“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2671
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Nhã Nam đi ra khỏi phòng, nhưng vẻ mặt vẫn mê mang.“Lớn mật! Lâm Nhã Nam, thấy giảng sư Minh Lan còn không mau hành lễ?”Đệ tử nữ ở bên cạnh quát lớn.Lâm Nhã Nam ngẩn ra, đang chuẩn bị hành lễ, nhưng giống như nghĩ tới chuyện gì đó, lúng túng hành lễ nói: “Bái… Bái kiến giảng sư Minh Lan!”“Hửm?”Nhìn động tác không được tự nhiên của Lâm Nhã Nam, giảng sư Minh Lan có chút không vui.“Giảng sư Minh Lan, hôm nay Lâm Nhã Nam mới vào cốc, một số khóa trình còn chưa học xong, cho nên cấp bậc lễ nghĩa vẫn chưa đến nơi đến chốn”Gia Linh lập tức giải thích.“Vậy sao? Thôi! Hôm nay không phải tới vì cô ta!” Giảng sư Minh Lan liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Cậu là Kỳ Lân vệ sĩ hộ tống Lâm Nhã Nam đúng không?”“Đúng vậy!”Lâm Dương gật đầu.“Nói cho tôi biết, vừa rồi cậu đi đâu?”“Tôi vẫn luôn ở đây mà”Lâm Dương ra vẻ vô tội nói.“Hừi! Đã đến lúc này rôi mà cậu còn cứng miệng à? Rõ ràng là vừa rồi cậu đến cửa cốc, đoạt chìa khóa của đệ tử canh giữ cửa cốc, mở ra cơ quan, có phải không? Nói, cậu được ai phái tới đây? Vì sao phải mở cơ quan của cốc tôi! Rõt cuộc là cậu có mục đích gì?”Giảng sư Minh Lan liên tục la lên.Mỗi một câu đều tràn ngập khí phách, nghiêm khắc mà cường thế.Nếu là người tâm lý không đủ, đã sớm khuất phục dưới lời nói của bà ta rồiNhưng Lâm Dương là người từng trải qua sóng to gió lớn.Vẻ mặt anh không đổi nói: “Bà này, bà đang nói gì thế? Mở ra cơ quan gì cơ? Tôi không hiểu bà đang nói gì!” “Cậu còn giả vờ nữa à?”Giảng sư Minh Lan giận dữ mắng: “Nhìn bộ dạng này phải dùng hình rồi! Người đâu, dẫn cậu ta đi xuống, nghiêm hình tra tấn! Trái lại tôi muốn xem cậu ta cứng miệng hay xương cốt cứng!”“Dại Giảng sưt”Đệ tử ở bên cạnh lập tức tiến lên.“Các người làm gì thế?”Lâm Nhã Nam lập tức ngăn cản.“Lâm Nhã Nam, việc này không liên quan tới cô! Cô là đệ tử của Hồng Nhan Cốc chúng ta! Cô phải nghe lời giảng sư nói!”“Nhưng… Nhưng anh ấy… Anh ấy là vệ sĩ của tôi..”“Thì tính sao? Nếu không phải biết cô trải qua lễ rửa tội ở ao thánh, cô nghĩ là tôi sẽ bỏ qua cho cô à?”Giảng sư Minh Lan hừ lạnh nói.“Các ngươi đây là muốn giở thói ngang ngược à?”Lâm Dương ra vẻ phẫn nộ nói.“Tôi chính là giở thói ngang ngược đấy, cậu có thể làm gì được tôi?”Vẻ mặt giảng sư Minh Lan không chút thay đổi nói: “Ra tay!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Lâm Nhã Nam đi ra khỏi phòng, nhưng vẻ mặt vẫn mê mang.
“Lớn mật! Lâm Nhã Nam, thấy giảng sư Minh Lan còn không mau hành lễ?”
Đệ tử nữ ở bên cạnh quát lớn.
Lâm Nhã Nam ngẩn ra, đang chuẩn bị hành lễ, nhưng giống như nghĩ tới chuyện gì đó, lúng túng hành lễ nói: “Bái… Bái kiến giảng sư Minh Lan!”
“Hửm?”
Nhìn động tác không được tự nhiên của Lâm Nhã Nam, giảng sư Minh Lan có chút không vui.
“Giảng sư Minh Lan, hôm nay Lâm Nhã Nam mới vào cốc, một số khóa trình còn chưa học xong, cho nên cấp bậc lễ nghĩa vẫn chưa đến nơi đến chốn”
Gia Linh lập tức giải thích.
“Vậy sao? Thôi! Hôm nay không phải tới vì cô ta!” Giảng sư Minh Lan liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Cậu là Kỳ Lân vệ sĩ hộ tống Lâm Nhã Nam đúng không?”
“Đúng vậy!”
Lâm Dương gật đầu.
“Nói cho tôi biết, vừa rồi cậu đi đâu?”
“Tôi vẫn luôn ở đây mà”
Lâm Dương ra vẻ vô tội nói.
“Hừi! Đã đến lúc này rôi mà cậu còn cứng miệng à? Rõ ràng là vừa rồi cậu đến cửa cốc, đoạt chìa khóa của đệ tử canh giữ cửa cốc, mở ra cơ quan, có phải không? Nói, cậu được ai phái tới đây? Vì sao phải mở cơ quan của cốc tôi! Rõt cuộc là cậu có mục đích gì?”
Giảng sư Minh Lan liên tục la lên.
