“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5909: "Ngươi chính là Tần Ninh mà Liễu Nhi nói sao?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ừm".Tần Ninh chậm rãi gật đầu, nhìn người phụ nữ trước mặt.Thời gian đã trôi qua vài vạn năm, cuối cùng cũng được gặp lại lần nữa! Năm đó Hồng Phù Dung thích mặc váy đỏ, dáng vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như em gái nhà bên, bây giờ nhìn cô ấy đã trưởng thành, vô cùng quyến rũ rồi.Hồng Phù Dung đi từng bước một đến trước mặt Tần Ninh, sau đó lập tức bắt lấy bàn tay hắn, đi vào trong một tòa lầu các còn nguyên vẹn.Chỉ trong phút chốc, hơn mười người trong Hồng Giáp Vệ lần lượt chia nhau ra đứng xung quanh lầu các.Lúc này Nguyên Sơ Liễu muốn đi vào theo, nhưng lại bị Hồng Phù Dung ngăn cản."Con chờ ở bên ngoài"."Vâng".Nguyên Sơ Liễu dừng lại, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc.Từ nhỏ đến lớn, sư tôn luôn đối xử với cô ta như con gái ruột, cũng sẽ không giấu giếm cô ta bất cứ chuyện gì.Thế nhưng lần này đã thay đổi! Rốt cuộc Tần Ninh này có lai lịch gì?Thời Thanh Trúc mặc một bộ váy dài màu xanh ung dung đi đến, lại đứng bên cạnh Tần Ninh không muốn rời đi.Hồng Phù Dung liếc qua Thời Thanh Trúc.Không thể không nói, Thời Thanh Trúc có khí chất biến ảo khôn lường, cao nhã thanh khiết, hoàn toàn khác biệt với khí chất của Hồng Phù Dung.Nói chung là hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt, không có cách nào so sánh.Tuy nói như thế, nhưng khí chất linh động của Thời Thanh Trúc lại quá ưu tú khiến người khác bị thu hút, làm cho lúc này Hồng Phù Dung cũng là bị hạ thấp xuống không ít."Đây là phu nhân ta, có thể đi vào".Tần Ninh cười nói.Hắn biết Hồng Phù Dung muốn nói cái gì.Hồng Phù Dung nghe thấy lời này của Tần Ninh cũng không mở miệng, mà lập tức quay người tiến vào trong lầu các, một cơn gió mát đóng cửa lầu các lại.Giờ phút này, võ giả các phe phái đều không thể hiểu được.Tần Ninh có quen biết với lâu chủ Hồng Phù Dung?Mặc dù Nguyên Sơ Liễu biết cầm phổ kia của Tần Ninh bất phàm, nhưng cũng không đến mức khiến sư tôn huy động nhiều nhân lực như vậy chứ?Trong lầu các.Hồng Phù Dung nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Vị tiên sinh kia bây giờ thế nào rồi?"Tần Ninh lại cười nói: "Rất tốt".
"Ừm".
Tần Ninh chậm rãi gật đầu, nhìn người phụ nữ trước mặt.
Thời gian đã trôi qua vài vạn năm, cuối cùng cũng được gặp lại lần nữa! Năm đó Hồng Phù Dung thích mặc váy đỏ, dáng vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như em gái nhà bên, bây giờ nhìn cô ấy đã trưởng thành, vô cùng quyến rũ rồi.
Hồng Phù Dung đi từng bước một đến trước mặt Tần Ninh, sau đó lập tức bắt lấy bàn tay hắn, đi vào trong một tòa lầu các còn nguyên vẹn.
Chỉ trong phút chốc, hơn mười người trong Hồng Giáp Vệ lần lượt chia nhau ra đứng xung quanh lầu các.
Lúc này Nguyên Sơ Liễu muốn đi vào theo, nhưng lại bị Hồng Phù Dung ngăn cản.
"Con chờ ở bên ngoài".
"Vâng".
Nguyên Sơ Liễu dừng lại, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc.
Từ nhỏ đến lớn, sư tôn luôn đối xử với cô ta như con gái ruột, cũng sẽ không giấu giếm cô ta bất cứ chuyện gì.
Thế nhưng lần này đã thay đổi! Rốt cuộc Tần Ninh này có lai lịch gì?
Thời Thanh Trúc mặc một bộ váy dài màu xanh ung dung đi đến, lại đứng bên cạnh Tần Ninh không muốn rời đi.
Hồng Phù Dung liếc qua Thời Thanh Trúc.
Không thể không nói, Thời Thanh Trúc có khí chất biến ảo khôn lường, cao nhã thanh khiết, hoàn toàn khác biệt với khí chất của Hồng Phù Dung.
Nói chung là hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt, không có cách nào so sánh.
Tuy nói như thế, nhưng khí chất linh động của Thời Thanh Trúc lại quá ưu tú khiến người khác bị thu hút, làm cho lúc này Hồng Phù Dung cũng là bị hạ thấp xuống không ít.
"Đây là phu nhân ta, có thể đi vào".
Tần Ninh cười nói.
Hắn biết Hồng Phù Dung muốn nói cái gì.
Hồng Phù Dung nghe thấy lời này của Tần Ninh cũng không mở miệng, mà lập tức quay người tiến vào trong lầu các, một cơn gió mát đóng cửa lầu các lại.
Giờ phút này, võ giả các phe phái đều không thể hiểu được.
Tần Ninh có quen biết với lâu chủ Hồng Phù Dung?
Mặc dù Nguyên Sơ Liễu biết cầm phổ kia của Tần Ninh bất phàm, nhưng cũng không đến mức khiến sư tôn huy động nhiều nhân lực như vậy chứ?
Trong lầu các.
Hồng Phù Dung nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Vị tiên sinh kia bây giờ thế nào rồi?"
Tần Ninh lại cười nói: "Rất tốt".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ừm".Tần Ninh chậm rãi gật đầu, nhìn người phụ nữ trước mặt.Thời gian đã trôi qua vài vạn năm, cuối cùng cũng được gặp lại lần nữa! Năm đó Hồng Phù Dung thích mặc váy đỏ, dáng vẻ đáng yêu ngoan ngoãn như em gái nhà bên, bây giờ nhìn cô ấy đã trưởng thành, vô cùng quyến rũ rồi.Hồng Phù Dung đi từng bước một đến trước mặt Tần Ninh, sau đó lập tức bắt lấy bàn tay hắn, đi vào trong một tòa lầu các còn nguyên vẹn.Chỉ trong phút chốc, hơn mười người trong Hồng Giáp Vệ lần lượt chia nhau ra đứng xung quanh lầu các.Lúc này Nguyên Sơ Liễu muốn đi vào theo, nhưng lại bị Hồng Phù Dung ngăn cản."Con chờ ở bên ngoài"."Vâng".Nguyên Sơ Liễu dừng lại, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc.Từ nhỏ đến lớn, sư tôn luôn đối xử với cô ta như con gái ruột, cũng sẽ không giấu giếm cô ta bất cứ chuyện gì.Thế nhưng lần này đã thay đổi! Rốt cuộc Tần Ninh này có lai lịch gì?Thời Thanh Trúc mặc một bộ váy dài màu xanh ung dung đi đến, lại đứng bên cạnh Tần Ninh không muốn rời đi.Hồng Phù Dung liếc qua Thời Thanh Trúc.Không thể không nói, Thời Thanh Trúc có khí chất biến ảo khôn lường, cao nhã thanh khiết, hoàn toàn khác biệt với khí chất của Hồng Phù Dung.Nói chung là hai loại khí chất hoàn toàn khác biệt, không có cách nào so sánh.Tuy nói như thế, nhưng khí chất linh động của Thời Thanh Trúc lại quá ưu tú khiến người khác bị thu hút, làm cho lúc này Hồng Phù Dung cũng là bị hạ thấp xuống không ít."Đây là phu nhân ta, có thể đi vào".Tần Ninh cười nói.Hắn biết Hồng Phù Dung muốn nói cái gì.Hồng Phù Dung nghe thấy lời này của Tần Ninh cũng không mở miệng, mà lập tức quay người tiến vào trong lầu các, một cơn gió mát đóng cửa lầu các lại.Giờ phút này, võ giả các phe phái đều không thể hiểu được.Tần Ninh có quen biết với lâu chủ Hồng Phù Dung?Mặc dù Nguyên Sơ Liễu biết cầm phổ kia của Tần Ninh bất phàm, nhưng cũng không đến mức khiến sư tôn huy động nhiều nhân lực như vậy chứ?Trong lầu các.Hồng Phù Dung nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Vị tiên sinh kia bây giờ thế nào rồi?"Tần Ninh lại cười nói: "Rất tốt".