“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5873: Cuồng cũng có thể là một loại thế?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng trùng hợp Diệp Nam Hiên lại là loại người này.Tính cách cuồng vọng.Con đường võ đạo cũng sẽ cuồng vọng.Lúc này giữa sân, Diệp Nam Hiên chém ra từng đao, khiến Hứa Minh Thông không ngừng ngăn chặn.Từng đao chém ra khiến Hứa Minh Thông chấn động không có cách nào thở dốc."Chết đi!"Vừa hét xong một câu, Diệp Nam Hiên đã chém ra liên tiếp mấy chục nhát, khí thế tụ tập, trong nháy mắt bộc phát.Ầm... Trên mặt đất, từng tiếng nổ vang lên.Tiếng nổ đùng đoàng khiến cho mặt đất vỡ tan, trận pháp chập chờn.Mà trước khi đao thế tán đi, khí thế kinh khủng trong cơ thể Diệp Nam Hiên cũng dần dần ổn định.Giờ phút này, Hứa Minh Thông tựa lưng vào mép trận pháp lại đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.Khi Diệp Nam Hiên thu đao.Một tơ máu kéo dài từ trên trán Hứa Minh Thông xuống đến phần bụng.Xoạch một tiếng.Cả người đứt thành hai mảnh.Máu tươi chảy xuống tí tách.Chết! Đám võ giả nhà họ Hứa thi nhau đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt kinh ngạc.Nào chỉ là nhà họ Hứa, đám võ giả của những phe phái khác lúc này cũng nhao nhao đứng lên.Một vị Đại Chí Tôn trung kỳ lại dùng đao chém Đại Chí Tôn hậu kỳ.Đây gần như là điều không có khả năng xảy ra."Diệp Nam Hiên, ngươi muốn chết".Hứa Lâm Thiên giận dữ quát, khí thế quanh người dâng lên."Sao vậy?"Diệp Nam Hiên quay người lại nhìn về phía Hứa Lâm Thiên, buồn bực nói: "Ông ta không nhận thua, ta làm trái với quy tắc sao?Ông ta không nhận thua, ta cũng chỉ có thể chém xuống...", Hứa Lâm Thiên á khẩu không trả lời được.
Nhưng trùng hợp Diệp Nam Hiên lại là loại người này.
Tính cách cuồng vọng.
Con đường võ đạo cũng sẽ cuồng vọng.
Lúc này giữa sân, Diệp Nam Hiên chém ra từng đao, khiến Hứa Minh Thông không ngừng ngăn chặn.
Từng đao chém ra khiến Hứa Minh Thông chấn động không có cách nào thở dốc.
"Chết đi!"
Vừa hét xong một câu, Diệp Nam Hiên đã chém ra liên tiếp mấy chục nhát, khí thế tụ tập, trong nháy mắt bộc phát.
Ầm... Trên mặt đất, từng tiếng nổ vang lên.
Tiếng nổ đùng đoàng khiến cho mặt đất vỡ tan, trận pháp chập chờn.
Mà trước khi đao thế tán đi, khí thế kinh khủng trong cơ thể Diệp Nam Hiên cũng dần dần ổn định.
Giờ phút này, Hứa Minh Thông tựa lưng vào mép trận pháp lại đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.
Khi Diệp Nam Hiên thu đao.
Một tơ máu kéo dài từ trên trán Hứa Minh Thông xuống đến phần bụng.
Xoạch một tiếng.
Cả người đứt thành hai mảnh.
Máu tươi chảy xuống tí tách.
Chết! Đám võ giả nhà họ Hứa thi nhau đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt kinh ngạc.
Nào chỉ là nhà họ Hứa, đám võ giả của những phe phái khác lúc này cũng nhao nhao đứng lên.
Một vị Đại Chí Tôn trung kỳ lại dùng đao chém Đại Chí Tôn hậu kỳ.
Đây gần như là điều không có khả năng xảy ra.
"Diệp Nam Hiên, ngươi muốn chết".
Hứa Lâm Thiên giận dữ quát, khí thế quanh người dâng lên.
"Sao vậy?"
Diệp Nam Hiên quay người lại nhìn về phía Hứa Lâm Thiên, buồn bực nói: "Ông ta không nhận thua, ta làm trái với quy tắc sao?
Ông ta không nhận thua, ta cũng chỉ có thể chém xuống...", Hứa Lâm Thiên á khẩu không trả lời được.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng trùng hợp Diệp Nam Hiên lại là loại người này.Tính cách cuồng vọng.Con đường võ đạo cũng sẽ cuồng vọng.Lúc này giữa sân, Diệp Nam Hiên chém ra từng đao, khiến Hứa Minh Thông không ngừng ngăn chặn.Từng đao chém ra khiến Hứa Minh Thông chấn động không có cách nào thở dốc."Chết đi!"Vừa hét xong một câu, Diệp Nam Hiên đã chém ra liên tiếp mấy chục nhát, khí thế tụ tập, trong nháy mắt bộc phát.Ầm... Trên mặt đất, từng tiếng nổ vang lên.Tiếng nổ đùng đoàng khiến cho mặt đất vỡ tan, trận pháp chập chờn.Mà trước khi đao thế tán đi, khí thế kinh khủng trong cơ thể Diệp Nam Hiên cũng dần dần ổn định.Giờ phút này, Hứa Minh Thông tựa lưng vào mép trận pháp lại đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.Khi Diệp Nam Hiên thu đao.Một tơ máu kéo dài từ trên trán Hứa Minh Thông xuống đến phần bụng.Xoạch một tiếng.Cả người đứt thành hai mảnh.Máu tươi chảy xuống tí tách.Chết! Đám võ giả nhà họ Hứa thi nhau đứng dậy, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt kinh ngạc.Nào chỉ là nhà họ Hứa, đám võ giả của những phe phái khác lúc này cũng nhao nhao đứng lên.Một vị Đại Chí Tôn trung kỳ lại dùng đao chém Đại Chí Tôn hậu kỳ.Đây gần như là điều không có khả năng xảy ra."Diệp Nam Hiên, ngươi muốn chết".Hứa Lâm Thiên giận dữ quát, khí thế quanh người dâng lên."Sao vậy?"Diệp Nam Hiên quay người lại nhìn về phía Hứa Lâm Thiên, buồn bực nói: "Ông ta không nhận thua, ta làm trái với quy tắc sao?Ông ta không nhận thua, ta cũng chỉ có thể chém xuống...", Hứa Lâm Thiên á khẩu không trả lời được.