“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2661
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Ở lại bên cạnh sao? Như vậy sao được? Sao Hồng Nhan Cốc chúng ta có thể thu nhận đàn ông?”Gia Linh nhíu mày hỏi.“Nhưng lúc trước phía trêu đã đồng ý với Lâm Nhã Nam Tồi”“Nói như vậy thì không có lựa chọn nào nữa rồi! Chỉ có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân này ở lại”Gia Linh lạnh nhạt nói.“Chuyện này tuyệt đôi không được!”“E rằng Hồng Nhan Cốc chúng ta sẽ bị người đàn ông này làm bẩn mất!”“Thật sao?”“Sư tỷ, chúng em tuyệt đối không đồng ý!”Lúc này không chỉ Triệu Minh Nguyệt không đồng ý, ngay cả đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc còn lại cũng không đồng ý rồi.Bọn họ có thể trở thành đệ tử của Hồng Nhan Cốc, đều là trải qua lễ rửa tội của nước thánh, trí nhớ cũng nhận lễ rửa tội tư tưởng của Hồng Nhan Cốc, đối với đàn ông đều vô cùng kháng cự.Có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân đứng ở đây, đã là nhân nại lớn nhất của bọn họ rồi.Nếu cho người này ở lại Hồng Nhan Cốc, sao bọn họ có thể đồng ý? Gia Linh hơi đau đầu.Lúc này chỉ có thể gọi trưởng lão tới.Nhưng đúng lúc này, “Kỳ Lân”đột nhiên tháo kính ra, nghiêm túc nói với Triệu Minh Nguyệt: “Cô Nguyệt, vì sao tình hình của cô Nhã Nam có chút không thích hợp lắm?”Triệu Minh Nguyệt đang định nói chuyện, nhưng mà tâm mắt đảo qua “Kỳ Lân”, lúc này cô ta ngây ngẩn cả người.Đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh cũng đều kinh hãi, tầm mắt nhìn chằm chằm “Kỳ Lân.Chỉ thấy Kỳ Lân bước tới, đứng trước mặt Triệu Minh Nguyệt, giọng điệu có chút chất vấn nói: “Cô Nguyệt, cô có nghe tôi nói chuyện hay không? Rốt cuộc cô chủ nhà tôi bị làm sao thế?”“Hả? Chuyện này…”Triệu Minh Nguyệt lấy lại tinh thần, nhưng cảm thấy trái tim đập loạn lên, hơi thở cũng hơi đồn dập, cô ta không thể phát giận được nữa, trái lại có chút tâm hoảng ý loạn nói: “Cô ấy không sao, cô ấy… Cô ấy hẳn là mệt mỏi quá, nghỉ ngơi một lát là được rôi!”Gia Linh ở phía sau thấy thế, thì vô cùng kinh hãi.Cô ta cũng thấy được giá trị nhan sắc của “Kỳ Lân”Cho dù cô ta luôn trái tim nhạt như nước, lúc này trái tim cũng đập rộn lên, nhưng không dữ dội như đám Triệu Minh Nguyệt.“Nghỉ ngơi sao? Được, mong cô lập tức sắp xếp phòng cho tôi và cô chủ nghỉ ngơi, ngoài ra, toàn bộ hành trình †ôi cần phải làm bạn với cô ấy”Kỳ Lân nghiêm túc nói.“Chuyện này… Tôi phải nói với bê trên đã”Giọng điệu của Triệu Minh Nguyệt dịu dàng hơn không ít.“Còn phải nói với phía trêu sao? Lúc vào cốc không phải đã nói sẽ cho tôi ở trong cốc sao?”“Phải… Phải không? Được rồi… Anh… Anh ở đây đi, người đâu, nhanh sắp xếp phòng cho Nhã Nam sư muội và anh Kỳ Lân… Triệu Minh Nguyệt vội nói.“Dạ… Sư tỷ..”Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bên cạnh nói, vội tiến lên trước.Nhưng mà lúc này, đệ tử ở bên kia vội vàng chạy ra: “Hằng sư tỷ, để em dẫn đám Nhã Nam sư muội qua đó cho”“Không được, vẫn nên để chị làm thì hơn!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
“Ở lại bên cạnh sao? Như vậy sao được? Sao Hồng Nhan Cốc chúng ta có thể thu nhận đàn ông?”
