“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5890: Mà lúc này lại cảm thấy tuyệt vọng!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đối mặt với đòn sát thủ cuối cùng này của Tần Ninh, Hứa Lâm Thiên cố gắng đánh cược một lần, nhưng từng đường kiếm khí đã đâm xuyên qua cơ thể ông ta.Âm thanh nổ vỡ trầm thấp không ngừng vang lên.Trong chớp mắt, cả người Hứa Lâm Thiên nhuộm đầy máu.Một giây sau, thân thể Hứa Lâm Thiên nổ tung.Võ trường yên lặng không một tiếng động.Ở vị trí nhà họ Hứa, lão gia tử Hứa Mậu Vinh lập tức đứng dậy.Không ngờ tới! Ai cũng không ngờ tới.Tuy rằng nhìn như Hứa Lâm Thiên bị Tần Ninh áp đảo, thế nhưng ông ta lại bị giết trong chớp mắt như thế, ai cũng không ngờ tới.Hứa Mậu Vinh chuẩn bị tinh thần tốt đón nhận kết quả, nhưng căn bản là trở tay không kịp.Giờ phút này, bên phía nhà họ Thạch.Sắc mặt tộc trưởng Thạch Hình trầm xuống.Đã chết.Hứa Lâm Thiên đã chết.Thực lực của Tần Ninh, vậy mà lại cường đại đến mức này?Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng ông ta không thể bình ổn.So đấu?Còn so đấu được sao?Còn có thể so đấu được sao?Thạch Hình không ngừng tự hỏi bản thân.Lúc này, một vị cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng ba lại rơi vào bối rối.Trong võ trường, Tần Ninh cầm kiếm đứng đó, trang phục màu trắng nhiễm vài giọt máu tươi.Từng vết máu kia giống như nhuộm thành một đoá hoa màu máu, kiều diễm nở rộ, làm cho Tần Ninh thêm vài phần yêu dị.“Xem ra, cảnh giới Tiểu Thiên Tôn quả thật là rất mạnh”.Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta đã nói rồi, đây là cuộc chiến sinh tử, nếu như ta thua, tất cả mọi thứ của Linh Ngự môn đều thuộc về nhà họ Hứa, còn Hứa Lâm Thiên thua thì chỉ cần ông ta chết là được”.Nói đến chữ chết, vẻ mặt Tần Ninh vẫn mỉm cười như trước.Giết người mà giống như đang uống trà.Chỉ bằng loại phong thái này, rất nhiều người đã không sánh bằng.“Tộc trưởng Thạch Hình, đến lượt ngươi”.Tần Ninh xoay người nhìn về phía nhà họ Thạch, chậm rãi nói: “Nếu như ngươi giết được ta, Linh Ngự môn thuộc về ngươi”.Thạch Hình trầm mặc.“Tuổi trẻ ngông cuồng!”Đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Đối mặt với đòn sát thủ cuối cùng này của Tần Ninh, Hứa Lâm Thiên cố gắng đánh cược một lần, nhưng từng đường kiếm khí đã đâm xuyên qua cơ thể ông ta.
Âm thanh nổ vỡ trầm thấp không ngừng vang lên.
Trong chớp mắt, cả người Hứa Lâm Thiên nhuộm đầy máu.
Một giây sau, thân thể Hứa Lâm Thiên nổ tung.
Võ trường yên lặng không một tiếng động.
Ở vị trí nhà họ Hứa, lão gia tử Hứa Mậu Vinh lập tức đứng dậy.
Không ngờ tới! Ai cũng không ngờ tới.
Tuy rằng nhìn như Hứa Lâm Thiên bị Tần Ninh áp đảo, thế nhưng ông ta lại bị giết trong chớp mắt như thế, ai cũng không ngờ tới.
Hứa Mậu Vinh chuẩn bị tinh thần tốt đón nhận kết quả, nhưng căn bản là trở tay không kịp.
Giờ phút này, bên phía nhà họ Thạch.
Sắc mặt tộc trưởng Thạch Hình trầm xuống.
Đã chết.
Hứa Lâm Thiên đã chết.
Thực lực của Tần Ninh, vậy mà lại cường đại đến mức này?
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng ông ta không thể bình ổn.
So đấu?
