“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5835: “Nhiều nhất là ba năm”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tên khốn này! Có biết mình là ai hay không?Dược Thập thầm mắng trong lòng.Hác Kỉ Suất cũng vô cùng kinh ngạc.Tần Ninh... đúng là có can đảm nói ra.Hắn không sợ sư tôn dưới cơn nóng giận sẽ đập chết hắn sao?Chỉ là nhìn thấy sư tôn từ trước đến nay vẫn cao cao tại thượng bây giờ lại có dáng vẻ kinh ngạc, đúng là... sảng khoái mà!"Được rồi, mười năm thì mười năm, nhưng đã nói rồi đấy, chỉ làm dược đồng của ngươi thôi, nếu ngươi mà dám có suy nghĩ xấu, ta sẽ có một trăm loại biện pháp để ngươi không chịu đựng nổi".Dược Thập nói xong, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn bên hông Tần Ninh một chút.Thời Thanh Trúc lại đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Dược Thập.Dáng vẻ cứ như ngươi dám động vào chàng ấy thử xem.Tần Ninh cười nói: "Yên tâm đi, ta không có hứng thú với ngươi".Lúc này Dược Thập mới khẽ nói: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"Tần Ninh nhìn hai cây khối linh chi, cười nói: "Trong hai cây này có một cây đúng là Cô Tuyết Linh Chi, nhưng một cây khác lại là Cô Tuyết Linh Chi mọc ra từ phôi thai bị hoại tử thôi"."Phôi thai hoại tử cũng sẽ mọc ra hình Cô Tuyết Linh Chi dưới thời tiết cực lạnh, nhưng lại không có linh"."Hơn nữa loại phôi thai hoại tử này có thể là do con người trồng ra, trộn lẫn vào trong Cô Tuyết Linh Chi thật, sau đó sẽ chậm rãi hút được một chút linh khí từ Cô Tuyết Linh Chi thật, cả hai đặt chung một chỗ sẽ giống nhau như đúc, chỉ khi nào tách ra, cái giả mới hiện hình".Giờ phút này, Dược Thập đã hoàn toàn hiểu ra.Hác Kỉ Suất liền nói ngay: "Hiệu thuốc nhà họ Dương các ngươi còn dám bán đồ giả!"Chưởng quỹ kia biến sắc, nói: "Khách quý đừng nói bậy, nhà họ Dương đều toàn đồ hàng thật giá thật, cũng không dám bán đồ giả, nếu bị tộc trưởng biết sẽ chết người đấy".Tần Ninh cười nói: "Có lẽ không phải bọn họ bán giả, mà là có người lấy giả làm thật, bọn họ nhập hàng, không có khả năng đặt mua ở nhiều nơi, mà là đều đặt chung một chỗ, căn bản không có cách nào phân biệt ra thật giả, đương nhiên sẽ bị lừa rồi".Chưởng quỹ kia nghe vậy thì lập tức nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Cảm ơn vị công tử này, cảm ơn".Chưởng quỹ vội vàng sai người đi kiểm tra, đồng thời bẩm báo với nhà họ Dương... Lúc này bốn người Tần Ninh, Dược Thập đã rời đi.Trên đường phố, Dược Thập vô cùng tức giận bất bình.Thế mà lại thua! Quá tức giận!"Hai cây kia đặt chung với nhau, thật giả không thể phân biệt, sư tôn người đừng nóng giận...", Hác Kỉ Suất an ủi."Cút!""Vâng!"Hác Kỉ Suất lập tức chui ra đằng sau, không dám nói gì nữa.

Tên khốn này! Có biết mình là ai hay không?

Dược Thập thầm mắng trong lòng.

Hác Kỉ Suất cũng vô cùng kinh ngạc.

Tần Ninh... đúng là có can đảm nói ra.

Hắn không sợ sư tôn dưới cơn nóng giận sẽ đập chết hắn sao?

Chỉ là nhìn thấy sư tôn từ trước đến nay vẫn cao cao tại thượng bây giờ lại có dáng vẻ kinh ngạc, đúng là... sảng khoái mà!

"Được rồi, mười năm thì mười năm, nhưng đã nói rồi đấy, chỉ làm dược đồng của ngươi thôi, nếu ngươi mà dám có suy nghĩ xấu, ta sẽ có một trăm loại biện pháp để ngươi không chịu đựng nổi".

Dược Thập nói xong, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn bên hông Tần Ninh một chút.

Thời Thanh Trúc lại đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Dược Thập.

Dáng vẻ cứ như ngươi dám động vào chàng ấy thử xem.

Tần Ninh cười nói: "Yên tâm đi, ta không có hứng thú với ngươi".

Lúc này Dược Thập mới khẽ nói: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"

Tần Ninh nhìn hai cây khối linh chi, cười nói: "Trong hai cây này có một cây đúng là Cô Tuyết Linh Chi, nhưng một cây khác lại là Cô Tuyết Linh Chi mọc ra từ phôi thai bị hoại tử thôi".

"Phôi thai hoại tử cũng sẽ mọc ra hình Cô Tuyết Linh Chi dưới thời tiết cực lạnh, nhưng lại không có linh".

"Hơn nữa loại phôi thai hoại tử này có thể là do con người trồng ra, trộn lẫn vào trong Cô Tuyết Linh Chi thật, sau đó sẽ chậm rãi hút được một chút linh khí từ Cô Tuyết Linh Chi thật, cả hai đặt chung một chỗ sẽ giống nhau như đúc, chỉ khi nào tách ra, cái giả mới hiện hình".

Giờ phút này, Dược Thập đã hoàn toàn hiểu ra.

Hác Kỉ Suất liền nói ngay: "Hiệu thuốc nhà họ Dương các ngươi còn dám bán đồ giả!"

Chưởng quỹ kia biến sắc, nói: "Khách quý đừng nói bậy, nhà họ Dương đều toàn đồ hàng thật giá thật, cũng không dám bán đồ giả, nếu bị tộc trưởng biết sẽ chết người đấy".

Tần Ninh cười nói: "Có lẽ không phải bọn họ bán giả, mà là có người lấy giả làm thật, bọn họ nhập hàng, không có khả năng đặt mua ở nhiều nơi, mà là đều đặt chung một chỗ, căn bản không có cách nào phân biệt ra thật giả, đương nhiên sẽ bị lừa rồi".

Chưởng quỹ kia nghe vậy thì lập tức nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Cảm ơn vị công tử này, cảm ơn".

Chưởng quỹ vội vàng sai người đi kiểm tra, đồng thời bẩm báo với nhà họ Dương... Lúc này bốn người Tần Ninh, Dược Thập đã rời đi.

Trên đường phố, Dược Thập vô cùng tức giận bất bình.

Thế mà lại thua! Quá tức giận!

"Hai cây kia đặt chung với nhau, thật giả không thể phân biệt, sư tôn người đừng nóng giận...", Hác Kỉ Suất an ủi.

"Cút!"

"Vâng!"

Hác Kỉ Suất lập tức chui ra đằng sau, không dám nói gì nữa.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tên khốn này! Có biết mình là ai hay không?Dược Thập thầm mắng trong lòng.Hác Kỉ Suất cũng vô cùng kinh ngạc.Tần Ninh... đúng là có can đảm nói ra.Hắn không sợ sư tôn dưới cơn nóng giận sẽ đập chết hắn sao?Chỉ là nhìn thấy sư tôn từ trước đến nay vẫn cao cao tại thượng bây giờ lại có dáng vẻ kinh ngạc, đúng là... sảng khoái mà!"Được rồi, mười năm thì mười năm, nhưng đã nói rồi đấy, chỉ làm dược đồng của ngươi thôi, nếu ngươi mà dám có suy nghĩ xấu, ta sẽ có một trăm loại biện pháp để ngươi không chịu đựng nổi".Dược Thập nói xong, cũng không biết là vô tình hay cố ý mà nhìn bên hông Tần Ninh một chút.Thời Thanh Trúc lại đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Dược Thập.Dáng vẻ cứ như ngươi dám động vào chàng ấy thử xem.Tần Ninh cười nói: "Yên tâm đi, ta không có hứng thú với ngươi".Lúc này Dược Thập mới khẽ nói: "Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"Tần Ninh nhìn hai cây khối linh chi, cười nói: "Trong hai cây này có một cây đúng là Cô Tuyết Linh Chi, nhưng một cây khác lại là Cô Tuyết Linh Chi mọc ra từ phôi thai bị hoại tử thôi"."Phôi thai hoại tử cũng sẽ mọc ra hình Cô Tuyết Linh Chi dưới thời tiết cực lạnh, nhưng lại không có linh"."Hơn nữa loại phôi thai hoại tử này có thể là do con người trồng ra, trộn lẫn vào trong Cô Tuyết Linh Chi thật, sau đó sẽ chậm rãi hút được một chút linh khí từ Cô Tuyết Linh Chi thật, cả hai đặt chung một chỗ sẽ giống nhau như đúc, chỉ khi nào tách ra, cái giả mới hiện hình".Giờ phút này, Dược Thập đã hoàn toàn hiểu ra.Hác Kỉ Suất liền nói ngay: "Hiệu thuốc nhà họ Dương các ngươi còn dám bán đồ giả!"Chưởng quỹ kia biến sắc, nói: "Khách quý đừng nói bậy, nhà họ Dương đều toàn đồ hàng thật giá thật, cũng không dám bán đồ giả, nếu bị tộc trưởng biết sẽ chết người đấy".Tần Ninh cười nói: "Có lẽ không phải bọn họ bán giả, mà là có người lấy giả làm thật, bọn họ nhập hàng, không có khả năng đặt mua ở nhiều nơi, mà là đều đặt chung một chỗ, căn bản không có cách nào phân biệt ra thật giả, đương nhiên sẽ bị lừa rồi".Chưởng quỹ kia nghe vậy thì lập tức nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: "Cảm ơn vị công tử này, cảm ơn".Chưởng quỹ vội vàng sai người đi kiểm tra, đồng thời bẩm báo với nhà họ Dương... Lúc này bốn người Tần Ninh, Dược Thập đã rời đi.Trên đường phố, Dược Thập vô cùng tức giận bất bình.Thế mà lại thua! Quá tức giận!"Hai cây kia đặt chung với nhau, thật giả không thể phân biệt, sư tôn người đừng nóng giận...", Hác Kỉ Suất an ủi."Cút!""Vâng!"Hác Kỉ Suất lập tức chui ra đằng sau, không dám nói gì nữa.

Chương 5835: “Nhiều nhất là ba năm”.