Gia Linh nhíu mày hỏi.
“Nhưng lúc trước phía trêu đã đồng ý với Lâm Nhã Nam Tồi”
“Nói như vậy thì không có lựa chọn nào nữa rồi! Chỉ có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân này ở lại”
Gia Linh lạnh nhạt nói.
“Chuyện này tuyệt đôi không được!”
“E rằng Hồng Nhan Cốc chúng ta sẽ bị người đàn ông này làm bẩn mất!”
“Thật sao?”
“Sư tỷ, chúng em tuyệt đối không đồng ý!”
Lúc này không chỉ Triệu Minh Nguyệt không đồng ý, ngay cả đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc còn lại cũng không đồng ý rồi.
Bọn họ có thể trở thành đệ tử của Hồng Nhan Cốc, đều là trải qua lễ rửa tội của nước thánh, trí nhớ cũng nhận lễ rửa tội tư tưởng của Hồng Nhan Cốc, đối với đàn ông đều vô cùng kháng cự.
Có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân đứng ở đây, đã là nhân nại lớn nhất của bọn họ rồi.
Nếu cho người này ở lại Hồng Nhan Cốc, sao bọn họ có thể đồng ý? Gia Linh hơi đau đầu.
Lúc này chỉ có thể gọi trưởng lão tới.
Nhưng đúng lúc này, “Kỳ Lân”
đột nhiên tháo kính ra, nghiêm túc nói với Triệu Minh Nguyệt: “Cô Nguyệt, vì sao tình hình của cô Nhã Nam có chút không thích hợp lắm?”
Triệu Minh Nguyệt đang định nói chuyện, nhưng mà tâm mắt đảo qua “Kỳ Lân”
, lúc này cô ta ngây ngẩn cả người.
Đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh cũng đều kinh hãi, tầm mắt nhìn chằm chằm “Kỳ Lân.
Chỉ thấy Kỳ Lân bước tới, đứng trước mặt Triệu Minh Nguyệt, giọng điệu có chút chất vấn nói: “Cô Nguyệt, cô có nghe tôi nói chuyện hay không? Rốt cuộc cô chủ nhà tôi bị làm sao thế?”
“Hả? Chuyện này…”
Triệu Minh Nguyệt lấy lại tinh thần, nhưng cảm thấy trái tim đập loạn lên, hơi thở cũng hơi đồn dập, cô ta không thể phát giận được nữa, trái lại có chút tâm hoảng ý loạn nói: “Cô ấy không sao, cô ấy… Cô ấy hẳn là mệt mỏi quá, nghỉ ngơi một lát là được rôi!”
Gia Linh ở phía sau thấy thế, thì vô cùng kinh hãi.
Cô ta cũng thấy được giá trị nhan sắc của “Kỳ Lân”
Cho dù cô ta luôn trái tim nhạt như nước, lúc này trái tim cũng đập rộn lên, nhưng không dữ dội như đám Triệu Minh Nguyệt.
“Nghỉ ngơi sao? Được, mong cô lập tức sắp xếp phòng cho tôi và cô chủ nghỉ ngơi, ngoài ra, toàn bộ hành trình †ôi cần phải làm bạn với cô ấy”
Kỳ Lân nghiêm túc nói.
“Chuyện này… Tôi phải nói với bê trên đã”
Giọng điệu của Triệu Minh Nguyệt dịu dàng hơn không ít.
“Còn phải nói với phía trêu sao? Lúc vào cốc không phải đã nói sẽ cho tôi ở trong cốc sao?”
“Phải… Phải không? Được rồi… Anh… Anh ở đây đi, người đâu, nhanh sắp xếp phòng cho Nhã Nam sư muội và anh Kỳ Lân… Triệu Minh Nguyệt vội nói.
“Dạ… Sư tỷ..”
Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bên cạnh nói, vội tiến lên trước.
