“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2644

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Phong Thanh Vũ tràn đầy ý cười, còn Lâm Nhã Nam thì lại đứng ngôi không yên, lộ ra đáng vẻ căng thăng.“Ồ đồ đệ ngoan đó hả? Con về rồi đó ư? Tới đây nào, ngồi xuống một xíu đi!”Phong Thanh Vũ vội vàng gọi, trêu mặt ông ta đều là Trụ Cười.“Phong tiền bối, vết thương của ông không còn gì đáng ngại à? Sao ông không nghỉ ngơi thật nhiêu? Lại chạy đến phòng làm việc của tôi thế?”Lâm Dương ngồi thẳng xuống ghế ông chủ, cũng không liếc mắt nhìn Lâm Nhã Nam lấy một cái.“Chút vết thương đó của thầy vê cơ bản không có gì đáng ngại, sau khi xử lý xong vết thương, thầy đã lập tức xuất viện… Lại nói, lần này thầy đến tìm con, chính là có chuyện tốt, con có muốn biết hay không?”Phong Thanh Vũ cười hỏi.“Mong tiền bối chỉ rõ”Lâm Dương lười đi đoán.“Ha ha ha, vậy được rồi, thây sẽ nói rõ luôn, nhóc con, thây đã tìm tìm người liên lạc với Hồng Nhan Cốc, thầy dự định sẽ tự mình ra mặt, trao đổi với người của Hồng Nhan Gốc, để giải quyết chuyện trước đây không lâu con giết chết mấy người đệ tử của Hồng Nhan Cốc”Phong Thanh Vũ cười nói.“Ra mặt trao đổi tr?”Lâm Dương khẽ giật mình, ngạc nhiên nhìn Phong, Thanh Vũ.“Tiền bối, ngài muốn làm gì thế? Giữa tôi và Hồng Nhan Cốc còn có gì để nói nữa đâu?”“Không thể nói như thế được, không có bạn bè vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viên, thực lực của Hồng Nhan Cốc rất cường đại, vô cùng đáng sợ, bây giờ căn.cơ của con chưa vững, nếu như đấu với Hông Nhan. Cốc, nhất định sẽ bị tổn thất nặng nề.Cho nên thầy dự định giúp con một tay, vì con hòa.giải chuyện này, dù sao con cũng là đồ đệ của thầy” Phong Thanh Vũ trả lời.“Tiên bối, ngài dự định thương lượng như thế nào với Hồng Nhan Cốc?”“Người mà thầy liên lạc sẽ đến sân bay vào lúc 9 giờ tối nay, đến khi đó thầy sẽ đi cùng người đó, người này đến đây, chuyện này chắc chắn đến 90%”“Tiền bối, tôi vẫn đề nghị ngài không nên một mình đi thương lượng với người của Hồng Nhan Cốc”“Nếu thầy không đi một mình, chăng lẽ con đi cùng thầy hả?”Phong Thanh Vũ hỏi ngược lại.Lâm Dương không trả lời.“Nói tóm lại, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, thầy đi trước, con đó, không có việc gì thì tranh thủ bôi dưỡng †ình cảm với sư muội của mình, đừng biển con bé thành người lâm lì ít nói”Phong Thanh Vũ cười to, quay người rời đi.Lâm Dương cười khổ không thôi.“Thầy, thầy à!” Lâm Nhã Nam vội vàng đi ra ngoài hô to, nhưng bên ngoài đâu còn bóng dáng của Phong Thanh Vũ nữa.Lâm Nhã Nam không ngừng thở dài, một lần nữa quay về vị trí của mình, cả người run rẩy, vô cùng kiêng ky. “Cô không cần thiết phải sợ hãi, chỉ cần ba của cô không bán đứng tôi, tôi sẽ không làm tổn thương đến cô” Lâm Dương lên tiếngCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Vẻ mặt Phong Thanh Vũ tràn đầy ý cười, còn Lâm Nhã Nam thì lại đứng ngôi không yên, lộ ra đáng vẻ căng thăng.

“Ồ đồ đệ ngoan đó hả? Con về rồi đó ư? Tới đây nào, ngồi xuống một xíu đi!”

Phong Thanh Vũ vội vàng gọi, trêu mặt ông ta đều là Trụ Cười.

“Phong tiền bối, vết thương của ông không còn gì đáng ngại à? Sao ông không nghỉ ngơi thật nhiêu? Lại chạy đến phòng làm việc của tôi thế?”

Lâm Dương ngồi thẳng xuống ghế ông chủ, cũng không liếc mắt nhìn Lâm Nhã Nam lấy một cái.

“Chút vết thương đó của thầy vê cơ bản không có gì đáng ngại, sau khi xử lý xong vết thương, thầy đã lập tức xuất viện… Lại nói, lần này thầy đến tìm con, chính là có chuyện tốt, con có muốn biết hay không?”

Phong Thanh Vũ cười hỏi.

“Mong tiền bối chỉ rõ”

Lâm Dương lười đi đoán.

“Ha ha ha, vậy được rồi, thây sẽ nói rõ luôn, nhóc con, thây đã tìm tìm người liên lạc với Hồng Nhan Cốc, thầy dự định sẽ tự mình ra mặt, trao đổi với người của Hồng Nhan Gốc, để giải quyết chuyện trước đây không lâu con giết chết mấy người đệ tử của Hồng Nhan Cốc”

Phong Thanh Vũ cười nói.

“Ra mặt trao đổi tr?”

Lâm Dương khẽ giật mình, ngạc nhiên nhìn Phong, Thanh Vũ.

“Tiền bối, ngài muốn làm gì thế? Giữa tôi và Hồng Nhan Cốc còn có gì để nói nữa đâu?”

