“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5841: "Cho ta mượn đàn của ngươi dùng một lát!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lập tức dừng lại.Mà ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất vẫn còn chưa thỏa mãn, chưa thể kịp thời rời khỏi khúc nhạc của Tần Ninh.Võ giả âm thuật lấy âm thanh để tấn công, bảo khí Chí Tôn và pháp thân đều có cùng một nhịp thở với âm luật, có thể nói rất khác với võ giả bình thường.Âm luật của Tần Ninh cũng không chỉ đơn giản là tiếng đàn mà thôi..."Hồng Uyên Khúc!"Tần Ninh đứng dậy, chậm rãi nói: "Ta đã biết".Hắn nói như vậy, ngay cả trong đôi mắt đẹp của Nguyên Sơ Liễu cũng mang theo vẻ kinh ngạc, chứ đừng nói đến ba người Thời Thanh Trúc.Ngươi biết?Biết cái gì?Ta có nói cái gì sao?Giờ phút này, mấy người đều không hiểu gì cả.Tần Ninh ra hiệu cho Nguyên Sơ Liễu cất đàn cổ, sau đó khắc từng bản nhạc lên trên bàn.Lấy tay làm bút, lấy khí tạo ra từng vết tích trên bàn đá."Cái này...", cả người Nguyên Sơ Liễu khẽ run lên, không nhịn được mà đứng dậy.Ba người Thời Thanh Trúc, Hác Kỉ Suất, Dược Thập cũng lần lượt đứng dậy, cái hiểu cái không nhìn từng động tác của Tần Ninh.Chữ như gà bới thế kia, sao lại khiến Nguyên Sơ Liễu kinh ngạc như vậy?"Ngươi... Làm sao ngươi biết...", lúc này Nguyên Sơ Liễu đã cất cao giọng không ít.Tần Ninh đứng dậy, khẽ mỉm cười nói: "Tu hành Hồng Uyên Khúc xảy ra vấn đề mới khiến trong lòng bất ổn, nhưng lại không tự biết, cho nên mới tích lũy đến bây giờ, xuất hiện vấn đề lớn, có lẽ pháp thân Thoát Thể đã bắt đầu không có cách nào ổn định, nói không chừng cảnh giới cũng sẽ giảm xuống"."Ngươi nói cho cô ấy biết, dựa theo biện pháp này của ta để ổn định lại pháp thân trước đã, nếu không không chỉ là pháp thân không có cách nào thoát thể, mà nghiêm trọng hơn là pháp thân sẽ sụp đổ".Nói đến chỗ này, Tần Ninh liền bước chân ra, nói: "Nói cô ấy tới gặp ta, ắt sẽ biết!"Ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất cũng rời đi theo Tần Ninh.Ở trong lương đình, Nguyên Sơ Liễu đã không còn cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa."Người đâu"."Có!"Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng đưa tay ra vạch một nhát, vị trí viết khúc nhạc trên bàn đá lập tức bị cắt ra."Mang thứ này về Phù Dung lâu ở Linh Nguyên Châu ngay trong đêm, để lâu chủ tự mình xem".
Tần Ninh lập tức dừng lại.
Mà ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất vẫn còn chưa thỏa mãn, chưa thể kịp thời rời khỏi khúc nhạc của Tần Ninh.
Võ giả âm thuật lấy âm thanh để tấn công, bảo khí Chí Tôn và pháp thân đều có cùng một nhịp thở với âm luật, có thể nói rất khác với võ giả bình thường.
Âm luật của Tần Ninh cũng không chỉ đơn giản là tiếng đàn mà thôi...
"Hồng Uyên Khúc!"
Tần Ninh đứng dậy, chậm rãi nói: "Ta đã biết".
Hắn nói như vậy, ngay cả trong đôi mắt đẹp của Nguyên Sơ Liễu cũng mang theo vẻ kinh ngạc, chứ đừng nói đến ba người Thời Thanh Trúc.
Ngươi biết?
Biết cái gì?
Ta có nói cái gì sao?
Giờ phút này, mấy người đều không hiểu gì cả.
Tần Ninh ra hiệu cho Nguyên Sơ Liễu cất đàn cổ, sau đó khắc từng bản nhạc lên trên bàn.
Lấy tay làm bút, lấy khí tạo ra từng vết tích trên bàn đá.
"Cái này...", cả người Nguyên Sơ Liễu khẽ run lên, không nhịn được mà đứng dậy.
Ba người Thời Thanh Trúc, Hác Kỉ Suất, Dược Thập cũng lần lượt đứng dậy, cái hiểu cái không nhìn từng động tác của Tần Ninh.
Chữ như gà bới thế kia, sao lại khiến Nguyên Sơ Liễu kinh ngạc như vậy?
"Ngươi... Làm sao ngươi biết...", lúc này Nguyên Sơ Liễu đã cất cao giọng không ít.
Tần Ninh đứng dậy, khẽ mỉm cười nói: "Tu hành Hồng Uyên Khúc xảy ra vấn đề mới khiến trong lòng bất ổn, nhưng lại không tự biết, cho nên mới tích lũy đến bây giờ, xuất hiện vấn đề lớn, có lẽ pháp thân Thoát Thể đã bắt đầu không có cách nào ổn định, nói không chừng cảnh giới cũng sẽ giảm xuống".
"Ngươi nói cho cô ấy biết, dựa theo biện pháp này của ta để ổn định lại pháp thân trước đã, nếu không không chỉ là pháp thân không có cách nào thoát thể, mà nghiêm trọng hơn là pháp thân sẽ sụp đổ".
Nói đến chỗ này, Tần Ninh liền bước chân ra, nói: "Nói cô ấy tới gặp ta, ắt sẽ biết!"
Ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất cũng rời đi theo Tần Ninh.
Ở trong lương đình, Nguyên Sơ Liễu đã không còn cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa.
"Người đâu".
"Có!"
Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng đưa tay ra vạch một nhát, vị trí viết khúc nhạc trên bàn đá lập tức bị cắt ra.
"Mang thứ này về Phù Dung lâu ở Linh Nguyên Châu ngay trong đêm, để lâu chủ tự mình xem".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lập tức dừng lại.Mà ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất vẫn còn chưa thỏa mãn, chưa thể kịp thời rời khỏi khúc nhạc của Tần Ninh.Võ giả âm thuật lấy âm thanh để tấn công, bảo khí Chí Tôn và pháp thân đều có cùng một nhịp thở với âm luật, có thể nói rất khác với võ giả bình thường.Âm luật của Tần Ninh cũng không chỉ đơn giản là tiếng đàn mà thôi..."Hồng Uyên Khúc!"Tần Ninh đứng dậy, chậm rãi nói: "Ta đã biết".Hắn nói như vậy, ngay cả trong đôi mắt đẹp của Nguyên Sơ Liễu cũng mang theo vẻ kinh ngạc, chứ đừng nói đến ba người Thời Thanh Trúc.Ngươi biết?Biết cái gì?Ta có nói cái gì sao?Giờ phút này, mấy người đều không hiểu gì cả.Tần Ninh ra hiệu cho Nguyên Sơ Liễu cất đàn cổ, sau đó khắc từng bản nhạc lên trên bàn.Lấy tay làm bút, lấy khí tạo ra từng vết tích trên bàn đá."Cái này...", cả người Nguyên Sơ Liễu khẽ run lên, không nhịn được mà đứng dậy.Ba người Thời Thanh Trúc, Hác Kỉ Suất, Dược Thập cũng lần lượt đứng dậy, cái hiểu cái không nhìn từng động tác của Tần Ninh.Chữ như gà bới thế kia, sao lại khiến Nguyên Sơ Liễu kinh ngạc như vậy?"Ngươi... Làm sao ngươi biết...", lúc này Nguyên Sơ Liễu đã cất cao giọng không ít.Tần Ninh đứng dậy, khẽ mỉm cười nói: "Tu hành Hồng Uyên Khúc xảy ra vấn đề mới khiến trong lòng bất ổn, nhưng lại không tự biết, cho nên mới tích lũy đến bây giờ, xuất hiện vấn đề lớn, có lẽ pháp thân Thoát Thể đã bắt đầu không có cách nào ổn định, nói không chừng cảnh giới cũng sẽ giảm xuống"."Ngươi nói cho cô ấy biết, dựa theo biện pháp này của ta để ổn định lại pháp thân trước đã, nếu không không chỉ là pháp thân không có cách nào thoát thể, mà nghiêm trọng hơn là pháp thân sẽ sụp đổ".Nói đến chỗ này, Tần Ninh liền bước chân ra, nói: "Nói cô ấy tới gặp ta, ắt sẽ biết!"Ba người Thời Thanh Trúc, Dược Thập, Hác Kỉ Suất cũng rời đi theo Tần Ninh.Ở trong lương đình, Nguyên Sơ Liễu đã không còn cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa."Người đâu"."Có!"Nguyên Sơ Liễu nhẹ nhàng đưa tay ra vạch một nhát, vị trí viết khúc nhạc trên bàn đá lập tức bị cắt ra."Mang thứ này về Phù Dung lâu ở Linh Nguyên Châu ngay trong đêm, để lâu chủ tự mình xem".