Nhưng mà lúc này, đệ tử ở bên kia vội vàng chạy ra: “Hằng sư tỷ, để em dẫn đám Nhã Nam sư muội qua đó cho”
“Không được, vẫn nên để chị làm thì hơn!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Ở lại bên cạnh sao? Như vậy sao được? Sao Hồng Nhan Cốc chúng ta có thể thu nhận đàn ông?”Gia Linh nhíu mày hỏi.“Nhưng lúc trước phía trêu đã đồng ý với Lâm Nhã Nam Tồi”“Nói như vậy thì không có lựa chọn nào nữa rồi! Chỉ có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân này ở lại”Gia Linh lạnh nhạt nói.“Chuyện này tuyệt đôi không được!”“E rằng Hồng Nhan Cốc chúng ta sẽ bị người đàn ông này làm bẩn mất!”“Thật sao?”“Sư tỷ, chúng em tuyệt đối không đồng ý!”Lúc này không chỉ Triệu Minh Nguyệt không đồng ý, ngay cả đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc còn lại cũng không đồng ý rồi.Bọn họ có thể trở thành đệ tử của Hồng Nhan Cốc, đều là trải qua lễ rửa tội của nước thánh, trí nhớ cũng nhận lễ rửa tội tư tưởng của Hồng Nhan Cốc, đối với đàn ông đều vô cùng kháng cự.Có thể để người đàn ông tên Kỳ Lân đứng ở đây, đã là nhân nại lớn nhất của bọn họ rồi.Nếu cho người này ở lại Hồng Nhan Cốc, sao bọn họ có thể đồng ý? Gia Linh hơi đau đầu.Lúc này chỉ có thể gọi trưởng lão tới.Nhưng đúng lúc này, “Kỳ Lân”đột nhiên tháo kính ra, nghiêm túc nói với Triệu Minh Nguyệt: “Cô Nguyệt, vì sao tình hình của cô Nhã Nam có chút không thích hợp lắm?”Triệu Minh Nguyệt đang định nói chuyện, nhưng mà tâm mắt đảo qua “Kỳ Lân”, lúc này cô ta ngây ngẩn cả người.Đám đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh cũng đều kinh hãi, tầm mắt nhìn chằm chằm “Kỳ Lân.Chỉ thấy Kỳ Lân bước tới, đứng trước mặt Triệu Minh Nguyệt, giọng điệu có chút chất vấn nói: “Cô Nguyệt, cô có nghe tôi nói chuyện hay không? Rốt cuộc cô chủ nhà tôi bị làm sao thế?”“Hả? Chuyện này…”Triệu Minh Nguyệt lấy lại tinh thần, nhưng cảm thấy trái tim đập loạn lên, hơi thở cũng hơi đồn dập, cô ta không thể phát giận được nữa, trái lại có chút tâm hoảng ý loạn nói: “Cô ấy không sao, cô ấy… Cô ấy hẳn là mệt mỏi quá, nghỉ ngơi một lát là được rôi!”Gia Linh ở phía sau thấy thế, thì vô cùng kinh hãi.Cô ta cũng thấy được giá trị nhan sắc của “Kỳ Lân”Cho dù cô ta luôn trái tim nhạt như nước, lúc này trái tim cũng đập rộn lên, nhưng không dữ dội như đám Triệu Minh Nguyệt.“Nghỉ ngơi sao? Được, mong cô lập tức sắp xếp phòng cho tôi và cô chủ nghỉ ngơi, ngoài ra, toàn bộ hành trình †ôi cần phải làm bạn với cô ấy”Kỳ Lân nghiêm túc nói.“Chuyện này… Tôi phải nói với bê trên đã”Giọng điệu của Triệu Minh Nguyệt dịu dàng hơn không ít.“Còn phải nói với phía trêu sao? Lúc vào cốc không phải đã nói sẽ cho tôi ở trong cốc sao?”“Phải… Phải không? Được rồi… Anh… Anh ở đây đi, người đâu, nhanh sắp xếp phòng cho Nhã Nam sư muội và anh Kỳ Lân… Triệu Minh Nguyệt vội nói.“Dạ… Sư tỷ..”Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bên cạnh nói, vội tiến lên trước.Nhưng mà lúc này, đệ tử ở bên kia vội vàng chạy ra: “Hằng sư tỷ, để em dẫn đám Nhã Nam sư muội qua đó cho”“Không được, vẫn nên để chị làm thì hơn!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên