“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5905: Đây không phải là điều mà ông ta muốn nhìn thấy.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vèo... Một tiếng vèo vang lên, cả người Thu Minh Anh trong nháy mắt đã hóa thành một cái bóng lao ra.Những tiếng đàn tình tang đột nhiên vang lên, giống như có thiên quân vạn mã lao nhanh qua biển.Ở giữa hai tay Nguyên Sơ Liễu, một cây đàn cổ xuất hiện, mười ngón tay xinh đẹp nhanh chóng lướt qua dây đàn, phát ra những tiếng chói tai.Mà pháp thân lúc này cũng xuất hiện.Một cây đàn cổ! Pháp thân của Nguyên Sơ Liễu cũng là một cây đàn.Mà pháp thân kết hợp với đàn cổ, khiến cho tiếng đàn tấn công trong phút chốc đó của Nguyên Sơ Liễu mang theo bộc phát kinh khủng, làm không gian cũng phải vặn vẹo, trong nháy mắt đã tới gần Thu Minh Anh.Sắc mặt của Thu Minh Anh biến đổi, loan đao lập tức chém ra hơn trăm lần.Những tiếng leng keng không ngừng vang lên.Loan đao lần lượt chém ra, bộc phát ra tiếng ầm vang.Mọi người ở đây nhìn thấy hai người đánh nhau đều vô cùng chấn động.Nguyên Sơ Liễu chính là võ giả âm tu hiếm thấy, hiểu biết từ trước đến nay của mọi người về võ giả âm tu rất ít, đây còn là lần đầu tiên rất nhiều người nhìn thấy một võ giả âm tu mạnh mẽ như vậy."Tiểu Thiên Tôn tầng bảy".Thu Minh Anh nhìn thấy cảnh giới của Nguyên Sơ Liễu thì hừ nhẹ nói: "Võ giả âm tu đúng là rất khó chơi, thế nhưng ngươi mới chỉ đến cảnh giới tầng bảy, kém ta tận hai tầng cảnh giới, sao có thể là đối thủ của ta?"Nghe thấy lời này của Thu Minh Anh, Nguyên Sơ Liễu lại không nói một lời.Khí thế lạnh lẽo bộc phát, tiếng đàn kinh khủng hóa thành ngàn vạn sợi tơ, lao về hướng Thu Minh Anh.Thu Minh Anh hừ lạnh, loan đao trong tay trong chớp mắt đá hóa thành trăm ngàn lưỡi đao, chém ra từng cái một.Dư chấn của trận đấu giữa hai người lập tức khiến những ngọn núi xung quanh đều bị phá hủy.Giờ phút này, trận chiến giữa những võ giả các phe phái đã không còn giới hạn ở trong sơn cốc nữa.Bên ngoài, không ít võ giả đứng ở khoảng cách xa xa cũng cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cảnh này."Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?""Không biết"."Hình như là cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn cũng đã bắt đầu đánh nhau rồi…", rất nhiều người đều thò đầu ra, sững sờ nhìn.

Vèo... Một tiếng vèo vang lên, cả người Thu Minh Anh trong nháy mắt đã hóa thành một cái bóng lao ra.

Những tiếng đàn tình tang đột nhiên vang lên, giống như có thiên quân vạn mã lao nhanh qua biển.

Ở giữa hai tay Nguyên Sơ Liễu, một cây đàn cổ xuất hiện, mười ngón tay xinh đẹp nhanh chóng lướt qua dây đàn, phát ra những tiếng chói tai.

Mà pháp thân lúc này cũng xuất hiện.

Một cây đàn cổ! Pháp thân của Nguyên Sơ Liễu cũng là một cây đàn.

Mà pháp thân kết hợp với đàn cổ, khiến cho tiếng đàn tấn công trong phút chốc đó của Nguyên Sơ Liễu mang theo bộc phát kinh khủng, làm không gian cũng phải vặn vẹo, trong nháy mắt đã tới gần Thu Minh Anh.

Sắc mặt của Thu Minh Anh biến đổi, loan đao lập tức chém ra hơn trăm lần.

Những tiếng leng keng không ngừng vang lên.

Loan đao lần lượt chém ra, bộc phát ra tiếng ầm vang.

Mọi người ở đây nhìn thấy hai người đánh nhau đều vô cùng chấn động.

Nguyên Sơ Liễu chính là võ giả âm tu hiếm thấy, hiểu biết từ trước đến nay của mọi người về võ giả âm tu rất ít, đây còn là lần đầu tiên rất nhiều người nhìn thấy một võ giả âm tu mạnh mẽ như vậy.