Mỗi một câu đều tràn ngập khí phách, nghiêm khắc mà cường thế.
Nếu là người tâm lý không đủ, đã sớm khuất phục dưới lời nói của bà ta rồi
Nhưng Lâm Dương là người từng trải qua sóng to gió lớn.
Vẻ mặt anh không đổi nói: “Bà này, bà đang nói gì thế? Mở ra cơ quan gì cơ? Tôi không hiểu bà đang nói gì!” “Cậu còn giả vờ nữa à?”
Giảng sư Minh Lan giận dữ mắng: “Nhìn bộ dạng này phải dùng hình rồi! Người đâu, dẫn cậu ta đi xuống, nghiêm hình tra tấn! Trái lại tôi muốn xem cậu ta cứng miệng hay xương cốt cứng!”
“Dại Giảng sưt”
Đệ tử ở bên cạnh lập tức tiến lên.
“Các người làm gì thế?”
Lâm Nhã Nam lập tức ngăn cản.
“Lâm Nhã Nam, việc này không liên quan tới cô! Cô là đệ tử của Hồng Nhan Cốc chúng ta! Cô phải nghe lời giảng sư nói!”
“Nhưng… Nhưng anh ấy… Anh ấy là vệ sĩ của tôi..”
“Thì tính sao? Nếu không phải biết cô trải qua lễ rửa tội ở ao thánh, cô nghĩ là tôi sẽ bỏ qua cho cô à?”
Giảng sư Minh Lan hừ lạnh nói.
“Các ngươi đây là muốn giở thói ngang ngược à?”
Lâm Dương ra vẻ phẫn nộ nói.
“Tôi chính là giở thói ngang ngược đấy, cậu có thể làm gì được tôi?”
Vẻ mặt giảng sư Minh Lan không chút thay đổi nói: “Ra tay!”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Lâm Nhã Nam đi ra khỏi phòng, nhưng vẻ mặt vẫn mê mang.“Lớn mật! Lâm Nhã Nam, thấy giảng sư Minh Lan còn không mau hành lễ?”Đệ tử nữ ở bên cạnh quát lớn.Lâm Nhã Nam ngẩn ra, đang chuẩn bị hành lễ, nhưng giống như nghĩ tới chuyện gì đó, lúng túng hành lễ nói: “Bái… Bái kiến giảng sư Minh Lan!”“Hửm?”Nhìn động tác không được tự nhiên của Lâm Nhã Nam, giảng sư Minh Lan có chút không vui.“Giảng sư Minh Lan, hôm nay Lâm Nhã Nam mới vào cốc, một số khóa trình còn chưa học xong, cho nên cấp bậc lễ nghĩa vẫn chưa đến nơi đến chốn”Gia Linh lập tức giải thích.“Vậy sao? Thôi! Hôm nay không phải tới vì cô ta!” Giảng sư Minh Lan liếc mắt nhìn Lâm Dương, lạnh nhạt nói: “Cậu là Kỳ Lân vệ sĩ hộ tống Lâm Nhã Nam đúng không?”“Đúng vậy!”Lâm Dương gật đầu.“Nói cho tôi biết, vừa rồi cậu đi đâu?”“Tôi vẫn luôn ở đây mà”Lâm Dương ra vẻ vô tội nói.“Hừi! Đã đến lúc này rôi mà cậu còn cứng miệng à? Rõ ràng là vừa rồi cậu đến cửa cốc, đoạt chìa khóa của đệ tử canh giữ cửa cốc, mở ra cơ quan, có phải không? Nói, cậu được ai phái tới đây? Vì sao phải mở cơ quan của cốc tôi! Rõt cuộc là cậu có mục đích gì?”Giảng sư Minh Lan liên tục la lên.Mỗi một câu đều tràn ngập khí phách, nghiêm khắc mà cường thế.Nếu là người tâm lý không đủ, đã sớm khuất phục dưới lời nói của bà ta rồiNhưng Lâm Dương là người từng trải qua sóng to gió lớn.Vẻ mặt anh không đổi nói: “Bà này, bà đang nói gì thế? Mở ra cơ quan gì cơ? Tôi không hiểu bà đang nói gì!” “Cậu còn giả vờ nữa à?”Giảng sư Minh Lan giận dữ mắng: “Nhìn bộ dạng này phải dùng hình rồi! Người đâu, dẫn cậu ta đi xuống, nghiêm hình tra tấn! Trái lại tôi muốn xem cậu ta cứng miệng hay xương cốt cứng!”“Dại Giảng sưt”Đệ tử ở bên cạnh lập tức tiến lên.“Các người làm gì thế?”Lâm Nhã Nam lập tức ngăn cản.“Lâm Nhã Nam, việc này không liên quan tới cô! Cô là đệ tử của Hồng Nhan Cốc chúng ta! Cô phải nghe lời giảng sư nói!”“Nhưng… Nhưng anh ấy… Anh ấy là vệ sĩ của tôi..”“Thì tính sao? Nếu không phải biết cô trải qua lễ rửa tội ở ao thánh, cô nghĩ là tôi sẽ bỏ qua cho cô à?”Giảng sư Minh Lan hừ lạnh nói.“Các ngươi đây là muốn giở thói ngang ngược à?”Lâm Dương ra vẻ phẫn nộ nói.“Tôi chính là giở thói ngang ngược đấy, cậu có thể làm gì được tôi?”Vẻ mặt giảng sư Minh Lan không chút thay đổi nói: “Ra tay!”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên