“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2700

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Triệu Minh Nguyệt đứng dậy, nghiêng đầu nhỏ giọng dặn dò Lâm Dương: “Đi theo tôi, nhớ kỹ đừng nói lung tung, ánh mắt càng không thể nhìn lung tung, người vừa nói là thánh nữ! Nếu anh dám nhìn lung tung, cẩn thận mắt anh bị người đào ra đấy!”Lâm Dương gật đầu.Hai người cùng tiến vào.‘Tâng một vô cùng rộng rãi.Mà bên trong có không ít người đangđứng.Trái phải như rừng, đều là cấp cao của Hồng Nhan Cốc. Cao thấp mập gầy già trẻ đủ cả.Nhưng đều không có ngoại lệ, đều là phụ nữ.Bọn họ ăn mặc không đồng nhất, ăn mặc có chút phá cách, nhưng trang phục của bọn họ đều cùng màu đỏ và màu trắng.Còn ở phía trêu cùng, thì ngôi một người phụ nữ đeo mặt nạ da trắng như tuyết mái tóc dài phấp phới.Đôi mắt người phụ nữ sáng như sao, nhưng đồng tử vô cùng sắc bén, dáng người vô cùng thướt tha, gần như không tìm thấy một vết sẹo.Nhìn bộ dạng, tất nhiên là vô cùng tuyệt mỹ, hơn nữa tuổi không lớn lắm, nhưng khí tức trêu người cô ta đã khủng bố tới mức khiến người ta giận sôi.Lâm Dương đánh giá thánh nữ.Tối hôm qua giao đâu quá vội vàng, cho nên không nghiêm túc nhìn.Nhưng anh vừa nhìn, lập tức chọc giận vô số người. “Lớn mật!”“Con chó chết tiệt! Dám khinh nhờn thánh nữ?”“Còn không mau chuyển mắt chó của anh xuống dưới cho tôi!”“Tôi móc mắt chó của anh ra bây giờ!”Hai bên có rất nhiều đệ tử của Hồng Nhan Cốc giận tím mặt, liên tục gào thét, càng có nhiều người muốn xông lên ra tay.Triệu Minh Nguyệt khẩn trương, vội vàng dùng khuỷýu †ay chạm vào Lâm Dương: “Anh còn không mau quỳ xuống nhận tội?”“Tôi sao?”Lâm Dương chỉ cười, không có ý quỳ xuống.Triệu Minh Nguyệt thấy thế, sốt ruột tới mức giậm chân. Mà vào lúc này, một tiếng la vang vọng.“Làm càn!”Một tiếng quát này, tất cả mọi người bị chấn trụ rồi. Đưa mắt nhìn, rõ ràng người nói là Gia Linh! Chỉ thấy gương mặt cô ta lạnh lùng, lớn tiếng quát: “Lá gan của cô cũng lớn thật, ở trước mặt thánh nữ, vậy mà hai người dám dính sát vào nhau như vậy? Ở trong mắt các người còn có thánh nữ hay không?”Mọi người nghe thấy thế, toàn thân khẽ run rẩy, qương mặt tái mét, cùng quỳ xuống mặt đất.“Thánh nữ thứ tội!”Trong giọng nói của bọn họ tràn ngập sợ hãi và kính sợ. Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Gia Linh, sau đó bình tĩnh nói: “Đều đứng dậy hết cả đi”“Cảm ơn thánh nữ!”Mọi người kinh sợ, đều không dám ngẩng đầu lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Triệu Minh Nguyệt đứng dậy, nghiêng đầu nhỏ giọng dặn dò Lâm Dương: “Đi theo tôi, nhớ kỹ đừng nói lung tung, ánh mắt càng không thể nhìn lung tung, người vừa nói là thánh nữ! Nếu anh dám nhìn lung tung, cẩn thận mắt anh bị người đào ra đấy!”

Lâm Dương gật đầu.

Hai người cùng tiến vào.

‘Tâng một vô cùng rộng rãi.

Mà bên trong có không ít người đangđứng.

Trái phải như rừng, đều là cấp cao của Hồng Nhan Cốc. Cao thấp mập gầy già trẻ đủ cả.

Nhưng đều không có ngoại lệ, đều là phụ nữ.

Bọn họ ăn mặc không đồng nhất, ăn mặc có chút phá cách, nhưng trang phục của bọn họ đều cùng màu đỏ và màu trắng.

Còn ở phía trêu cùng, thì ngôi một người phụ nữ đeo mặt nạ da trắng như tuyết mái tóc dài phấp phới.

Đôi mắt người phụ nữ sáng như sao, nhưng đồng tử vô cùng sắc bén, dáng người vô cùng thướt tha, gần như không tìm thấy một vết sẹo.

Nhìn bộ dạng, tất nhiên là vô cùng tuyệt mỹ, hơn nữa tuổi không lớn lắm, nhưng khí tức trêu người cô ta đã khủng bố tới mức khiến người ta giận sôi.

Lâm Dương đánh giá thánh nữ.

Tối hôm qua giao đâu quá vội vàng, cho nên không nghiêm túc nhìn.

Nhưng anh vừa nhìn, lập tức chọc giận vô số người. “Lớn mật!”

