“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5839: "Pha trà bằng lá Vụ Lăng..."
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Như thế sẽ mang đến cho người ta cảm giác rất không chân thành, nếu quả thật không có việc gì mà chỉ là uống chút trà, vậy chúng ta sẽ đi".Tần Ninh nói xong liền đặt chén trà xuống, đứng dậy muốn rời đi.Thấy cảnh này, trong lòng Hác Kỉ Suất dựng thẳng lên một ngón cái thật to! Tần Ninh đúng là trâu bò!"Khoan đã!"Giọng nói trong trẻo của người phụ nữ kia lại vang lên lần nữa: "Tần công tử cứ bình tĩnh".Cô ta nói rồi chậm rãi gỡ mạng che mặt xuống, để lộ ra một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp.Đôi mi thanh tú cong cong, đôi mắt trong trẻo.Mũi ngọc xinh xắn nhô cao, môi đỏ răng trắng.Mang đến cho người ta cảm giác giống như là bông hoa trong gió, tuy đang ở trước mắt nhưng lại không có cách nào nắm lấy.Đúng là người đẹp.Khóe miệng Hác Kỉ Suất lập tức chảy nước bọt, cũng không phải là thấy xinh đẹp quá mà chảy nước miếng, mà là vừa mới đưa chén trà đến miệng uống được một nửa, nhìn thấy dáng vẻ này của người phụ nữ kia liền quên nuốt xuống..."Thứ không có tiền đồ".Dược Thập mắng một câu.Tần Ninh liền ngừng chân quay người."Như vậy mới phải, mọi người đều thẳng thắn đối đãi".Tần Ninh nhìn về phía người phụ nữ, khẽ mỉm cười nói: "Phù Dung lâu là một trong ba bá chủ lớn cao quý ở Linh Nguyên Châu, thiếu lâu chủ mời chúng ta đến là có chuyện gì?"Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng nâng bình trà lên rót trà cho mấy người lần nữa, mọi hành động cử chỉ đều ôn tồn lễ độ, rất khí chất của thế gia vọng tộc.Cô ta cũng đã hiểu, Tần Ninh không phải loại người thích khách sáo, có việc gì cứ đi thẳng vào vấn đề là tốt nhất.Nguyên Sơ Liễu lập tức nói: "Ta cũng đã nhìn thấy cuộc so tài của hai vị ở trong hiệu thuốc nhà họ Dương rồi"."Sau đó?""Hai vị đều là cao thủ đan thuật, ở trong Linh Nguyên Châu, muốn tìm ra đan sư có đan thuật tốt hơn hai vị là rất khó".Nguyên Sơ Liễu nhã nhặn nói: "Tại hạ khẩn cầu hai vị, hãy giúp ta chữa trị cho một người"."Nếu việc này thành công, hai vị có bất kỳ yêu cầu gì, ta đều có thể đồng ý!"Hác Kỉ Suất ma xui quỷ khiến nói: "Thị tẩm cũng được sao?"Hắn ta vừa dứt lời, ba cô gái ở đây đều sững sờ, ngay lập tức nhìn Hác Kỉ Suất bằng ánh mắt như muốn giết người."Chữa trị cho ai?Bệnh gì?"Tần Ninh chậm rãi nói.
Như thế sẽ mang đến cho người ta cảm giác rất không chân thành, nếu quả thật không có việc gì mà chỉ là uống chút trà, vậy chúng ta sẽ đi".
Tần Ninh nói xong liền đặt chén trà xuống, đứng dậy muốn rời đi.
Thấy cảnh này, trong lòng Hác Kỉ Suất dựng thẳng lên một ngón cái thật to! Tần Ninh đúng là trâu bò!
"Khoan đã!"
Giọng nói trong trẻo của người phụ nữ kia lại vang lên lần nữa: "Tần công tử cứ bình tĩnh".
Cô ta nói rồi chậm rãi gỡ mạng che mặt xuống, để lộ ra một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp.
Đôi mi thanh tú cong cong, đôi mắt trong trẻo.
Mũi ngọc xinh xắn nhô cao, môi đỏ răng trắng.
Mang đến cho người ta cảm giác giống như là bông hoa trong gió, tuy đang ở trước mắt nhưng lại không có cách nào nắm lấy.
Đúng là người đẹp.
Khóe miệng Hác Kỉ Suất lập tức chảy nước bọt, cũng không phải là thấy xinh đẹp quá mà chảy nước miếng, mà là vừa mới đưa chén trà đến miệng uống được một nửa, nhìn thấy dáng vẻ này của người phụ nữ kia liền quên nuốt xuống...
"Thứ không có tiền đồ".
Dược Thập mắng một câu.
Tần Ninh liền ngừng chân quay người.
"Như vậy mới phải, mọi người đều thẳng thắn đối đãi".
