần Nhất Mặc từ trên người Dược Thập.Tên nhóc kia, rốt cuộc là đang làm cái gì?Chẳng lẽ lại là Ma tộc?Tần Ninh đi đi lại lại giữa các quầy hàng.Dần dần, bước chân của Tần Ninh dừng, hắn nhìn về phía trước, mỉm cười nói: “Ở đây!”Tần Ninh chỉ vào hai miếng Linh Chi trong quầy hàng.“Đây là cái gì?”Hắn cười nói.Dược Thập vừa nhìn thoáng qua đã nói ngay: “Cô Tuyết Linh Chi, thứ này đương nhiên là ta biết, đây là nguyên liệu chính để luyện chế Băng Phách Tôn Đan…”Lúc này, một người đàn ông ở phía sau quầy mỉm cười nói: “Cô nương có mắt nhìn thật tốt, đây là Cô Tuyết Linh Chi có tuổi thọ ba nghìn năm, được hái trên đỉnh núi tuyết, giá trị cực kỳ trân quý!”“Hửm, không đúng”.Dược Thập nhíu mày nói: “Cô Tuyết Linh Chi không phải cái dạng này…”, Dược Thập vung tay lên, nói: “Ngươi giúp ta lấy ra đây, để ta nhìn xem”.Nói xong, người đàn ông trung niên kia đem hai miếng Linh Chi được bảo quản trong hộp tinh thạch trong suốt ra.“Quả thật không phải…”, Dược Thập một tay chống cằm, không nhịn được nói: “Không đúng, chính xác là…”, giờ phút này, Dược Thập lúc thì nhíu mày, lúc thì thả lỏng.Tần Ninh cười nói: “Hai miếng này rốt cuộc có phải là Cô Tuyết Linh Chi hay không?”Dược Thập cau mày.Hác Kỉ Suất cũng đã nhìn ra vấn đề.Cô Tuyết Linh Chi, có kích thước tầm một bàn tay, giá trị khá cao, không dưới mười vạn nguyên thạch.Thế nhưng hai miếng Cô Tuyết Linh Chi này nhìn qua có chút kỳ quái, nhưng hắn ta lại không thể nào nói rõ được.Bên ngoài có hoa văn tuyết trắng, trên những vị trí nứt ra có hình dạng tơ máu, đây hẳn là Cô Tuyết Linh Chi! Căn bản là giống y như những gì mà hắn ta được học.Chỉ là, vẫn cảm thấy có gì đó kỳ lạ!