“Con chó chết tiệt! Dám khinh nhờn thánh nữ?”

“Còn không mau chuyển mắt chó của anh xuống dưới cho tôi!”

“Tôi móc mắt chó của anh ra bây giờ!”

Hai bên có rất nhiều đệ tử của Hồng Nhan Cốc giận tím mặt, liên tục gào thét, càng có nhiều người muốn xông lên ra tay.

Triệu Minh Nguyệt khẩn trương, vội vàng dùng khuỷýu †ay chạm vào Lâm Dương: “Anh còn không mau quỳ xuống nhận tội?”

“Tôi sao?”

Lâm Dương chỉ cười, không có ý quỳ xuống.

Triệu Minh Nguyệt thấy thế, sốt ruột tới mức giậm chân. Mà vào lúc này, một tiếng la vang vọng.

“Làm càn!”

Một tiếng quát này, tất cả mọi người bị chấn trụ rồi. Đưa mắt nhìn, rõ ràng người nói là Gia Linh! Chỉ thấy gương mặt cô ta lạnh lùng, lớn tiếng quát: “Lá gan của cô cũng lớn thật, ở trước mặt thánh nữ, vậy mà hai người dám dính sát vào nhau như vậy? Ở trong mắt các người còn có thánh nữ hay không?”

Mọi người nghe thấy thế, toàn thân khẽ run rẩy, qương mặt tái mét, cùng quỳ xuống mặt đất.

“Thánh nữ thứ tội!”

Trong giọng nói của bọn họ tràn ngập sợ hãi và kính sợ. Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Gia Linh, sau đó bình tĩnh nói: “Đều đứng dậy hết cả đi”

“Cảm ơn thánh nữ!”

Mọi người kinh sợ, đều không dám ngẩng đầu lên.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Triệu Minh Nguyệt đứng dậy, nghiêng đầu nhỏ giọng dặn dò Lâm Dương: “Đi theo tôi, nhớ kỹ đừng nói lung tung, ánh mắt càng không thể nhìn lung tung, người vừa nói là thánh nữ! Nếu anh dám nhìn lung tung, cẩn thận mắt anh bị người đào ra đấy!”Lâm Dương gật đầu.Hai người cùng tiến vào.‘Tâng một vô cùng rộng rãi.Mà bên trong có không ít người đangđứng.Trái phải như rừng, đều là cấp cao của Hồng Nhan Cốc. Cao thấp mập gầy già trẻ đủ cả.Nhưng đều không có ngoại lệ, đều là phụ nữ.Bọn họ ăn mặc không đồng nhất, ăn mặc có chút phá cách, nhưng trang phục của bọn họ đều cùng màu đỏ và màu trắng.Còn ở phía trêu cùng, thì ngôi một người phụ nữ đeo mặt nạ da trắng như tuyết mái tóc dài phấp phới.Đôi mắt người phụ nữ sáng như sao, nhưng đồng tử vô cùng sắc bén, dáng người vô cùng thướt tha, gần như không tìm thấy một vết sẹo.Nhìn bộ dạng, tất nhiên là vô cùng tuyệt mỹ, hơn nữa tuổi không lớn lắm, nhưng khí tức trêu người cô ta đã khủng bố tới mức khiến người ta giận sôi.Lâm Dương đánh giá thánh nữ.Tối hôm qua giao đâu quá vội vàng, cho nên không nghiêm túc nhìn.Nhưng anh vừa nhìn, lập tức chọc giận vô số người. “Lớn mật!”“Con chó chết tiệt! Dám khinh nhờn thánh nữ?”“Còn không mau chuyển mắt chó của anh xuống dưới cho tôi!”“Tôi móc mắt chó của anh ra bây giờ!”Hai bên có rất nhiều đệ tử của Hồng Nhan Cốc giận tím mặt, liên tục gào thét, càng có nhiều người muốn xông lên ra tay.Triệu Minh Nguyệt khẩn trương, vội vàng dùng khuỷýu †ay chạm vào Lâm Dương: “Anh còn không mau quỳ xuống nhận tội?”“Tôi sao?”Lâm Dương chỉ cười, không có ý quỳ xuống.Triệu Minh Nguyệt thấy thế, sốt ruột tới mức giậm chân. Mà vào lúc này, một tiếng la vang vọng.“Làm càn!”Một tiếng quát này, tất cả mọi người bị chấn trụ rồi. Đưa mắt nhìn, rõ ràng người nói là Gia Linh! Chỉ thấy gương mặt cô ta lạnh lùng, lớn tiếng quát: “Lá gan của cô cũng lớn thật, ở trước mặt thánh nữ, vậy mà hai người dám dính sát vào nhau như vậy? Ở trong mắt các người còn có thánh nữ hay không?”Mọi người nghe thấy thế, toàn thân khẽ run rẩy, qương mặt tái mét, cùng quỳ xuống mặt đất.“Thánh nữ thứ tội!”Trong giọng nói của bọn họ tràn ngập sợ hãi và kính sợ. Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Gia Linh, sau đó bình tĩnh nói: “Đều đứng dậy hết cả đi”“Cảm ơn thánh nữ!”Mọi người kinh sợ, đều không dám ngẩng đầu lên.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2700