Tần Ninh nhìn về phía người phụ nữ, khẽ mỉm cười nói: "Phù Dung lâu là một trong ba bá chủ lớn cao quý ở Linh Nguyên Châu, thiếu lâu chủ mời chúng ta đến là có chuyện gì?"
Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng nâng bình trà lên rót trà cho mấy người lần nữa, mọi hành động cử chỉ đều ôn tồn lễ độ, rất khí chất của thế gia vọng tộc.
Cô ta cũng đã hiểu, Tần Ninh không phải loại người thích khách sáo, có việc gì cứ đi thẳng vào vấn đề là tốt nhất.
Nguyên Sơ Liễu lập tức nói: "Ta cũng đã nhìn thấy cuộc so tài của hai vị ở trong hiệu thuốc nhà họ Dương rồi".
"Sau đó?"
"Hai vị đều là cao thủ đan thuật, ở trong Linh Nguyên Châu, muốn tìm ra đan sư có đan thuật tốt hơn hai vị là rất khó".
Nguyên Sơ Liễu nhã nhặn nói: "Tại hạ khẩn cầu hai vị, hãy giúp ta chữa trị cho một người".
"Nếu việc này thành công, hai vị có bất kỳ yêu cầu gì, ta đều có thể đồng ý!"
Hác Kỉ Suất ma xui quỷ khiến nói: "Thị tẩm cũng được sao?"
Hắn ta vừa dứt lời, ba cô gái ở đây đều sững sờ, ngay lập tức nhìn Hác Kỉ Suất bằng ánh mắt như muốn giết người.
"Chữa trị cho ai?
Bệnh gì?"
Tần Ninh chậm rãi nói.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Như thế sẽ mang đến cho người ta cảm giác rất không chân thành, nếu quả thật không có việc gì mà chỉ là uống chút trà, vậy chúng ta sẽ đi".Tần Ninh nói xong liền đặt chén trà xuống, đứng dậy muốn rời đi.Thấy cảnh này, trong lòng Hác Kỉ Suất dựng thẳng lên một ngón cái thật to! Tần Ninh đúng là trâu bò!"Khoan đã!"Giọng nói trong trẻo của người phụ nữ kia lại vang lên lần nữa: "Tần công tử cứ bình tĩnh".Cô ta nói rồi chậm rãi gỡ mạng che mặt xuống, để lộ ra một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp.Đôi mi thanh tú cong cong, đôi mắt trong trẻo.Mũi ngọc xinh xắn nhô cao, môi đỏ răng trắng.Mang đến cho người ta cảm giác giống như là bông hoa trong gió, tuy đang ở trước mắt nhưng lại không có cách nào nắm lấy.Đúng là người đẹp.Khóe miệng Hác Kỉ Suất lập tức chảy nước bọt, cũng không phải là thấy xinh đẹp quá mà chảy nước miếng, mà là vừa mới đưa chén trà đến miệng uống được một nửa, nhìn thấy dáng vẻ này của người phụ nữ kia liền quên nuốt xuống..."Thứ không có tiền đồ".Dược Thập mắng một câu.Tần Ninh liền ngừng chân quay người."Như vậy mới phải, mọi người đều thẳng thắn đối đãi".Tần Ninh nhìn về phía người phụ nữ, khẽ mỉm cười nói: "Phù Dung lâu là một trong ba bá chủ lớn cao quý ở Linh Nguyên Châu, thiếu lâu chủ mời chúng ta đến là có chuyện gì?"Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng nâng bình trà lên rót trà cho mấy người lần nữa, mọi hành động cử chỉ đều ôn tồn lễ độ, rất khí chất của thế gia vọng tộc.Cô ta cũng đã hiểu, Tần Ninh không phải loại người thích khách sáo, có việc gì cứ đi thẳng vào vấn đề là tốt nhất.Nguyên Sơ Liễu lập tức nói: "Ta cũng đã nhìn thấy cuộc so tài của hai vị ở trong hiệu thuốc nhà họ Dương rồi"."Sau đó?""Hai vị đều là cao thủ đan thuật, ở trong Linh Nguyên Châu, muốn tìm ra đan sư có đan thuật tốt hơn hai vị là rất khó".Nguyên Sơ Liễu nhã nhặn nói: "Tại hạ khẩn cầu hai vị, hãy giúp ta chữa trị cho một người"."Nếu việc này thành công, hai vị có bất kỳ yêu cầu gì, ta đều có thể đồng ý!"Hác Kỉ Suất ma xui quỷ khiến nói: "Thị tẩm cũng được sao?"Hắn ta vừa dứt lời, ba cô gái ở đây đều sững sờ, ngay lập tức nhìn Hác Kỉ Suất bằng ánh mắt như muốn giết người."Chữa trị cho ai?Bệnh gì?"Tần Ninh chậm rãi nói.