Còn so đấu được sao?
Còn có thể so đấu được sao?
Thạch Hình không ngừng tự hỏi bản thân.
Lúc này, một vị cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng ba lại rơi vào bối rối.
Trong võ trường, Tần Ninh cầm kiếm đứng đó, trang phục màu trắng nhiễm vài giọt máu tươi.
Từng vết máu kia giống như nhuộm thành một đoá hoa màu máu, kiều diễm nở rộ, làm cho Tần Ninh thêm vài phần yêu dị.
“Xem ra, cảnh giới Tiểu Thiên Tôn quả thật là rất mạnh”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta đã nói rồi, đây là cuộc chiến sinh tử, nếu như ta thua, tất cả mọi thứ của Linh Ngự môn đều thuộc về nhà họ Hứa, còn Hứa Lâm Thiên thua thì chỉ cần ông ta chết là được”.
Nói đến chữ chết, vẻ mặt Tần Ninh vẫn mỉm cười như trước.
Giết người mà giống như đang uống trà.
Chỉ bằng loại phong thái này, rất nhiều người đã không sánh bằng.
“Tộc trưởng Thạch Hình, đến lượt ngươi”.
Tần Ninh xoay người nhìn về phía nhà họ Thạch, chậm rãi nói: “Nếu như ngươi giết được ta, Linh Ngự môn thuộc về ngươi”.
Thạch Hình trầm mặc.
“Tuổi trẻ ngông cuồng!”
Đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đối mặt với đòn sát thủ cuối cùng này của Tần Ninh, Hứa Lâm Thiên cố gắng đánh cược một lần, nhưng từng đường kiếm khí đã đâm xuyên qua cơ thể ông ta.Âm thanh nổ vỡ trầm thấp không ngừng vang lên.Trong chớp mắt, cả người Hứa Lâm Thiên nhuộm đầy máu.Một giây sau, thân thể Hứa Lâm Thiên nổ tung.Võ trường yên lặng không một tiếng động.Ở vị trí nhà họ Hứa, lão gia tử Hứa Mậu Vinh lập tức đứng dậy.Không ngờ tới! Ai cũng không ngờ tới.Tuy rằng nhìn như Hứa Lâm Thiên bị Tần Ninh áp đảo, thế nhưng ông ta lại bị giết trong chớp mắt như thế, ai cũng không ngờ tới.Hứa Mậu Vinh chuẩn bị tinh thần tốt đón nhận kết quả, nhưng căn bản là trở tay không kịp.Giờ phút này, bên phía nhà họ Thạch.Sắc mặt tộc trưởng Thạch Hình trầm xuống.Đã chết.Hứa Lâm Thiên đã chết.Thực lực của Tần Ninh, vậy mà lại cường đại đến mức này?Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng ông ta không thể bình ổn.So đấu?Còn so đấu được sao?Còn có thể so đấu được sao?Thạch Hình không ngừng tự hỏi bản thân.Lúc này, một vị cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn tầng ba lại rơi vào bối rối.Trong võ trường, Tần Ninh cầm kiếm đứng đó, trang phục màu trắng nhiễm vài giọt máu tươi.Từng vết máu kia giống như nhuộm thành một đoá hoa màu máu, kiều diễm nở rộ, làm cho Tần Ninh thêm vài phần yêu dị.“Xem ra, cảnh giới Tiểu Thiên Tôn quả thật là rất mạnh”.Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta đã nói rồi, đây là cuộc chiến sinh tử, nếu như ta thua, tất cả mọi thứ của Linh Ngự môn đều thuộc về nhà họ Hứa, còn Hứa Lâm Thiên thua thì chỉ cần ông ta chết là được”.Nói đến chữ chết, vẻ mặt Tần Ninh vẫn mỉm cười như trước.Giết người mà giống như đang uống trà.Chỉ bằng loại phong thái này, rất nhiều người đã không sánh bằng.“Tộc trưởng Thạch Hình, đến lượt ngươi”.Tần Ninh xoay người nhìn về phía nhà họ Thạch, chậm rãi nói: “Nếu như ngươi giết được ta, Linh Ngự môn thuộc về ngươi”.Thạch Hình trầm mặc.“Tuổi trẻ ngông cuồng!”Đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.