“Không thể nói như thế được, không có bạn bè vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viên, thực lực của Hồng Nhan Cốc rất cường đại, vô cùng đáng sợ, bây giờ căn.

cơ của con chưa vững, nếu như đấu với Hông Nhan. Cốc, nhất định sẽ bị tổn thất nặng nề.

Cho nên thầy dự định giúp con một tay, vì con hòa.

giải chuyện này, dù sao con cũng là đồ đệ của thầy” Phong Thanh Vũ trả lời.

“Tiên bối, ngài dự định thương lượng như thế nào với Hồng Nhan Cốc?”

“Người mà thầy liên lạc sẽ đến sân bay vào lúc 9 giờ tối nay, đến khi đó thầy sẽ đi cùng người đó, người này đến đây, chuyện này chắc chắn đến 90%”

“Tiền bối, tôi vẫn đề nghị ngài không nên một mình đi thương lượng với người của Hồng Nhan Cốc”

“Nếu thầy không đi một mình, chăng lẽ con đi cùng thầy hả?”

Phong Thanh Vũ hỏi ngược lại.

Lâm Dương không trả lời.

“Nói tóm lại, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, thầy đi trước, con đó, không có việc gì thì tranh thủ bôi dưỡng †ình cảm với sư muội của mình, đừng biển con bé thành người lâm lì ít nói”

Phong Thanh Vũ cười to, quay người rời đi.

Lâm Dương cười khổ không thôi.

“Thầy, thầy à!” Lâm Nhã Nam vội vàng đi ra ngoài hô to, nhưng bên ngoài đâu còn bóng dáng của Phong Thanh Vũ nữa.

Lâm Nhã Nam không ngừng thở dài, một lần nữa quay về vị trí của mình, cả người run rẩy, vô cùng kiêng ky. “Cô không cần thiết phải sợ hãi, chỉ cần ba của cô không bán đứng tôi, tôi sẽ không làm tổn thương đến cô” Lâm Dương lên tiếng

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Vẻ mặt Phong Thanh Vũ tràn đầy ý cười, còn Lâm Nhã Nam thì lại đứng ngôi không yên, lộ ra đáng vẻ căng thăng.“Ồ đồ đệ ngoan đó hả? Con về rồi đó ư? Tới đây nào, ngồi xuống một xíu đi!”Phong Thanh Vũ vội vàng gọi, trêu mặt ông ta đều là Trụ Cười.“Phong tiền bối, vết thương của ông không còn gì đáng ngại à? Sao ông không nghỉ ngơi thật nhiêu? Lại chạy đến phòng làm việc của tôi thế?”Lâm Dương ngồi thẳng xuống ghế ông chủ, cũng không liếc mắt nhìn Lâm Nhã Nam lấy một cái.“Chút vết thương đó của thầy vê cơ bản không có gì đáng ngại, sau khi xử lý xong vết thương, thầy đã lập tức xuất viện… Lại nói, lần này thầy đến tìm con, chính là có chuyện tốt, con có muốn biết hay không?”Phong Thanh Vũ cười hỏi.“Mong tiền bối chỉ rõ”Lâm Dương lười đi đoán.“Ha ha ha, vậy được rồi, thây sẽ nói rõ luôn, nhóc con, thây đã tìm tìm người liên lạc với Hồng Nhan Cốc, thầy dự định sẽ tự mình ra mặt, trao đổi với người của Hồng Nhan Gốc, để giải quyết chuyện trước đây không lâu con giết chết mấy người đệ tử của Hồng Nhan Cốc”Phong Thanh Vũ cười nói.“Ra mặt trao đổi tr?”Lâm Dương khẽ giật mình, ngạc nhiên nhìn Phong, Thanh Vũ.“Tiền bối, ngài muốn làm gì thế? Giữa tôi và Hồng Nhan Cốc còn có gì để nói nữa đâu?”“Không thể nói như thế được, không có bạn bè vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viên, thực lực của Hồng Nhan Cốc rất cường đại, vô cùng đáng sợ, bây giờ căn.cơ của con chưa vững, nếu như đấu với Hông Nhan. Cốc, nhất định sẽ bị tổn thất nặng nề.Cho nên thầy dự định giúp con một tay, vì con hòa.giải chuyện này, dù sao con cũng là đồ đệ của thầy” Phong Thanh Vũ trả lời.“Tiên bối, ngài dự định thương lượng như thế nào với Hồng Nhan Cốc?”“Người mà thầy liên lạc sẽ đến sân bay vào lúc 9 giờ tối nay, đến khi đó thầy sẽ đi cùng người đó, người này đến đây, chuyện này chắc chắn đến 90%”“Tiền bối, tôi vẫn đề nghị ngài không nên một mình đi thương lượng với người của Hồng Nhan Cốc”“Nếu thầy không đi một mình, chăng lẽ con đi cùng thầy hả?”Phong Thanh Vũ hỏi ngược lại.Lâm Dương không trả lời.“Nói tóm lại, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, thầy đi trước, con đó, không có việc gì thì tranh thủ bôi dưỡng †ình cảm với sư muội của mình, đừng biển con bé thành người lâm lì ít nói”Phong Thanh Vũ cười to, quay người rời đi.Lâm Dương cười khổ không thôi.“Thầy, thầy à!” Lâm Nhã Nam vội vàng đi ra ngoài hô to, nhưng bên ngoài đâu còn bóng dáng của Phong Thanh Vũ nữa.Lâm Nhã Nam không ngừng thở dài, một lần nữa quay về vị trí của mình, cả người run rẩy, vô cùng kiêng ky. “Cô không cần thiết phải sợ hãi, chỉ cần ba của cô không bán đứng tôi, tôi sẽ không làm tổn thương đến cô” Lâm Dương lên tiếngCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2644