"Tiểu Thiên Tôn tầng bảy".

Thu Minh Anh nhìn thấy cảnh giới của Nguyên Sơ Liễu thì hừ nhẹ nói: "Võ giả âm tu đúng là rất khó chơi, thế nhưng ngươi mới chỉ đến cảnh giới tầng bảy, kém ta tận hai tầng cảnh giới, sao có thể là đối thủ của ta?"

Nghe thấy lời này của Thu Minh Anh, Nguyên Sơ Liễu lại không nói một lời.

Khí thế lạnh lẽo bộc phát, tiếng đàn kinh khủng hóa thành ngàn vạn sợi tơ, lao về hướng Thu Minh Anh.

Thu Minh Anh hừ lạnh, loan đao trong tay trong chớp mắt đá hóa thành trăm ngàn lưỡi đao, chém ra từng cái một.

Dư chấn của trận đấu giữa hai người lập tức khiến những ngọn núi xung quanh đều bị phá hủy.

Giờ phút này, trận chiến giữa những võ giả các phe phái đã không còn giới hạn ở trong sơn cốc nữa.

Bên ngoài, không ít võ giả đứng ở khoảng cách xa xa cũng cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cảnh này.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Không biết".

"Hình như là cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn cũng đã bắt đầu đánh nhau rồi…", rất nhiều người đều thò đầu ra, sững sờ nhìn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vèo... Một tiếng vèo vang lên, cả người Thu Minh Anh trong nháy mắt đã hóa thành một cái bóng lao ra.Những tiếng đàn tình tang đột nhiên vang lên, giống như có thiên quân vạn mã lao nhanh qua biển.Ở giữa hai tay Nguyên Sơ Liễu, một cây đàn cổ xuất hiện, mười ngón tay xinh đẹp nhanh chóng lướt qua dây đàn, phát ra những tiếng chói tai.Mà pháp thân lúc này cũng xuất hiện.Một cây đàn cổ! Pháp thân của Nguyên Sơ Liễu cũng là một cây đàn.Mà pháp thân kết hợp với đàn cổ, khiến cho tiếng đàn tấn công trong phút chốc đó của Nguyên Sơ Liễu mang theo bộc phát kinh khủng, làm không gian cũng phải vặn vẹo, trong nháy mắt đã tới gần Thu Minh Anh.Sắc mặt của Thu Minh Anh biến đổi, loan đao lập tức chém ra hơn trăm lần.Những tiếng leng keng không ngừng vang lên.Loan đao lần lượt chém ra, bộc phát ra tiếng ầm vang.Mọi người ở đây nhìn thấy hai người đánh nhau đều vô cùng chấn động.Nguyên Sơ Liễu chính là võ giả âm tu hiếm thấy, hiểu biết từ trước đến nay của mọi người về võ giả âm tu rất ít, đây còn là lần đầu tiên rất nhiều người nhìn thấy một võ giả âm tu mạnh mẽ như vậy."Tiểu Thiên Tôn tầng bảy".Thu Minh Anh nhìn thấy cảnh giới của Nguyên Sơ Liễu thì hừ nhẹ nói: "Võ giả âm tu đúng là rất khó chơi, thế nhưng ngươi mới chỉ đến cảnh giới tầng bảy, kém ta tận hai tầng cảnh giới, sao có thể là đối thủ của ta?"Nghe thấy lời này của Thu Minh Anh, Nguyên Sơ Liễu lại không nói một lời.Khí thế lạnh lẽo bộc phát, tiếng đàn kinh khủng hóa thành ngàn vạn sợi tơ, lao về hướng Thu Minh Anh.Thu Minh Anh hừ lạnh, loan đao trong tay trong chớp mắt đá hóa thành trăm ngàn lưỡi đao, chém ra từng cái một.Dư chấn của trận đấu giữa hai người lập tức khiến những ngọn núi xung quanh đều bị phá hủy.Giờ phút này, trận chiến giữa những võ giả các phe phái đã không còn giới hạn ở trong sơn cốc nữa.Bên ngoài, không ít võ giả đứng ở khoảng cách xa xa cũng cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cảnh này."Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?""Không biết"."Hình như là cường giả cảnh giới Tiểu Thiên Tôn cũng đã bắt đầu đánh nhau rồi…", rất nhiều người đều thò đầu ra, sững sờ nhìn.

Chương 5905: Đây không phải là điều mà ông ta muốn nhìn thấy.